|
|
#1
|
|||
|
|||
Thơ in
TÔI LÀ CON LỪA
Đừng có cười với tôi như thế Mất công tôi lại ngơ ngẩn ngắm nh́n Đừng dỗi hờn với tôi như thế Em là chung đâu phải của riêng Đừng loá mắt tôi bằng chúm chím nồng nàn Đừng ru tai tôi bằng líu lo đường mật Mắt tôi đă vỡ tan Tai tôi giờ điếc đặc Tôi,con lừa đi t́m hạnh phúc Em kiêu sa lộng lẫy khoe hương Con lừa ngốc bị hương em đánh gục Nai lưng ra cho em cưỡi dặm trường Có con lừa mang trên lưng công chúa Cứ tưởng ḿnh hạnh phúc nhất đời Nâng niu lắm chiếc yên cương bằng lụa Em cợt đùa như thể tṛ chơi Em công chúa thích người săn kẻ đón Thích soi ḿnh trong mắt những chàng trai Tôi con lừa mang thân nhỏ mọn Chẳng muốn chia em với bất cứ ai Vậy thôi nhé để con lừa cất bước Yêu con lừa chỉ có con lừa Thứ em yêu là phấn son gương lược Gặp nhau rồi nhắc chi nữa ngày xưa Vịt Anh |
#2
|
|||
|
|||
Cạn t́nh
Người đă bỏ ra đi Để hồn ai....trống vắng Gió lặng, nắng thôi vàng Nuốt sầu...tim ai nặng Người hiểu là ai nhớ Người biết tỏ ai buồn Sao lặng câm đâu đó Ai lệ ḷng nhẹ tuôn Nên chăng sầu người lạ Đáng chăng nhớ người dưng Đôi khi hồn hoá đá Rồi mắt lệ phải dừng Mật yêu thắm trên môi Hương nồng c̣n vương tóc Nhưng người quá xa xôi T́nh c̣n chi để khóc! Bụi đường Lần sửa cuối bởi phale; 08-04-11 lúc 10:59 AM |
#3
|
|||
|
|||
Thơ cho mẹ
Thơ cho Mẹ chọn hoài không đủ chữ Vạn lời hay thiên hạ lấy mất rồi Con muốn viết một bài thơ đẹp nhất Một bài thơ riêng của Mẹ mà thôi Ḷng chan chứa mà bút con vụng quá Mẹ như hoa, con thợ vẽ non nghề Pha không nổi sắc màu bao dung đó Trước ảnh Người bất lực bút nghiên rê Mẹ là Sao? Là Trăng? Là Nắng? Là Bầu Trời? Là Ngọn Lửa? Ngọc? Châu? Con lục lọi ngôn từ không ví nổi Mẹ thiêng liêng kỳ diệu của tinh cầu Ơn chín tháng, công ba năm ẵm bế Mẹ ngăn sương, che gió ủ chồi non Tre độ lượng nhường ḿnh cho măng mọc Vạn lời thơ trước Mẹ cũng sáo ṃn... Thơ cho Mẹ, bài thơ hoài dang dở... Ư từ nào nói hết những bao la Cây cặm cụi, oằn lưng ḿnh chắt nhựa Nuôi chồi con không tiếc lụi vóc ngà... Con nợ Mẹ đâu chỉ bài thơ đẹp Đổi cả đời không trả hết công lao Mùa báo hiếu, vần thơ không viết nổi Hoa trắng cài lên, thương mẹ nghẹn ngào... Phale Vu Lan 2010 |
#4
|
|||
|
|||
Mời anh đến quê em
Mùa Xuân này mời anh đến quê em Cùng vui ngắm trăng lên, chong đèn đêm nấu bánh Cùng thả thuyền ước mơ trên ḍng Hậu giang phẳng lặng Cùng em với bạn bè đi xin quẻ vận lúc đầu năm!! Mùa Xuân này anh hăy đến quê em Bến Ninh Kiều bao năm dài vẫn luôn t́nh tự thế Chợ nổi Cái Răng mỗi sớm vẫn xôn xao dù bao thế hệ Câu Dạ Cổ măi đậm đà theo từng nhịp sóng dâng Một lời mời chân thật gửi tới anh Từ tận đáy ḷng thành của người con sông nước Giá có thể trải hồn ra để cho anh nếm được Hương phù sa quê em ngọt mát đến dường nào Những cánh đồng dài c̣ săi cánh trời cao Sóng lúa lao xao nói cười chào Xuân mới Em sẽ mặc anh xem chiếc áo bà ba ngày mẹ cưới Mấy chục năm rồi hương rạ vẫn chưa vơi Em sẽ chỉ anh xem ấm áp những nụ cười Những giọt mồ hôi ướt đầm lưng áo mẹ Những vết chim di, đốm đồi mồi trên đôi tay một thời son trẻ Đă nhạt sắc thời gian cho em chắp cánh ước mơ đời ….Về cùng em Xuân này nhé người ơi… Đông Dung |
#5
|
|||
|
|||
Lạc giữa mùa xuân
Em đan khăn nhưng chẳng dám tặng người Bởi em thấy nụ cười mong manh quá Muộn sầu kia phải chăng là khách lạ Giữa đường đời muôn ngả chợt dừng chân.. Bởi sợ nên em chẳng dám chuyên cần Đâu biết được là xuân đang dần tới Màu nắng vàng ấm giữa trời cao vợi Cuộn len tṛn vẫn đợi để thành khăn.. Em giận ḿnh giận luôn cả mùa xuân Giận hơi ấm xua tan dần ngày lạnh Giận đàn én cứ mải dang đôi cánh Đón nắng về trên mảnh đất quê hương.. Đâu phải người? Em không biết yêu thương Không thấy vui, vấn vương màu nắng ấy Mùa đông dài và lạnh lùng đến vậy Để ai chờ, ai đợi đấy mùa xuân.. Em ngập ngừng đợi cái rét nàng Bân Chút hơi lạnh lúc nắng dần ấm áp Chuyện người xưa vô t́nh em lắp ráp Để t́nh ḿnh đi lạc giữa mùa xuân ... Hoatigon208410 |
#6
|
|||
|
|||
Xuân Lặng
Mỗi độ xuân về lại nhớ Cha Ḷng con tựa gió thoảng la đà Nhành mai trước ngơ âu sầu nở Đóa huệ trên bàn ủ rũ sa Vẫn đợi cơm chiều lan khói bếp C̣n mong nắng sớm tỏa hiên nhà Giờ nghe nhịp gơ thời gian điểm Thổn thức đêm trường dạ xót xa. Lăo Hạc |
#7
|
||||
|
||||
Thưa bạn Phale, v́ đây là hai bài thơ mà trong những câu đều có tên của một bài hát do cố Nhạc Sĩ Trịnh Công Sơn sáng tác. Để thể hiện ḷng kính trọng đối với người đă khuất và là một thiên tài của nền âm nhạc Việt Nam nói riêng và của thế giới nói chung; nên chúng tôi mạo muội họa vận một bài thơ của anh Nguyên Thoại và hân hạnh được đăng lên diễn đàn Nguyệt Viên. V́ thế, xin Phale cho chúng tôi được tô đậm các Tên Bài Hát cho rơ phần sáng tác. Xin thành thật cám ơn Phale và BĐH diễn đàn.
Tặng những người ở lại (Nhớ Cố Nhạc Sĩ Trịnh Công Sơn-Góc t.R-Hồng Phúc) (kỷ niệm 81) Cỏ xót xa đưa tiễn một người Bay đi thầm lặng lánh tṛ chơi Hoa vàng mấy độ nào muôn thuở Giọt lệ thiên thu chẳng nửa vời Nắng thủy tinh về quay quắt nhớ Mưa mùa hạ đến năo nề vơi Ai ngoài cánh cửa sầu hiu hắt Những giọt mưa khuya lạnh ră rời ntd Mười Năm Thương Tiếc (kỷ niệm 82) Ngọc Tiên Có một ngày như thế hỡi người
Bên đời hiu quạnh phút dừng chơi Hành ca bản nhạc t́nh ngây ngất Ở trọ lời thơ ư tuyệt vời Giọt nước cành sen kia vội mất Gia tài của mẹ đó liền vơi Em đi bỏ lại con đường cũ Hăy sống giùm tôi chẳng được rời |
The Following 3 Users Say Thank You to ntd For This Useful Post: | ||
#8
|
|||
|
|||
Quote:
|
The Following 5 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
Bụi đường (14-04-11),
minhlatiennu (13-04-11),
ntd (13-04-11),
Phạm Văn Hiệp (14-04-11),
tra sua (14-04-11)
|
#9
|
||||
|
||||
VMT xin góp 1 bài tự do
ĐỜI VẮNG EM RỒI Phố vắng em rồi… ! Ḷng trống không Mây vần vũ và ngoài trời nổi gió Xe hoa em, đi ngang qua đầu ngơ Áo trắng bay khỏa lấp nét trinh nguyên. Anh ẩn ḿnh như con thú hoang đêm Bày vết thương liếm từng giọt nhớ Xác pháo bay c̣n vương trên bậu cửa Em có c̣n vương vấn ? Dại khờ ơi…! Đêm huyền hoặc ai nghiêng ngă buông lơi Bản t́nh ca chùng ch́nh… dang dở… Hôn nhân hay là kiếp nợ Em tôi thổn thức ngàn năm… Em đi rồi... Em giết cả mùa trăng… VMT 14/01/2008 |
|
|