|
|
#1
|
|||
|
|||
Nhặt buồn dĩ văng
Không phải ḷng ḿnh đă đổi thay
Bao năm chẳng ghé bến trăng này Phù vân ẩn ước c̣n len mộng Lệ thủy mơ hồ ngại chuốc say Lăng đăng sương thùa mi gợn sóng Bâng khuâng cá quẫy nguyệt chau mày Thuyền ại thấp thoáng ngân sông bạc Một tiếng đàn buồn lặng đắng cay. Phidiep5 P/s: Lâu lắm không về lại vườn trăng, nhớ các Thầy Cô, nhớ các bạn rất nhiều! |
#2
|
|||
|
|||
Chuyện Mạn Châu Sa Hoa
Đọc truyền thuyết hoa bỉ ngạn nói về chuyện t́nh giữa nàng Ngọc và chàng Hoa, câu chuyện t́nh dẫn đến trận chiến giữa trời và đất. Thật đẹp cũng thật buồn. Oanh trời đả kiếp sụp ngàn lâu Diễm lệ t́nh chân toả ánh sầu Để nỗi oan đời sa cánh mạn Cho ḍng nhiệt huyết rỏ lời châu Gương nào chiếu nổi ḷng hoa bạch Suối lăng nhoè đi khoả ngọc mầu Bỉ ngạn đôi bờ nhân thế hỡi Luân hồi có cạn vẫn t́m nhau... Phidiep5 Câu chuyện lại gợi nhớ kỷ niệm hơn 10 năm về trước. Vết thời gian có hằn trên vách núi Ta ghé qua xin khắc dấu cô đơn Gió có thổi ngang ḍng sông phẳng lặng Cuốn yêu thương theo sóng nước chập chờn Ta yêu em như muôn đời biến động Dẫu phong ba vẫn nhất mực dịu dàng Trong đáy mắt có mầm ươm băo tố Muốn nghịch luân hồi, muốn nghịch thời gian Muốn nghịch ḷng ḿnh, nghịch cả không gian Nơi em đến có là nơi em ở Chỉ tiếc rằng muôn đời trong sử sách T́nh có đẹp đều dang dở mà thôi. langtuhoakimtuoc |
#3
|
|||
|
|||
Thương người mộng vẽ mộng trần ai
Ngọt lịm trời khuya tiếng thở dài Thảo giấc mơ hoang buồn thế thái Pha hồn mắt ngọc chạm thiên thai Con thuyền giỡn nguyệt con trăng đăi Bóng hạc t́m trăng bóng nguyệt cài Liễu chẩy bao thu ṃn viễn ái Đêm tàn sao chẳng thấy ngày mai. Phidiep |
#4
|
|||
|
|||
Gặp gỡ nào rồi cũng cách xa
Trần gian trở mộng chuyện hôm qua Người xuôi vạn lư niềm quan ải Nước cuốn ngàn khơi phận hải hà Nhẹ gót mây hồng hương nắng quyện Lam chiều khói chậm ráng trời pha Hoàng hoa rất đẹp mùa năm ấy Thấm cả sương buồn trong mắt ta. Phidiep Mượn Cô 4 từ trở mộng, Sáng cả bài thơ ,thực sự hay ạ! Sau năm 2019 em không viết thơ đường nữa, đến khi đọc bài của Cô th́ viết thêm bài này. Lần sửa cuối bởi Phidiep5; 09-10-24 lúc 12:19 PM |
#5
|
|||
|
|||
Quạnh quẽ bên sông mấy nếp nhà
U hoài vọng lại tiếng đàn xa Ngân trong gió nhẹ ḍng tơ ngọc Trổ giữa đêm thanh giọt lệ ngà Cánh én phiêu diêu lời nguyệt gọi Đường Trần thấp thoáng vó câu pha Trăm năm mỏng mảnh như làn khói Viết măi chưa tṛn một chữ ta. Phidiep5 2014 Nguyên bản tặng một người. Lần sửa cuối bởi Phidiep5; 09-10-24 lúc 04:24 AM |
#6
|
|||
|
|||
Hoa trong gương, trăng trong nước
Ta t́m nhau nơi góc biển chân trời Vừa gặp gỡ đă ươm mầm ly biệt Cỏ cây rồi mưa nắng cũng phai phôi Trời thưa nắng tay em gầy thơ lụa Vá vầng trăng hai nửa kẻo nhớ hờn Ḍng chữ mỏi buông lơi vào mây khói Rớt xuống đời sầu nửa đoá xanh rơn Trăng như sông chẩy tràn qua kư ức Hồn như sương mỏng mảnh sóng như hoa Hồn lạnh giữa tóc em dài tiềm thức Dải thơ xanh bay giữa ánh thiên hà Đêm khua thức du dương từng nỗi nhớ Thấm mạch đời tự xưa kiếp lai sinh Anh đọc măi thơ xưa buồn biết mấy Hẹn tṛn trăng đừng khuyết nửa như t́nh. Phidiep5 |
#7
|
|||
|
|||
Nhặt buồn dĩ văng
Ngày xuống chậm bên phố chiều huyên náo Gió theo mây bay về phía mặt trời Người với người đến biệt ly cũng vội Chạm nỗi buồn ngơ ngác tiếng mưa rơi Rồi từ đó giữa tháng ngày vội vă Lối thu xưa ghé lại đă bao lần Đời thi sỹ hồn sương bước cỏ Sao nỗi buồn in đậm mỗi dấu chân Đời ngắn vậy mộng làm sao viễn mộng Nước chảy hoa trôi bên suối trăng mờ C̣n đâu nữa lời th́ thầm của gió Để nỗi buồn vang vọng cuối câu thơ Về gối giấc ḍng thời gian tĩnh lặng Hỏi người xưa c̣n say đắm hồng trần Em không biết , mùa thu càng không biết Lặng nỗi buồn hoà tâm mộng vô ngân Nơi hằng thủy đa đoan người cơi thế Chốn hữu chung nhật nguyệt vẫn xoay vần Nào ai biết thảo nguyên sa mạc Chở nỗi buồn c̣n măi tuổi thanh xuân. Phidiep5 (Nhạn) Trong đời ḿnh may mắn gặp những người Bạn, người Thầy mà ḿnh rất yêu thương và kính trọng. Anh Đoạn Trường Nhân, Em Thủy Tâm, Bạn Lăng Tử, Em Tiếu, và đặc biệt là Cô Giáo. Dùng của mỗi người một câu viết bài này để ghi ḷng tạc dạ. (Nhạn là bút danh đầu tiên) |
#8
|
|||
|
|||
Hai mảnh gương son ghép ráng hồng
Mơ màng xoă tóc chải bên sông Bâng khuâng góc phượng thu trong mắt Lặng lẽ hàng dương hạ dưới ḍng Núi ngả chiều lam nghiêng nỗi nhớ Thuyền treo khói biếc trĩu niềm mong Nhân sinh chớp mắt hoàng hôn nhỉ Có kịp về chăng bến mộng ḷng Phidiep5 |
#9
|
|||
|
|||
"Có cái sâù mang ư tích tương tư
Thuyền xa bến khi mô mà chẳng nhớ" Nhớ thơ xưa hay nhu ḿ hờn dỗi Nhớ ḍng sông lời trên bến nguyện thề Trăng thắm son em tuổi tṛn đôi tám Anh sẽ về ấm lửa mối duyên quê Em nũng nịu và rồi em hờn dỗi Hứa nghe anh đừng như áng mây ngàn Em sẽ đợi yêu nhau em măi đợi Gió lay rèm sóng gợn vợi mười năm Ngày anh đi giữa một trời giông tố Dần phôi phai trong sương khói mịt mờ Vó ngựa mỏi về bên ḍng sông trắng Ngóng quê nhà trong tiếng hư thiên thu Buồn như thể dỗi hờn càng vô cớ Cẩm bào xưa bạc gió bể mưa rừng Anh gói ghém ước mơ ngày trở lại Bàn tay gầy trong tay úa rưng rưng! Phidiep5 |
#10
|
|||
|
|||
Ta lại về đây với câu thơ
À ơi năm tháng dệt thoi đưa Thời gian như nước qua cầu ấy Cay đắng bao nhiêu nói cho vừa Ta lại về đây bến sông xưa Để nghe trong gió tiếng đ̣ đưa Gửi niềm thương nhớ vào con sóng Chắc một ngày kia sẽ. đến bờ Ta lại về đây với ta xưa Duyên trời mỏng mảnh tựa khúc tơ Cung đàn lặng lẽ ngân dĩ văng Ơi người con gái bến sông chờ Ta lại về đây giấc mơ xưa Diệu vợi vầng trăng thắp song thưa Bâng khuâng ai hát t́nh nhi nữ Chao buồn! Lữ khách đă về chưa Ta lại về đây với câu thơ Ḍng xanh năm đó cũng phai mờ Dịu dàng xếp lại từng trang cũ Nghe đời thơm ngọt dấu tương tư. Phidiep5 |
|
|