Xem bài viết riêng lẻ
  #3  
Cũ 25-07-11, 08:14 AM
Ban Mai Xanh Ban Mai Xanh đang ẩn
Banned
 
Tham gia ngày: Jun 2011
Bài gửi: 734
Thanks: 2.532
Thanked 3.554 Times in 780 Posts
Mặc định

Ba ngừng lại, nh́n căn pḥng làm việc sang trọng của ḿnh và mỉm cười chua chát:
- Ba đă từng xem trọng vật chất khi ba c̣n quá khó khăn, đến khi tiền bạc quá nhiều ba mới hiểu t́nh cảm mới là điều đáng quư và khó t́m. Lúc trước ba không dám lấy ai và nghĩ cũng không ai muốn lấy ba. Nhưng sau khi Lan lấy chồng được bốn năm, bà nội hối ba lập gia đ́nh v́ sự nghiệp của ba đă khá vững chắc rồi. Ba lấy mẹ con như một sự sắp đặt, ba biết trước ḿnh sẽ không thể nào hạnh phúc, vậy mà ba vẫn chấp nhận cưới. Ba có tội với mẹ con. Sau khi con ra đời ba mới giật ḿnh v́ đă tạo ra một con người không bằng t́nh yêu. Ba có tội với con. Ba không muốn lặp lại lỗi lầm này với một đứa con nữa nên mẹ con căm ghét ba. Ba muốn trả lại tự do cho mẹ nhưng bà từ chối.
- Con hiểu mẹ - Tôi lên tiếng - và con cũng hiểu ba.
- Con chưa hiểu ba đâu, chính ba c̣n không hiểu nổi ba nữa là! - Ba lại cười buồn
- Câu chuyện chưa kết thúc. Ba t́nh cờ gặp lại anh Minh sau 23 năm Lan lấy chồng. Con không tin được đâu, anh ta không lấy vợ. Anh nói với ba "anh đă cho Lan hết t́nh yêu của ḿnh nên anh không thể nào yêu ai khác". Ba thấy ḿnh cũng có tội với anh.
- Cô Lan này có phước thiệt! - tôi buột miệng - ai cũng yêu cô ta đến trọn đời.
- Đă rất nhiều lần ba muốn gặp lại Lan khi đi công tác sang Pháp nhưng ba sợ. Hai lần rồi ba cầm địa chỉ Lan, đáp xe lửa rồi taxi đến trước căn nhà Lan ở nhưng ba không dám xuống xe. Ba lúc đó đă 46 và 50 tuổi mà vẫn c̣n nguyên sự rụt rè cả thẹn ngày nào. Nhưng lần đi công tác này ba quyết định phải gặp cho được Lan để về kể cho con nghe đoạn cuối của câu chuyện
Tôi mở to mắt lắng nghe đoạn gay cấn nhất của một câu chuyện t́nh 30 năm sau
- Cô Lan có đẹp không? Cô sống hạnh phúc không?
- Ba không gặp được Lan
- Sao??
- Trước khi đến nhà ba quyết định gọi điện thoại. Ba nhận ra ngay giọng Lan, Lan cũng nhận ra ba "Duy hả? Có chuyện ǵ không? Sao lâu quá không gặp?" - Ba lắc đầu cười - Tánh t́nh không thay đổi!!" "Lan biết thế nào cũng có ngày Duy t́m Lan nhưng không ngờ lâu dữ vậy. Lan viết sẵn di chúc để lại một cái hộp cho Duy rồi". Ba đề nghị gặp mặt nhưng Lan từ chối. "Thôi! Bây giờ Duy già rồi, nhăn nheo , bệ vệ, xấu thấy mồ c̣n để Lan thấy làm chi. Duy đang ở đâu để Lan cho người đem quà đến. Bao nhiêu năm qua không liên lạc , nhưng giờ đă nói chuyện với nhau rồi th́ sau này Lan sẽ viết thư". Ba nài nỉ bao nhiêu Lan cũng không chịu, cứ nói không muốn thấy ba đă già. Hai mươi phút sau cú điện thoại đó, một chàng tây lai đẹp trai đem đến cho ba cái hộp, nói tiếng Việt rất giỏi. "Con là Michel Mih Duy mẹ con gởi bác hộp này. Con đă qua Việt Nam nhiều lần. Con đă từng cho xe chạy đến trước nhà bác ở Việt Nam theo lời mẹ con biểu để "thám thính" - cậu ta cười lém lỉnh - con phải ngồi trong xe ŕnh bác gái để về nói lại là mẹ con đẹp hơn vợ bác. Sau này về làm ăn con sẽ đến nhà bác chơi, mẹ con xúi phải "cưa" con gái bác!"
Ba tôi bật cười lớn, cười sặc sụa. Khi ba nguôi cơn cười, tôi thấy trong mắt ba có nước. Ba mở va li lấy ra một hộp giấy và cho tôi xem những tấm thiệp sinh nhật. Mỗi năm người đàn bà đó đă viết cho ba tôi một tấm thiệp nhưng bà đă không bao giờ gởi. C̣n ba tôi, ba nói: "Cho đến giờ ba cũng không nhớ được ngày sinh nhật của Lan".

Trong cuộc đời những chuyện như thế không phải ít. Mấy ai trong cuộc đời chọn được một kết cuộc hợp lư cho ḿnh? Mấy ai đủ dũng cảm để gạt đi những con mắt người đời để mà sống cho riêng ḿnh? Thế nên đừng trách sao con người luôn nuối tiếc khi nh́n lại quá khứ.
Nguồn: Diendan.Eva.Vn
.


PS: qua em về nhà cũ, đọc được câu chuyện này, thấy hay hay nhưng không biết có phù hợp với NV không, em post đây cho mọi ng cùng đọc, nhưng nếu không phù hợp th́ nhờ mod xóa hộ em ạ

Lần sửa cuối bởi Ban Mai Xanh; 25-07-11 lúc 08:17 AM
Trả lời với trích dẫn
The Following 5 Users Say Thank You to Ban Mai Xanh For This Useful Post:
CM4Q (27-07-11), hoatigon208410 (31-08-11), Nhím con (26-07-11), pumanew (25-07-11), úm_bala (26-07-11)