TÂM T̀NH HUYỀN TRÂN (*)
Luyến lưu chi nữa mộng ban đầu
Quẳng mối ân t́nh xuống vực sâu
Vị quốc thiếp đành cam lỗi hẹn
Trung quân chàng hăy gượng quên sầu
Xa thuyền bến vẫn chờ con nước
Kéo kén tằm c̣n trả nợ dâu
Chiêm Việt chia hai đàng cách trở
Chân đi mỗi bước quặn ḷng đau.
Ái Hoa
(*) Đời Trần, vua Trần Anh Tôn gả em gái là Huyền Trân cho vua Chiêm Thành là Chế Mân để ǵn giữ hoà b́nh và mở mang bờ cơi . Vua Chiêm dâng hai châu Ô, Rí để làm sính lễ
Qua đỉnh Hải Vân
Từ trên đỉnh núi Nguyệt ngang đầu
Dơi mắt quê nhà vực thẳm sâu
Ngoảnh lại đằng sau ḷng xót tủi
Nh́n ra phía trước dạ thương sầu
Trời Chiêm giữ tiếng tṛn danh phụ
Đất Việt quên t́nh trọn kiếp dâu
Nặng nghĩa thân vàng chôn cát bụi
Theo người chốn ngọc nén buồn đau.
LH
T́nh Sử Huyền Trân
Vùi chôn tất cả mối duyên đầu
Hẹn ước thôi đành ủ mộ sâu
Phận gái ṭng phu hồn ngậm tủi
Đời trai phục chúa dạ rưng sầu
Chiêm Thành xót măi đời nghịch cảnh
Đại Việt thương hoài kiếp bể dâu
Ô Rí hai châu làm sính lễ
Quê người há phải chỉ ḿnh đau
Tra.27/12/2010
|