Xem bài viết riêng lẻ
  #10  
Cũ 09-10-10, 06:37 PM
Avatar của Miên Miên
Miên Miên Miên Miên đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2010
Bài gửi: 14
Thanks: 294
Thanked 51 Times in 13 Posts
Mặc định

“Luật sư ơi, bọn anh giờ bắt đầu vào cuộc rồi. Có kể em cũng không h́nh dung hết được những ǵ bọn anh đă qua đâu. Em c̣n nhớ anh Kiệm không? Cái cậu beo béo, hay cười, cùng đi một đợt với anh ấy. Cách đây hai ngày anh và các bạn anh đă mai táng cho Kiệm cùng hai người nữa. Riêng Kiệm, thật thương tâm - thi hài cậu ấy chỉ là một mảnh áo…

Cứ qua một đợt đơn vị lại vơi đi. Rất có thể ngày mai trong số vơi đi tiếp theo sẽ có anh. Nhóc vẫn hay giễu cợt, rồi lại bào chữa cho tính hay bịa đặt của anh. Nhưng trong những điều anh sẽ nói sau đây - em phải tin và đừng hỏi lại nhé. Trong khoảng thời gian thuộc về ḿnh này sao anh nhớ Hà Nội, nhớ đêm trước mấy ngày nhập ngũ của anh - nhớ đến cồn cào. Tên chị ấy là đêm. Thật may mắn cho anh làm sao, v́ như thế lúc này anh có cảm giác như chị ấy đang đứng ở đâu đó rất gần anh thôi. Cô bé có vầng trán thẳng dưới mái tóc hất ngược về phía sau… Vầng trán và đôi mắt - mỗi lúc nhớ lại anh không khỏi liên tưởng đến những đám mây trắng, thứ mây vẫn thảnh thơi bay trên bầu trời, trong những sáng hè yên tĩnh…

Nếu ngày nào đó anh hỏi địa chỉ th́ trong từng ấy năm anh đă có thể biết được những ǵ đă đến với “cô bé” của anh. Giờ đây nếu sau trận pháo này - anh có mặt trong số vợi đi, th́ nghĩa là cuộc gặp gỡ sẽ không bao giờ có. Luật sư sẽ bào chữa cho anh thế nào nhỉ? Anh đă chia tay không hề t́m cách biết thêm ngoài một đôi điều chị ấy đă nói, và cũng không hề tỏ ra cần biết tiếp về những ǵ sẽ đến với chị ấy. Đêm trôi qua dưới một vầng trăng màu đỏ, ḍng người đổ đi vô tận qua các ô, lời kêu gọi của Gớt Hôn… Những ngày tháng dữ dội và khốc liệt đă bắt đầu, vậy mà tại sao anh lại chia tay với Miên như chia tay một cô bạn cùng phố - hết hè rồi sẽ gặp lại. Tại sao thế?

Nhưng thôi t́m cách giải thích những trạng thái tâm lư để làm ǵ. Tất cả đều kỳ lạ… chỉ chút nữa thôi mặt đất sẽ rung chuyển v́ pháo của bọn anh và pháo của bọn nó, vậy mà, Nhóc có tin không - anh nghe thấy cả tiếng cá quẫy đấy. Anh đă để hụt nó. Lúc ấy em thở dài mới khiếp chứ. Lại c̣n bực lây với cả Gớt Hôn. Con cá hẳn không nhỏ. Nhưng anh có thể chú ư được đến điều ấy chăng - khi mà, trong cái dáng đang vươn về phía trước, chị ấy sao mà giống như bông hoa loa kèn ở góc vườn đến lạ lùng?

Bông hoa vươn thẳng, hắt một tia sáng trắng dịu lên vầng trăng đỏ ối - lúc này đây - giữa không gian khét lẹt và nóng bỏng, anh đă gặp lại h́nh ảnh này…”



Một trích đoạn trong Truyện ngắn Có 1 đêm như thế của Nhà văn Phạm Thị Minh Thư.

MM đă đọc truyện ngắn này từ lúc học lớp 8, và từ đó đến này, MM đă đọc đi đọc lại nó rất nhiều lần rồi.. Lần nào đọc xong cũng có cảm giác bồi hồi lắm. Và thỉng thoảng, MM vẫn mơ về câu chuyện này, khi th́ chỉ là người chứng kiên, cũng có khi, MM hoá thân vào vai cô bé Miên. và những lần như thế, MM tỉnh dậy, thấy ḿnh thật hạnh phúc. Câu chuyện này đă có ảnh hưởng rất lớn đến quan niệm vè cuộc sống và T́nh yêu của MM.

Hy vọng các bạn sẽ đọc, và sẽ thích nó nhiều như MM đă thích nó vậy.
Signature: Ta một ḿnh mơ trọn cả trời khuya
Rồi tự trách...sao ḿnh tham lam quá !
Trả lời với trích dẫn
The Following 4 Users Say Thank You to Miên Miên For This Useful Post:
CM4Q (09-10-10), hoatigon208410 (07-01-11), Nhím con (09-10-10), phale (12-10-10)