Đăi cát t́m vàng
Trên những ḍng sông thế giới
Có bao người đăi cát t́m vàng
Tháng năm dài kiên nhẫn bền gan
Lọc từng phân mười phần vẹn một
Người đăi cát không bao giờ sốt ruột
Thời gian không nghiền nát mất niềm tin
Anh không t́m vàng nhưng lại t́m em
Vất vả gấp trăm lần đăi cát
Cát ở bến sông lấy bao nhiêu chẳng được
Người của thế gian đâu phải của riêng ḿnh
Chọn một người yêu xây một mối t́nh
Lọc từng buồng tim giọt máu
Rung động yêu đương giận hờn nung nấu
Có những lúc trào lên như sóng biển cuộn dâng
Lúc âm thầm như những giọt sương đêm
Không dám động sợ tan thành giọt nước
Người đăi cát quư chút vàng nhặt được
Anh quư em từng một nụ cười
Gom góp bao nhiêu để cả cuộc đời
Có những lúc sáng ngời sức sống
Đời có gian lao anh sẽ biến gian lao thành ước vọng
Trên đường đi dài rộng thênh thang
Đời có éo le nhiều lối dọc đường ngang
Anh kiêu hănh vững vàng bước tới
V́ bên anh có tay em vẫy gọi
Bàn chân anh không mệt mỏi bao giờ
Anh lọc từng suy nghĩ những vần thơ
Nhức nhối bao đêm dài thao thức
Để ca ngợi mối t́nh đẹp nhất
Nhưng khó hơn đăi cát t́m vàng.
(Bằng Việt dịch)