Tâm thanh tịnh
Cái tâm thanh tịnh giống như gương
Đối cảnh luôn soi rất tỏ tường
Phước đến lại đi dường ngọn gió
Lộc ngưng rồi tán tựa hơi sương
Ánh sáng mong mê đành nín phục
Màn đêm định doạ phải thua nhường
Thế cuộc vần soay đều thấu cả
Không mừng không giận, cũng không nương
|