Người về nặng hạt tương tư
Ta vờ gặng hỏi: Bây chừ, khoẻ không?
Nắng ôm lúa mọc trên đồng
Tâm tư quạnh vắng chờ mong sắc vàng
Bao nhiêu cực khổ, gian nan
Chưa ngày thụ hưởng, lỡ làng cái duyên
Người đi vẽ một chiếc thuyền
Người về thở khói truân chuyên một ḿnh
Bất ngờ, ta hỏi th́nh ĺnh
Cơn mưa rào rạt trung, trinh khắp trời
pd
|