DỨT T̀NH
Vợ chồng ly biệt thế là thôi
Tay vẫy chân bươn mộng héo rồi
Kẻ đến phương xa đường rẽ lối
Người về xứ lạ lệ vương đời
Ngày đi thờ thẫn thương thân rối
Đêm thức bâng khuâng nhớ dáng ngồi
T́nh chỉ bài thơ không đoạn cuối
Lạnh lùng bạc bẽo trắng như vôi .
...Thanh Huy....
[color=greenL̉NG BẠC TỰA VÔI
Chồng vợ chia ĺa cũng phải thôi
Thương yêu ngày ấy đă phai rồi
Duyên xưa nối lại em từ chối
Khiến kẻ trắng tay phải hận đời
Nàng bắt bí tôi từng tiếng nói
Ả chê trách tớ cả khi ngồi
Mười năm chung sống chưa lầm lỗi
Chỉ tại ḷng người bạc tựa vôi
.....LEHONG..... [/color]
http://lehong-lehong.blogspot.com/