|
#1081
|
||||
|
||||
954. Lặng
Nguyệt hỏi sao trời lặng bóng mai Ngàn xanh rạng vỡ lụy đêm dài Hoa chờ vạn kiếp người cô độc Cửa ngóng trăm đời kẻ thế vai Ngọt đắng duyên t́nh thêm tóc bạc Thơm nồng phận số cạn sầu cay Hẹn ước năm này e lối rẽ Thêm buồn lữ khách rũ ḷng ai ChieuLinhAnh Lănh đạm Nguyệt măn sao trời chẳng ửng mai . Ngàn xanh chờ mỏi mắt _ đêm dài ! Hoa mong bướm lượn thôi cô độc Nắng đợi sương vờn có sánh vai Ngọt đắng t́nh đời tai đóng mốc ! Thơm nồng vị sống mắt sầu cay Thời gian lănh đạm trôi trôi măi Thoăn thoắt ḍng đời ai nhớ ai ! Tú Kép NGÓNG Xuân đi tàn nụ lặng ḷng mai Thao thức canh khuya nén thở dài Măi ngóng bên đời đau phận lỡ Hoài trông cuối nẻo nặng t́nh vai Mùa xưa đâu hỡi vàng cơn nhớ Lối cũ e chừng đẫm lệ cay Dơi mắt t́m mơ nào thấy nữa Chút niềm tâm sự gởi về ai HANSY |
#1082
|
||||
|
||||
955. Ầu ơ nhịp vơng…
Bao ngày ấp ủ những niềm mơ Một phút buông xuôi cả bến bờ Ánh mắt chong đêm ṃn mỏi đợi Vầng trăng ră mộng xót xa chờ Rời quê áo lụa hong thềm phố Nghẹn tiếng cung đàn lạc nẻo thơ Lỗi hẹn từ khi son phấn gởi Buồn theo nhịp vơng đến bao giờ Teken KHẮC KHOẢI Nhung nhớ có nhiều cũng chỉ mơ Người xưa xa ngái ngút tăm bờ Yêu thương chi nữa mà trông ngóng Ḥ hẹn c̣n đâu để đợi chờ Lấp kín hoài mong cùng kỷ niệm Chôn vùi ước vọng với trang thơ Đêm tàn gác lạnh sầu đơn lẻ Tim đắng từ em phụ đến giờ HANSY |
#1083
|
||||
|
||||
956. TRĂNG XƯA
Vàng ánh trăng xưa quyện gió vần Mơ huyền lai dáng mộng t́nh nhân Phất phơ cọng liễu lan lời dịu Lác đác nhành sương vọng điệu ngân Thấp thoáng hoa rơi duềnh mặt nước Lao xao lá rụng cuốn lưng sân Bạc bàng mơ tỉnh niềm đơn vắng Xao xuyến mùa thương dậy giấc thần HANSY THẦN THƠ Thơ Đường em mới tập gieo vần Nào dám so b́ với Vĩ nhân Cũng giống tập đàn chưa thuộc nốt Tựa như học hát chẳng thanh ngân Định t́m Sư phụ nơi miền núi Nào biết ông Thầy đợi trước sân Cố gắng trau dồi tài thật giỏi Mai sau chết sớm được phong thần .....LEHONG..... VUI THƠ ĐƯỜNG Thơ thẩn cốt nhất được cái thần Làm xong đọc váng tận ngoài sân Dù hay cũng chỉ dùng tiêu khiển Có dở th́ là đă vọng ngân Được bại đắp xây hoài sẽ giỏi Hư nên rèn luyện măi thành nhân Tám câu bảy chữ xài không hết Năm sáu anh em góp đẹp vần HANSY |
#1084
|
||||
|
||||
957. T̀NH SẦU
Thôi nhé sầu ơi hăy cạn vơi Phai đi kỷ niệm giữa tim đời Xua tan nhạc mộng chôn vùi kiếp Tung hết thơ t́nh cuốn dặm khơi Mỏi cánh tê ḷng hờn mấy đất Nhoài thân buốt dạ trách bao trời Mù sương ảo ảnh tàn mơ cuối Chấp chới hương mùa đă rụng rơi HANSY Trở về Quay về thôn xóm một chiều vơi Gót mỏi bao năm lạc lơng đời Quán nhỏ màu phơi giờ cũ rích Vai mềm chốn tựa lối mù khơi Chen vào phố thị bàn chân đất Hưởng lại đồng quê ngọn gió trời Ruộng lúa bờ tre gần quá đỗi Sao đành phó mặc khối t́nh rơi Teken RỤNG RƠI Kỷ niệm cḥng chành bỗng lụn vơi Trắng tay vỡ mộng nát hương đời Yêu thương đắm thắm rồi buông cánh Ân ái mặn nồng cũng trút khơi Ngàn mối bận ḷng khi thiếp mộng Một ḿnh rối dạ giữa sao trời Ngàn xưa thấp thoáng ngời nhân ảnh Choàng tỉnh mơ đời vút rụng rơi HANSY |
#1085
|
||||
|
||||
958. Tự thú
Tâm hồn bấy độ chẳng cài then Vẫn nhuộm vàng xanh những ánh đèn Gió nghịch vần thơ tơi trước ngơ Sương vầy nỗi nhớ ướt ngoài hiên Nh́n trăng hỏi gượng trời bao tuổi? Rót rượu đong vờ mộng mấy phen? Ngạo nghễ đêm say, ḷng tự thú: Tơ hồng đă ngả sắc trầm đen KiềuVy TIẾU NGẠO GIAO HỒ Vùng vẫy từ khi được tháo then Đời tươi như thể có pha đèn Cất ca ḥ lả nơi đầu sóng Bấm phím ru hồn ở cuối hiên Xuôi ngược biển rừng đà mấy chuyến Vào ra khanh tướng cũng vài phen Dẫu là công trạng chưa tương xứng Vẫn thoát vùng sâu lắm tối đen HANSY |
#1086
|
||||
|
||||
959. RỤNG RƠI
Kỷ niệm cḥng chành bỗng lụn vơi Trắng tay vỡ mộng nát hương đời Yêu thương đắm thắm rồi buông cánh Ân ái mặn nồng cũng trút khơi Ngàn mối bận ḷng khi thiếp mộng Một ḿnh rối dạ giữa sao trời Ngàn xưa thấp thoáng ngời nhân ảnh Choàng tỉnh mơ đời vút rụng rơi HANSY C̣n đâu mẹ hỡi Bên thềm ngọn gió thoảng đầy vơi Nhớ mẹ ngày xưa khổ một đời Lạnh buốt ngày đông sương trắng phủ Khô hanh tháng hạ bếp hồng khơi Chờ hoa hé nụ mưa lầy ngơ Đợi lúa đơm bông khói mịt trời Khôn lớn con chưa tṛn hiếu đạo Núi ngàn đă cuộn lá vàng rơi Teken NHỚ MẸ Nhớ mẹ hồn con lệ đẫm rơi Đau thương tuổi hạc buổi về trời Hy sinh thân ấy như non thẳm Đức hạnh tâm này tựa biển khơi Chỗ ướt luôn dành nào kể bệnh Miếng ngon để lại sá chi đời Công ơn dưỡng dục chưa đền đáp Thắp nén hương ḷng thảm chẳng vơi HANSY |
#1087
|
||||
|
||||
960. CHỜ DUYÊN
Đơn chiếc vô ra chỉ có ta Một ḿnh lạnh lẽo giữa căn nhà T́nh ơi vẫn măi luôn đơn vắng Duyên hỡi sao hoài cứ cách xa Chừng năo tim mơ thành sự thật Bao lâu ḷng ước được an ḥa Nguyện cầu trời đất thương con với Kết hợp nên đôi khổ chóng qua HANSY Cô đơn Ngắm ánh trăng vàng chỉ bóng ta Trời đêm gió lộng trước hiên nhà Mong người lăng tử từ phương ấy Ước bạn tao đàn ở chốn xa Dạo bước nh́n sao mơ kết hợp Sánh vai ngắm nguyệt mộng giao ḥa Cầu cho mai trúc thành giai ngẫu Khổ ải tơ ḷng vội thoáng qua Vancali VUI RÙI Không dè ở vậy sướng ghê ta Một tấm thân đơn rộng cửa nhà Chẳng xót khi trăng về vực thẳm Thôi buồn lúc nhạn vút non xa Vi vu sáo trỗi vần thơ hoạ Réo rắt tơ buông khúc nhạc hoà Bè bạn quây quần vui xiết kể Tơ hồng chỉ thắm khỏi ḍm qua Nguyệt Ánh MƠ ƯỚC Đời người ngó vậy cũng mau qua Gia đạo cầu mong được thái ḥa Chủ xị ráng ǵn luôn rộng lượng Người thương gắng giữ chớ ĺa xa Mến yêu chăm sóc cho vui cửa Nhường nhịn quan tâm để đẹp nhà Bạn đường không có ôi buồn lắm Thui thủi đêm ngày nát dạ ta HANSY |
#1088
|
||||
|
||||
961. KHẮC KHOẢI
Nhung nhớ có nhiều cũng chỉ mơ Người xưa xa ngái ngút tăm bờ Yêu thương chi nữa mà trông ngóng Ḥ hẹn c̣n đâu để đợi chờ Lấp kín hoài mong cùng kỷ niệm Chôn vùi ước vọng với trang thơ Đêm tàn gác lạnh sầu đơn lẻ Tim đắng từ em phụ đến giờ HANSY Gọi măi tên người... Sang thuyền em bỏ lại chiều mơ Ngọn sóng đau thương ngập cả bờ Đám cỏ triền sông ngơ ngẩn đợi Hàng cây cuối ngơ thiết tha chờ Vừa trông nắng gởi ươm vườn mộng Đă thấy mưa về đẫm bến thơ Người ấy chia tay hờ hững vậy Sao ta da diết tận bây giờ Teken NGHĨA T̀NH Thương gởi t́nh xưa chút nghĩa giờ Gom ḷng nhỏ lệ hạ vần thơ Mùa trăng ngày cũ im ĺm đợi Bến nước hôm nao lặng phắc chờ Ta măi xót xa lần kỷ niệm Em c̣n xao xác mộng vô bờ Người đi mắt đỏ hoài trông ngóng Cơi nhớ đêm về thoảng giấc mơ HANSY |
#1089
|
||||
|
||||
962. KHÚC DẠ CẦM
dưới trăng ngồi mở lại cây đờn lầu vắng nghe t́nh nở mởn mơn dạo ngón thu ca vần trách oán gợi cầm nhạc điệu sợi gây hờn gịng sông thi tứ xuôi mê mẩn âm bậc t́nh yêu trổ véo von kể lể tâm tư thao thức tối nắn cung sầu phổ phím tim sờn Đông Hương CUNG SẦU Văng vẳng xa đưa một tiếng đờn Len ḷng cung ướm thoảng man mơn Phách trầm có vẻ than ai oán Nhịp bổng dường như nghẹn dỗi hờn Tâm sự theo mây vần lả lướt Nỗi ḷng cùng gió điệu chon von Chập chùng mộng ảo mờ sương khói Lăng tử qua sông dạ lệch sờn HANSY |
#1090
|
||||
|
||||
963. VIỆT NAM THI ĐÀN
Thi Đàn vừa dựng túp lều tranh Mới đấy xem ra sắp hóa thành... Quản trị bỏ bê cơm sống nhăo Điều hành sao nhăng cháo thành canh Diễn đàn buồn tẻ thành viên bỏ Bạn đọc chán trường khách vắng tanh Mấy chị mấy anh c̣n nhiệt huyết Tận t́nh vá víu cứu mầm xanh. Tuyen45 CHIA RẼ LÀ CHẾT! Phe phái đua nhau gây chiến tranh Nào mong cơ nghiệp được viên thành Ngựa đau lại sướng toàn băng hội Sâu độc khiến rầu cả bát canh Miệng lưỡi gian ngoa tuôn rắn rít Dạ ḷng hiểm ác thở hôi tanh Ngẫm đời hắc ám buồn nhân thế Tiếc nuối thuở nào thơ biếc xanh HANSY |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|