Chủ đề: Tôi Viết Văn
Xem bài viết riêng lẻ
  #4  
Cũ 14-07-12, 09:07 PM
Avatar của Huyền Minh
Huyền Minh Huyền Minh đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Jun 2012
Bài gửi: 268
Thanks: 416
Thanked 1.255 Times in 264 Posts
Mặc định

TÔI VIẾT VĂN

CHƯƠNG KẾT

Trở lại câu chuyện viết văn. Lâu dần tôi cũng nản v́ chẳng thai nghén được điều chi bổ ích khả dĩ thực hiện được mộng ước xa vời. Thậm chí tôi c̣n cho rằng vợ tôi nói đúng, tôi không có khiếu viết văn thật. Đời sống tôi gần như trở lại b́nh thường, thiếu điều quên bẵng ḿnh đă từng mơ mộng cho ra đời một tác phẩm văn chương nổi tiếng khắp thiên hạ, nếu không có chuyện xảy ra sau:
Tôi làm nghề thợ tiện, hăng nhỏ trên dưới chỉ độ mươi người, đa số là Mỹ đen, vài người Mễ, duy nhất tôi là Việt Nam. Thằng John, Mỹ đen, chạy máy cạnh tôi tướng tá cao lớn, cồng kềnh, mỗi khi có dịp nói chuyện tôi phải ngước cổ lên mới trông rơ mặt mũi nó. John làm việc thâm niên hơn tôi năm năm và cũng là xếp trực tiếp dù sau mười năm kinh nghiệm tôi c̣n biết việc giỏi hơn nó.
Hôm đầu tiên đi làm, John đến lân la tṛ chuyện:
"What's your name?"
Đang bận chỉnh máy, tôi trả lời cộc lốc:
"Van"
"Tao hỏi tên chứ không hỏi mày đi xe ǵ, OK?"
"Oh, I know but my name is Van"
Nó cười ha hả rồi nói:
"Tên mày thật dễ nhớ. Tao cả đời chạy xe van, nh́n xe tao sẽ nhớ đến mày ngay"
Tôi thấy ấm ức v́ nó dám compare tôi với cái xe tồi tàn, cũ rích của nó, tuy nhiên là lính mới nên tôi đành cam phận ngậm miệng.
John cởi mở, vui tánh và nói nhiều mà chả cần biết đối tượng có nghe hay không. Làm cạnh bên nên chúng tôi tương đối gần gũi, bất cứ chuyện gia đ́nh, thiên hạ John đều lải nhải cho tôi nghe.
Sáng ấy khi vừa lên ca John đến gần tôi bỏ nhỏ:
"Hey Van, tao có chuyện hay lắm, chút nữa tao kể mày nghe"
Nói xong nó cười nham nhở nhe hai hàm răng trắng nhởn, râu ria xồm xoàm rung rinh theo bộ mặt bành bạnh, ám khói, chưa kể cái mũi nó to như mũi lân, tôi đoán bàn tay năm ngón kiêu sa của vợ tôi giá đút vào chắc cũng lọt.
Mải mê với công việc, tôi không để ư đến lời John nói. Đến giờ lunch, lúc tôi vừa kịp để ổ bánh ḿ vào ḷ nướng, John hồng hộc chạy đến, tay cầm tờ báo Houston Chronicle dí dí vào mặt tôi:
"Van, sáng nay báo chạy tin mới, hấp dẫn và tếu lắm, ra đây tao kể nghe"
"Từ từ John, đợi tao lấy ổ bánh ḿ đă" Tôi khua tay nói.
Một phút sau khi chúng tôi an tọa trên dăy bàn dài ăn lunch, John ch́a tờ báo ra, tay trỏ nó búng búng vào mặt báo nói:
"Van, mày biết không, báo vừa đăng tải tên Bobbitt bợm nhậu nhiều lần say sưa quá chén cưỡng dâm vợ bị bả xẻo chim đấy"
Thế là nó bi bô đọc bản tin giựt gân cho tôi nghe. Thú thật, mới đầu câu chuyện này cũng chả có ǵ gay cấn, hấp dẫn tôi. Ở cái xứ Mỹ tự do, phóng túng này chuyện ghê gớm gấp mấy vẫn có thể xảy ra như cơm bữa, có ǵ ầm ĩ đâu.
Tan sở, trên đường lái xe về nhà, nghĩ đến chuyện thằng John kể, tôi thấy nước Mỹ thật kỳ, văn minh cho lắm vào mà vẫn đầy rẫy những chuyện tréo cẳng ngỗng, vợ thiến chồng được tha bổng c̣n ông chồng, nạn nhân của sự đâm chém dă man, bay mất của quư lại nằm tù mút chỉ cà tha. Tự nhiên tôi đâm lo, tuy không có tật nhậu nhẹt say sưa be bét nhưng vài lần do không kiềm chế nổi con lợn ḷng, tôi đè vợ lên giường làm láng, nàng có giăy nảy kêu la cũng vô ích, với sức nặng chưa đến trăm pounds của nàng sao chống nổi thân h́nh mập mạp, ú nu của tôi, biết đâu chừng có ngày nàng nổi cơn tam bành mần thịt tôi th́ nguy to. Thời phong kiến, mấy ông thái giám uy quyền ngất ngưởng chỉ mỗi tội không làm ăn ǵ được. Ngày nay, thiếu của quư th́ miếng đă không mà tiếng cũng tiêu tùng mây khói. Nhưng rồi tôi cũng tạm an tâm với ư nghĩ vợ Việt Nam phải khác chứ, chắc không đến nỗi... Hơn nữa, sau những đêm như vậy, sáng ra vợ tôi vẫn tỉnh bơ, chả có dấu hiệu ǵ tỏ ra bực ḿnh tôi cả, ngược lại nàng c̣n có vẻ săn sóc, dịu dàng hơn. Đàn bà thật phức tạp và tôi nghiệm ra rằng tâm hồn họ tựa như vũ trụ bao la, huyền bí khó mà thấu hiểu được.
Xe gần đến nhà bỗng có một tia sáng cuối đường hầm loé lên trong đầu óc tôi, tôi vội ngừng xe bên khu chợ Kroger cạnh ngă tư mua tờ báo (cả đời đây là lần đầu tiên tôi mua một tờ báo Mỹ). Về nhà tôi cất ngay báo vào hộc tủ ở garage để vợ tôi không thắc mắc rồi chờ dịp thi thố tài năng ḿnh.
Dịp may đă đến với tôi. Một ngày cuối thu vợ tôi khăn gói đem đứa con trai đi California thăm chị Lan - chị Lan là chị ruột vợ tôi định cư ở Cali hơn chục năm nay. Trước đó nàng có rủ tôi cùng đi, tôi viện cớ hết vacation và hăng xưởng bận nhiều việc để từ chối. Chiều thứ sáu hôm ấy, sau khi đưa vợ con ra phi trường về, việc đầu tiên tôi làm là đem ngay tờ báo cũ vất xó gần ba tháng nay vào pḥng, không quên mang theo cuốn tự điển Anh-Việt dày cộm của Lê Bá Kông để bắt đầu công việc chuyển ngữ (vụ này sao thấy quen quen, giông giống hồi năm lớp bốn làm bài luận về bà nội..hi..hi..). Cốt truyện tôi đă có, chỉ thay đổi tên nhân vật bằng tiếng Việt, riêng phần kết cuộc tôi vẽ ra h́nh ảnh con chó hàng xóm háu ăn tưởng của quư anh Bobbitt là hot dog nên gặm tuốt. Hoàn thành tác phẩm trước kỳ hạn vợ về hai ngày, tôi hoan hỉ xoa tay đem gần chục bản copy gởi đến các ṭa báo lớn nhỏ địa phương cùng lời yêu cầu cho tiền nhuận bút, để chắc ăn tôi c̣n gởi truyện đến báo Sóng Thần chưa tên tuổi, mới ra ḷ được hai số.

Hơn tháng sau vào một buổi chiều đông lạnh lẽo, tôi nhận được xấp phong b́ lớn dày cui, trên địa chỉ ghi rơ từ tuần báo Sóng Thần. "Có thế chứ!" Tôi nhủ thầm "...cuối cùng cũng có chỗ biết được văn tài của Trần Tài Văn này". Sung sướng lẫn hồi hộp tôi run run mở b́ thư, bên cạnh bài báo Tự Do số đặc biệt mừng Christmas là lá thư của ông chủ bút Sóng Thần với lời lẽ lịch lăm sau:
"Cậu Văn mến,
Cám ơn cậu đă gởi truyện ngắn Sư Tử Cái cho chúng tôi. Văn tài cậu khá lắm, rất tiếc cốt truyện đă được đăng tải nhiều lần qua các tin tức của những tờ báo địa phương.
Rất mong cậu gởi bài khác và tiếp tục hợp tác với chúng tôi.
Kư tên
Nguyễn Hữu Phương
Chủ báo Sóng Thần

TB: Tiện đây tôi gởi cậu tờ báo Tự Do, trong mục "Thiên Hạ Sự" bài viết Quốc Trinh na ná như truyện cậu nhưng văn chương bóng bẩy, dí dỏm hơn nhiều"

Huyền Minh
Signature: Tóc em dài buông xơa giữa dương gian C̣n sợi nào để buộc nhánh tim anh Và níu giữ cánh hồng nhung một thuở

Lần sửa cuối bởi Huyền Minh; 21-02-16 lúc 02:38 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 6 Users Say Thank You to Huyền Minh For This Useful Post:
hieua (03-10-14), hoatigon208410 (15-07-12), mimosa (14-07-12), Nhím con (15-07-12), phale (14-07-12), úm_bala (15-07-12)