Xem bài viết riêng lẻ
  #19  
Cũ 10-01-11, 02:34 PM
Avatar của hoatigon208410
hoatigon208410 hoatigon208410 đang ẩn
CM Tứ Thập Nhất An
 
Tham gia ngày: Oct 2010
Đến từ: Nơi sự sống nảy sinh từ cái chết....
Bài gửi: 3.436
Thanks: 36.522
Thanked 8.963 Times in 3.491 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới hoatigon208410
Mặc định

*
* *
* * *

Trung uư Mi-sen Dần trong bộ quân phục dạ tím, lạnh lùng bước vào. Mi-sen Dần đưa tay chào Giắc theo kiểu nhà binh, rồi quay sang Ba Kế, giọng thân mật:
- Xin chào người bạn đồng nghiệp đầy tài năng hứa hẹn!

Ba Kế gườm gườm nh́n Mi-sen Dần không trả lời, chỉ hơi nghiêng đầu đáp lễ. Giắc đứng lên vồn vă:
- Trung uư miễn cho những lễ nghi phiền phức, tôi đang mong được gặp trung uư. Mời trung uư ngồi.
- Cảm ơn thiếu tá! - Mi-sen Dần xem đồng hồ tay và nói tiếp: - Tôi đến sớm năm phút so với giờ hẹn, có lẽ làm phiền thiếu tá và ông Ba Kế.
- Không sao, không sao. Trung uư tới rất đúng lúc. Chúng tôi vừa làm việc xong, có phải thế không anh Ba Kế?

Biết rằng đă đến lúc phải rút lui, Ba Kế đứng dậy miễn cưỡng nói:
- Thưa đúng thế... Xin chào quan thiếu tá và ngài trung uư.

Giắc không bắt tay Ba Kế. C̣n Mi-sen Dần dùng cả hai tay nắm lấy tay Ba Kế lắc lắc một cách rất thân t́nh.

Không đợi Mi-sen Dần mở đầu, Giắc chủ động:
- Trung uư thấy Ba Kế là người thế nào?
- Tôi tưởng điều đó thiếu tá đă nắm rơ cả. Về phía tôi, trước sau ông Ba Kế vẫn là người trung thành với nước Pháp, tận tuỵ với nhiệm vụ, rất có năng lực.
- Có lúc nào trung uư nghĩ rằng Ba Kế giống một cái chong chóng cắm giữa trời lộng gió bốn phương không?
- Thưa thiếu tá, hiện nay tôi chưa nghĩ như vậy về người bạn đồng nghiệp của ḿnh.
- Nhưng nếu chính Ba Kế lại có những nhận xét như thế về trung uư th́ trung uư nghĩ thế nào?

Mi-sen Dần mỉm cười ung dung đáp lại:
- Tức là nghi ngờ tôi cộng tác với đối phương. Thưa thiếu tá, đối với mỗi sĩ quan t́nh báo chúng ta, sự nghi ngờ ấy đáng giá ngh́n vàng. Bởi v́ nhờ nó mà chúng ta hoàn thành công vụ một cách xuất sắc.
- Tôi phải cảm ơn trung uư đă có một nhận xét tuyệt diệu.
- Thưa thiếu tá, chúng ta nên tập trung xem xét vấn đề hệ trọng này hơn là nói về sự đố kị thiếu căn cứ.

Mi-sen Dần nói và mở cặp lấy ra một mảnh giấy nhỏ nhàu nát, trao cho Giắc. Trên mảnh giấy ghi vẻn vẹn ḍng chữ:
“Z.7, đồng chí đang bị theo dơi. Tạm ngừng hoạt động”. Kí tên: Cả.

Mi-sen Dần đọc thấy sợ thảng thốt pha lẫn hoài nghi qua nét mặt Giắc. Nhưng Giắc vẫn làm giọng thản nhiên:
- Tôi đă nghĩ đến chuyện này nhiều tháng nay. Xin trung uư cho nhận xét trước?

Mi-sen Dần không trả lời thẳng vào vấn đề:
- Thiếu tá là người chỉ huy điệp viên nhiều kinh nghiệm, tôi đâu dám “diễu vơ trước danh tướng” như một thành ngữ Pháp đă nói.
- Ít ra trung uư cũng cho một nhận xét theo yêu cầu của tôi. - Giắc cau mày, vẻ không bằng ḷng.
- Xin phép thiếu tá, tôi xin được nói điều này, có lẽ ngài đă có kết luận đây là mưu mẹo của Mi-sen Dần.
- Tôi chưa hiểu hết ư của trung uư.

Mi-sen Dần nhún vai, lạnh lùng đáp:
- Thật dễ hiểu, thưa thiếu tá, v́ đang có kẻ ngộ nhận tôi là người của bên kia.

Giắc cười lớn, chùm râu nâu rung lên khoái trá:
- Tôi lấy danh dự kết luận nhé, Mi-sen Dần quả là một sĩ quan t́nh báo táo bạo, có bản lĩnh và hơn thế, bản lĩnh rất cao cường.
- Cảm ơn thiếu tá quá khen. Bây giờ xin thiếu tá cho phép tŕnh bày nhận xét của tôi.

Ngừng giây lát nh́n ra cửa sổ, nơi có những tia nắng rực rỡ xuyên qua kẽ lá, Mi-sen Dần trầm giọng:
- Trách nhiệm của tôi trong lúc này là t́m ra Z.7, kẻ mà ngoài Chúa chưa ai rơ. Điều bất hạnh cho chúng ta là Z.7 lại đang hoạt động tại cơ quan Pḥng nh́ này, thưa thiếu tá, đó là nhận xét thứ nhất của tôi.

- Trung uư cứ nói tiếp đi.

- Thứ hai là, tên “Cả”nào đó chỉ huy của Z.7 ra chỉ thị cho hắn tạm ngừng hoạt động v́ đang bị theo dơi. Sự việc này trùng hợp với điều nghi vấn lâu nay của thiếu tá như ngài vừa nói. Ai bị nghi và ai đang theo dơi kẻ bị nghi, điểm này chắc thiếu tá rơ hơn tôi.

Đột nhiên, Giắc chỉ mảnh giấy nhàu nát, hỏi:
- Trung uư lượm được cái của quư này ở đâu?

Rất điềm tĩnh, Mi-sen Dần đáp:
- Thiếu tá đă từng huấn luyện chúng tôi, mỗi sĩ quan Pḥng nh́ có quyền tuyển dụng màng lưới chỉ điểm riêng và có quyền giữ tuyệt đối bí mật màng lưới đó. Một ngày gần đây, màng lưới của tôi nhất định sẽ chộp được Z.7, lôi hắn ra trước ánh sáng. Lúc ấy tôi sẽ xin báo cáo tường tận với thiếu tá. Mong ngài cho phép như vậy. - Nh́n thẳng vào đôi mắt đang nhấp nháy đầy vẻ hoài nghi của Giắc, Mi-sen Dần nói tiếp: - Qua những tin tức thu lượm được, ta có thể phán đoán tên “Cả” đang chỉ huy màng lưới t́nh báo công an Việt Minh phía nam nội thành. Chắc chắn chúng c̣n nhiều tổ chức phụ trách các phía đông, tây và bắc thành phố, hợp lại thành một hệ thống t́nh báo hoàn chỉnh toả khắp Hà Nội. Ở đây có vấn đề đáng suy nghĩ và thẩm tra thêm: Mấy tháng trước, báo Thủ đô Hà Nội của Việt Minh có đăng cáo phó chia buồn về việc tên quận trưởng công an quận 6 hi sinh khi quân đội Pháp nhảy dù xuống Bồ Nâu - Ước Lễ. Một số sĩ quan Pḥng nh́ của ta quá vội vui mừng, tưởng đă thanh toán xong một đối thủ lợi hại. Chúng ta đă phủi tay, xếp xó hồ sơ tên “Cả” lại. Nhưng trên thực tế, các quân nhân nhảy dù tập kích hồi ấy không thấy ai tự báo công trạng đă bắn chết tên nào có h́nh dáng như tên “Cả”. Gần đây, đối phương hoạt động khá mạnh ở nội thành, đặc biệt là khu vực phía nam, tức phạm vi quận 6 của chúng. Tên “Cả” bỗng lại xuất hiện, kí các chỉ thị mật như tôi vừa tŕnh thiếu tá. Rơ ràng cái tin cáo phó của báo Thủ đô Hà Nội là đ̣n đánh lạc hướng của Công an quận 6...

Mi-sen Dần ngừng lời đột ngột, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ. Thiếu tá Giắc đang chăm chú nghe, sốt ruột giục:
- Trung uư hăy nói tiếp nhận xét của ḿnh!

Sau phút im lặng, Mi-sen Dần nói một cách chậm răi:
- Qua mấy cuộc hành quân thất bại, tôi có thể mạnh bạo kết luận: đối phương nắm chắc ư đồ của ta ngay trước khi ta hành động. Nói cách khác, chúng có nhân viên phản gián trong nội bộ ta. Nhưng tên điệp viên này hiện nằm ở cơ quan nào? Pḥng nh́? Sở mật thám liên bang? Bộ chỉ huy mặt trận bắc Đông Dương? Hay là hắn lọt vào một đơn vị hành quân nào đó của quân đội Pháp ở Hà Nội? Đây là một bài toán cực ḱ hóc búa! Xin ngài thiếu tá cho phép tôi có thêm nhận xét này: công tác phản gián của chúng ta vừa qua chưa tốt, có thể nói là bất lực nữa. Không rơ có phải là chúng ta thiếu một kế hoạch tỉ mỉ, chưa thẩm vấn từng khâu, hay là quyết tâm của chúng ta c̣n thiếu, hướng phán đoán non kém, làm hỏng nhiều cơ hội chiến thắng kẻ địch. Chẳng hạn, việc nghi ngờ người này người khác trong hàng ngũ chúng ta là cần thiết, nhưng chúng ta lại thiếu hẳn người mẫn cán và có năng lực để làm việc này. Mong ngài thiếu tá hiểu cho nỗi lo lắng chân thành của tôi...

Giắc cắt ngang lời Mi-sen Dần:
- Trung uư có thể đề ra kế hoạch tiến hành săn t́m con mồi đang lẩn trong nội bộ chúng ta không? Nếu tôi giao việc này cho trung uư th́ trung uư nghĩ sao?

Giọng Mi-sen Dần vẫn lễ độ, từ tốn:

- Tôi rất biết ơn sự tín nhiệm của thiếu tá. Nhưng ngay hôm nay tôi làm sao mà tŕnh bày một dự kiến cụ thể được. Muốn có một kế hoạch chắc thắng, phải biết thâu tóm, phân tích các nhân tố khách quan, chủ quan, phán đoán nhạy bén mọi khả năng có thể xảy ra, phải chọn điểm để tránh tràn lan, nhưng cũng cần mở rộng diện để không bỏ sót. Hơn nữa, vừa phải kết hợp thử thách công khai với điều tra bí mật, vừa tung tin giả đi đôi với những đ̣n tâm lí hiểm hóc. Và tôi nghĩ, thiếu tá nên đích thân chỉ huy chiến dịch này. V́ chỉ thiếu tá mới đủ nhăn quan cũng như quyền hành tổ chức một chiến dịch lùng quét nội bộ quan trọng như vậy. Tôi sẽ nguyện làm một người giúp việc hữu ích cho thiếu tá.

Tất cả những lí lẽ Mi-sen Dần vừa nêu lên, Thiếu tá Giắc đều thấy có cơ sở đúng đắn. Như bị điểm trúng huyệt, hắn cứng họng. Trong óc hắn rối bời những tên và mật danh: Sác-lơ Thân, Phạm Văn Trân, Ba Kế, Mi-sen Dần, Cả, Z.7... Tất cả đều là thật và cũng có thể là giả tuốt tuột.

Giắc đứng lên xoa tay, mỉm cười kết thúc cuộc trao đổi đầy bế tắc:
- Tôi tin lời nói và việc làm của trung uư. Mong rằng rồi đây trên gù vai trung uư sẽ thêm một vạch chói lọi do chiến tích thầm lặng này đem lại.

- Rất hân hạnh! - Mi-sen Dần đứng thẳng, đập mạnh hai gót chân vào nhau, giơ tay chào nghiêm chỉnh.
Trung uư Mi-sen Dần cắp chiếc cặp da màu xám ở nách trái, ung dung bước ra cổng nhà thờ Liễu Giai. Bên kia đường, chiếc xe gíp đă nổ máy chờ sẵn. Mi-sen Dần sắp qua đường th́ một chiếc mô tô chở hai tên quân cảnh từ phố Đội Cấn phóng tới. Như có linh tính báo trước, Mi-sen Dần quay nghiêng người đề pḥng. Quả nhiên chiếc mô tô giảm tốc độ. Bất th́nh ĺnh, tên ngồi trước, một tay cầm lái, tay kia rút súng “côn 12” bắn liền hai phát vào lốp sau chiếc xe gíp. Lập tức người ngồi sau xe mô tô cũng nhắm Mi-sen Dần nổ hai phát súng lục. Mi-sen Dần ngă nhào, lăn mấy ṿng, rồi nhanh như chớp vươn người vẩy khẩu “côn bát” về phía chiếc xe đang tăng ga chạy về Ngọc Hà. Ba viên đạn nổ liên tiếp hất tung chiếc mũ rộng vành của tên ngồi sau xe mô tô. Đuổi theo. Lúc này tên hạ sĩ lái xe hoảng quá đă bỏ chạy vào nhà thờ. Chiếc xe gíp chồm lên, Mi-sen Dần nhảy lên xe gíp nổ máy định chạy được mươi mét th́ quặt ngang nằm chết gí ở giữa đường, lốp sau của nó xẹp hết hơi.

Trong nhà thờ Liễu Giai, tiếng c̣i rúc loạn xạ xen lẫn tiếng giày đinh chạy lạo xạo trên sỏi. Mấy chiếc xe mô tô ba bánh chở bọn hiến binh cùng lao ra cổng nhà thờ. Nhưng đường lên phía Ngọc Hà đă bị chiếc xe gíp quay ngang chắn lối...

Trung uư Mi-sen Dần bước tập tễnh đến bên bồn hoa, nơi có tượng Đức Mẹ bế Chúa Hài Đồng. Thiếu tá Giắc đă có mặt ở đó. Hắn dang cả hai tay vồn vă hỏi, giọng lộ vẻ thảng thốt:
- Trung uư có làm sao không?

Vẻ mặt bừng bừng tức giận, Mi-sen Dần khẽ nhún vai đáp:
- Cảm ơn thiếu tá, chỉ có cái cặp gia bảo của tôi bị thủng một lỗ. Đáng trách là tay súng của tôi hơi rung, nếu không th́ tên giết người đă vỡ sọ.

Nói rồi Mi-sen Dần giơ chiếc cặp da màu xám lên. Giắc nh́n thấy một lỗ thủng nhỏ bằng đầu đũa ở góc chiếc cặp.

Hắn biết Mi-sen Dần rất quư chiếc cặp này, v́ đó là vật kỉ niệm của người bố viên trung uư để lại.

Bên ngoài, chiếc xe gíp đă được đẩy sang ven đường. Cuộc truy lùng hai thủ phạm ám sát trung uư Mi-sen Dần bắt đầu.

....
Signature:
Trả lời với trích dẫn
The Following User Says Thank You to hoatigon208410 For This Useful Post:
phale (10-01-11)