EM SỢ
Em sợ một ngày anh phẩy tay trước câu thơ
Lắc đầu trước những điều làm hồn em trăn trở
Trong mỗi tế bào ko có phần cho nỗi nhớ
T́nh yêu thành quán nhỏ chợ trời
Em sợ một ngày anh sẽ nguôi vơi
Trước mắt em nồng nàn và môi em khao khát
Trước trái tim em ko ngừng băo táp
Anh thản nhiên với em, hối hả với người
Em sợ một ngày anh ko dám cho em
Một giây phút lành nguyên,chút hi sinh khan hiếm
Anh thản nhiên đi và thản nhiên t́m đến
Thản nhiên khuyên em yêu người khác thay ḿnh
Em sợ một ngày v́ quá yêu anh
Bao dung măi em thành người nhu nhược
Sợ một ngày ko được như mong ước
Em cô đơn trong hạnh phúc mây mù.
(Sưu Tầm)
|