04/06/11
Đêm nay giấc ngủ lại chông_chênh lối về...!
Đằng sau nét mặt mùng 2, 16...cũng vẫn trái tim đa cảm, khó thay đổi...
Và lại bật cười khi mang ra so sánh...
Một ngày nó nh́n cái đt, computr..tờ...thầm th́, lầm bầm, chỉ trỏ.... rất nhiều hơn được nói chuyện hay nh́n thấy anh...
Lắm lúc điên điên... thấy ḿnh tệ, thua cả cái vô tri vô giác...
Nó đă cố gắng trân trọng, ǵn giữ, chăm bón bằng tất cả nhẫn nhịn chịu đựng... của 01ng phụ nữ..
Để rồi chỉ nhận về sự tự ái tổn thương và cũng chỉ biết đứng nh́n anh lăng du, tự do, công việc...."" Anh rất bận"....
Nó nhẫn nại, ko dằn vặt ko trách hờn... bởi nó *&#hiểu có lẻ trong anh chưa có chỗ cho nó...
Nhưng nó cũng có cái Tôi cái tự ái, nó chẳng cầu xin hay làm mọi cách để anh yêu thương nó...
Và thế.. nổi đau đáu này cứ âm ỷ ngày qua ngày.... để rồi nó cứ phải trang bị biến ḿnh ở vẻ mặt mùng 2, 16.... mà che đậy cho nỗi xót xa đau đáu này..
Nó dầy công châm chuốt, ǵn giữ.... nhưng anh vẫn như tṛ chơi trốn t́m trong cuộc t́nh này...
và cứ thế đêm từng đêm trong căn pḥng rộng răi... nó khóc thầm....ḷng trống rỗng... v́ cuộc t́nh chông chênh.... mà con tin ngu khờ của nó yêu rất thành thật, ko dối lừa... cũng như chưa ư định thay *&#đổi....Dù chị đă quyết buông tay cuộc t́nh này...
Và nó cũng sẽ đôi lần chợt hỏi, anh có từng hối tiếc ...dù 01 chút nhỏ nhoi...khi nó buông tay cuộc t́nh này.... ko anh nhỉ?? ...
|