Xem bài viết riêng lẻ
  #3  
Cũ 20-01-13, 08:10 AM
Avatar của Phiêu Dao
Phiêu Dao Phiêu Dao đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Feb 2011
Bài gửi: 541
Thanks: 85
Thanked 1.634 Times in 521 Posts
Mặc định

CÂU CHUYỆN THỨ BA

Khi vừa tốt nghiệp Đại Học, ngành Quản Trị Kinh Doanh, chuyên ngành Thương Mại Quốc Tế. Sau một khoảng thời gian lăn lê để xin việc trong một môi trường đầy cạnh tranh, mà chế độ thân hữu tồn tại ở Việt Nam đă và đang dần bộc lộ những mặt khắc nghiệt, những người thực sự có năng lực lại không được các công ty tuyển dụng. Thay vào đó, những chỗ làm ổn định lại dành cho các con em cháu cha, dây rau rễ má và bạn bè thân hữu. Vùng đất này, không trọng dụng người tài, người có năng lực.

Anh ấy trở về giảng đường, tiếp tục học văn bằng 2, ngành luật học. Với 1 mong muốn chuyển đổi nghề nghiệp, có một chỗ làm tốt hơn, có cơ hội thăng tiến dễ hơn...
Anh ấy quen biết với ông Huy, người này hơn anh ấy đến tận 18 tuổi. Đúng ra, phải gọi bằng "Bác", nhưng xưng hô" Anh-em" dễ thân mật. Trước đây, ông Huy học ngành chế tạo máy, chuyên ngành tàu biển. Bây giờ, học tiếp văn bằng 2, ngồi cùng bàn nên nói chuyện hợp ư.

Như mọi khi, anh ấy ngồi bàn thứ nhất của giảng đường và lần đầu tiên thấy ông Huy xuất hiện trong đợt ôn tập thi văn bằng 2 đầu vào trường Luật. Ai cũng căng thẳng, tranh thủ học để đậu vào Trường Luật danh tiếng, nên không ai nói chuyện với ai. Chỉ có ông Huy là nhiệt t́nh bầu bạn, hứa hẹn giúp đỡ để anh có một chỗ làm thoải mái nhất khi ra trường

Sau một tuần quen biết với ông Huy, cảm thấy ông là một người bộc trực, ngay thẳng khi phê phán chế độ giáo dục Việt Nam coi trọng bằng cấp, con vua th́ được làm vua, và chẳng bao giờ để cơ hội vào tầm tay của người biết nắm. Anh quư mến ông ấy

Vào ngày ôn thi cuối cùng, ông ấy quan sát và gởi xe cùng với anh tại bến gởi. Ông ấy chú ư mă số xe của anh. Ông Huy hẹn anh đi ăn trưa, để bàn bạc, nhờ giúp việc soạn những câu hỏi ôn tập trước kỳ thi
Ông Huy: Hôm này, có đi đau không?
Anh: Không ạ,
Ông Huy: Giữa giờ đi với anh nhá. Đi một xe thôi, anh chở
Anh: Dạ
Ông Huy: Xe vẫn để chỗ cũ hả! Ừ, thôi đi với anh

Ông Huy chở anh đi ḷng ṿng, tới một địa chỉ lạ...
Anh: Nhà của anh hả?
Ông Huy: Không, nhà hàng xóm
Rồi, ông Huy nhấc điện thoại di động, gọi cho một người bạn, bỏ mặc anh ở lại trông xe cho ông Huy suốt nửa tiếng đồng hồ
Sau đó, ông Huy chở anh đi ăn phở, hỏi xem t́nh h́nh học tập của anh, hoàn cảnh, gia đ́nh. Anh nói:" Ba của anh chỉ là một thợ điện thôi, anh không có mối quan hệ tốt, cũng như người đỡ đầu hướng dẫn. Anh mong ông Huy có thể giúp anh một con đường để kiếm sống và lập thân bằng kiến thức vốn có của ḿnh"
Ông Huy: 1 giờ trưa, mới vào học. Ḿnh đi nghỉ một tư nhá, rồi lại vào lớp học tiếp
Anh: Dạ!
Sau bữa ăn phở cùng với bia bọt, ông Huy chở anh đến khách sạn Hoa Hồng, pḥng 203. Ông Huy không để chứng minh thư cho chủ Quán giữ, mà nhất quyết buộc anh phải gởi chứng minh thư của ḿnh. Xong rồi, cả hai cùng lên thang máy, vào pḥng. Ông Huy tắt đèn. Bổng dưng, Anh có cảm giác bất an, anh vội ngồi xuống, lập cập mở vở học bài...
Ông Huy: Sao mày không ngủ đi?
Anh: Dạ, em không buồn ngủ, anh ngủ đi ạ. Rồi ḿnh vào lớp!
Ông Huy: Anh biết mày đang nghĩ xấu anh, có phải không? Mày đang nghĩ anh làm ǵ mày hả?
Anh: Dạ, không phải. Em chỉ muốn ôn bài thôi!
Ông Huy: Chắc mày nghĩ, anh giết mày hả? H́ h́, lên giường ngủ với anh, anh không phải bóng đâu
Ông Huy kéo anh lên giường, quàng tay quàng chân ôm anh, ông nói những câu nói bậy bạ quấy rối anh. Anh sợ quá, anh đứng dậy ngồi vào bàn. Im thinh thít
Ông Huy: Buồn không?
Anh: Anh chỉ gật đầu
Ông Huy nhảy xuống giường, ôm chân anh. Thế anh xin lỗi chú mày nhá!
Anh: Em lúc nào cũng kính trọng anh, quư mến anh. Lần đầu tiên, em bị đặt vào thế khó xử này. Mong anh đừng làm vậy
Ông Huy: Anh chỉ đùa thôi! Lên giường ngủ mau lên
Ông Huy lại tiếp tục dùng tay sờ vào chỗ kín của anh, ông Huy văn tục với những lời nói thô bỉ, quấy rối
Anh làm bộ khát nước, anh đứng dậy bảo: Em khát nước
Bấm số 0, người ta mang nước lên hả anh
Ông Huy: Thôi, em lên giường để anh gọi
Trong lúc vừa quay đi, ông Huy dùng khăn thẩm thuốc mê bịt miệng anh, anh vùng vẫy và thoát kịp. Ông Huy tiếp tục nhấn anh xuống, dùng gối đè lên mặt anh, thấy anh không thể la thét được, rồi dùng con dao thủ sẵn trong túi cứa cổ anh một cái thật sâu. Để đảm bảo anh chết rồi, hắn dùng dao đâm vào tim và bụng của anh. Anh chết tại chỗ
Sau khi giết anh, hắn t́m trong túi thẻ gởi xe và ch́a khoá. Hắn bảo với chủ quán: Thằng em tôi đang ngủ trên ấy, lát nửa nó sẽ xuống thanh toán và lấy chứng minh thư.
Hắn gọi điện cho đồng bọn đến, hắn chở tên này đến chỗ gởi xe, và tên này đă lái xe của anh tẩu thoát cùng với Hắn
Khi bán xe, ông Huy đă chia chác cho tên này
Khi cô chủ quán lên pḥng th́ một cảnh tượng hải hùng..............
==================================
Dựa trên chuyện có thật, nhưng người bị hại đă may mắn thoát chết, chuyện viết thêm phần kết 1 cách thê thảm, để cảnh báo cho mọi người về hiện tượng xă hội phức tạp đang diễn ra. Ông Huy là 1 kẻ tham bài bạc, mắc nợ nần đến quẫn trí.
pd
Signature: Mỗi khi, tớ định bỏ thơ
Hốt nhiên, ư tứ bất ngờ bay cao
pd
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to Phiêu Dao For This Useful Post:
Nại Hà (20-01-13), nguyenxuan (20-01-13), Nhím con (21-01-13)