Thương Nhau
Thương anh,em lội tận sông sâu
Tà áo thiên thanh nhàu nát nhàu
Trôi phấn trôi hương tan phận ngọc
Thùy dương thảng thốt thét đôi câu
Thương em,anh trèo tận núi cao
Vóc dáng thanh tân nhào đổ nhào
Chân bước chênh vênh khua thạch quyển
Phù trầm trọn kiếp,mắt xanh xao
Thương nhau,vướng nặng t́nh đa mang
Tay gói đêm sâu thành thở than
Đă trót thương nhau,sao chẳng đến?
Bao giờ,nối lại mối cầm loan
Đêm sầu,lặng lẽ khúc trầm ngâm
Thương buổi tṛn trăng bước lỡ lầm
Chất ngất ưu hoài theo tuế nguyệt
Thương cho duyên phận...ôi! thương tâm!
Thương!...
Phiêu Dao
|