Sa Mạc T́nh Yêu
T́nh yêu anh ơi cút bắt tṛ chơi
Em sẽ trốn khi anh đuổi t́m
T́nh sẽ theo thời gian nhạt nḥa phai, xin nhớ cho rằng:
Một lần yêu phải trăm lần khổ đau
Giọt sương ban sớm lấp lánh trên hoa, nụ hoa Anh đào
Đời người con gái chỉ biết khi yêu, yêu nồng thắm
Th́ tại sao thèm nước mắt cho đớn đau nỗi hận sầu
Em chỉ biết có mỗi ḿnh anh thôi
Cho dù anh trót đắm say với ai em vẫn yêu, vẫn đợi chờ..
Ḿnh d́u nhau đi đến bến t́nh yêu
Ṿng tay khát khao bao ân t́nh
Đừng ngại ngùng, đừng để mộng tàn theo năm tháng phai màu
Đừng để em phải trăm lần đắng cay
Ḿnh d́u nhau tới đất nước xa xôi, miền sa mạc nào
Và rồi nơi đó chỉ có uyên ương xây tổ ấm
Th́ tại sao t́nh yêu đó tan vỡ mau cho từng đêm??
Em thao thức gối chiếc đêm thâu
Nghe từng sợi tóc đớn đau rớt rơi theo những giọt sầu...