ĐỒNG CẢNH
(Nguyễn Tố Uyên)
Tôi lặng nh́n hạnh phúc tuột khỏi tay
Không tin nổi ngoài kia chị đang thanh thản thế
Hạnh phúc của tôi đổi một đời dâu bể
với lặng thầm tháng năm...
Trong mắt chị chẳng gợn nét băn khoăn
Miệng chị cười không có ǵ chua chát
Giọng chị vẫn vút lên trong vắt
Chị hài ḷng khi hạnh phúc rời tay...
Chị có biết không tôi ở trong này
Đă ngồi chỗ chị vừa ngồi ban năy
T́nh yêu của tôi, lát nữa thôi gục găy
Đời sập xă cánh chim....
Một kẻ xua đi. một kẻ cố kiếm t́m
Ư nghĩ khác nhưng thời gian không khác
"Chấp thuận ly hôn" lưỡi dao có nhạc
Chị và tôi, bấp bênh cung bổng, cung trầm!!!
Chị cười thoát được nợ nần
Tôi bưng nước mắt rót dần vào tim...
Tặng cho một người thầy, một người bạn ...và cũng là..."một người t́nh" trên NV, mong cô sớm t́m lại dc cân bằng
|