|
#121
|
||||
|
||||
TRỌN ĐƯỜNG T̀NH Một mai em bước theo chồng Chăn đơn gối lẻ buồn không hỡi người Mộng vàng e ấp c̣n tươi T́nh xuân ai ngơ nắng cười mím môi Hôm qua cau chính mộng rồi Miếng trầu ngoại quyệt chút vôi đượm t́nh Ngó lên anh bảo trăng xinh Ḍm xuống anh hỏi ḿnh cưới nha em Tết xuân ai gói chả nem Mà con sáo sậu đem ḷng nhả tơ Người dưng sao không hững hờ Cột tơ mối rút anh chờ tiếng em Nguyệt lên ô thướt bắt cầu Ông tơ khéo se bạc đầu song đôi Cau xanh đượm nghĩa t́nh vôi Trăm năm vàng đá em ngồi quay tơ. |
#122
|
||||
|
||||
BUỒN
Không yêu sao nhớ quá trời Giận anh lắm lắm rạng ngời tim yêu Nhớ anh em nhớ rất nhiều Chiều thu lặng gió buồn hiu xuân t́nh Gạt buồn ngồi ngắm b́nh minh Một câu hẹn ước bắt ḿnh chung duyên T́nh yêu như nước ngược thuyền Miệng bảo không có tim nghiêng về chàng Ḷng buồn ơi hỡi t́nh lang Qua cầu trợt té buột ràng chi nhau Một ḷng ôm mộng trầu cau Thương em không bước nhạt màu phấn hương Đêm dài lặng bước t́nh trường Se duyên không mói v́ thương thâm t́nh Đời riêng cột chặt làm thin Cho em trọn kiếp quên ḿnh tương lai |
#123
|
||||
|
||||
T̀NH
Vàng đá anh giữ t́nh em Trăng khua bóng nguyệt trước thềm làm duyên Đêm dài mơ những nỗi niềm Nhớ anh dáng đứng ngọt mềm môi hôn T́nh thơ gửi trọn t́nh ngôn Trăm năm bia đá hợp hôn t́nh nồng Sắc cầm nên mối tơ ông Nguyệt bà se lại vợ chồng nên duyên Thuyền ai đưa bến uyên ương Một trăm nỗi nhớ c̣n vươn tóc màu Phẳng lặng mặt nước bờ ao Yêu thương cất giữ trăng sao gọi mời Đắm say t́nh tơ tân giao Ngọt ḷng ân ái cau khô để giàn Mộng chàng ơi hỡi t́nh tang Xuân qua rụng lá cội ràng đôi ta |
#124
|
||||
|
||||
XA NHỚ…!
Quán buồn nhà khách vắng teo Xa anh chẳng thể dạ eo tim gầy Anh ơi có hiểu duyên này Trầu cau em ủ đợi ngày về anh Ngọn đèn nhỏ lửa mong manh Thương nhau em đợi thắm xanh ruộng cày Xuân về trổ đỏ cành mai T́nh quân ơi hỡi trăng nhai hết trầu Một ngày thấy vắng thật lâu Đợi nhau ba bữa tóc sâu nhuộm màu Nhớ anh hẩm hiu phận đào Nhóm bếp ngồi đợi anh hào ghé sang Tơ kia một rỗ t́nh đan Một trăm mối thắt cho chàng với em Gối kia mỗi đêm em quàng Chiếu chăn kéo đắp t́nh tang mộng lành |
#125
|
||||
|
||||
NHỚ ANH !! Thuốc anh là thuốc thần tiên Nh́n thôi không ngó bệnh liền hết ngay Nhớ anh ủ dột chau mày Cái bệnh chạy đến…đến thầy như không Sốt ǵ mà cứ long nhong T́nh tang nó ở đuổi không thèm đi Anh ơi Lan ôm bệnh si Mơ thấy Điệp cười thở kh́ hết ngay Vườn thơ vắng bóng mấy ngày Hoa cau mong nhớ mà quay quắt ḷng Anh ơi có nhớ em không Vườn trầu đỏng đảnh tơ hồng cuộn se Lung linh suối nắng trong hè Ve sầu gọi bạn mè nhe ân t́nh Ḿnh ơi em rất nhớ ḿnh Chập chờn giất ngủ tang t́nh chung đôi |
#126
|
||||
|
||||
KHÔNG XA NHAU
Rời nhau…không thể anh ơi Trầu cau đă thắm mẹ cha em mời Tim trăng gió đă nuốt rồi Mặc kệ nước bạc em ngồi đan tơ Anh ơi t́nh có bao giờ Đôi ta hội ngộ làng thơ ngẫu t́nh Dáng thơ em đó rất xinh Hồn anh lạc lói nên ḿnh thành đôi Đừng bắt trăng bước lạc ngôi Gió đi hướng khác nhỏ mồi bếp nung Cau trầu thắm đượm nghĩa chung Một câu hẹn ước sóng chùng không màng T́nh lang ơi hỡi tân lang Không anh trăng khóc nhịp đàn ai so Anh ơi đừng nhé sang đ̣ Giữ câu hẹn ước điệu ḥ thủy chung. |
#127
|
||||
|
||||
NÊN MỐI DUYÊN bụng đói th́ bưng tô cơm Đói anh em để hương thơm rắc vườn Thương anh thương thiệt là thương Vàng rồng không đổi kim cương lắc đầu Chập chờn anh ngă về đâu Hoa cau rụng trắng vườn trầu đươm duyên Tim anh xin để một miền Chứa em một thể trong riêng múi t́nh Mộng vàng chiếu ánh b́nh minh Thoảng đưa luyến ái dạ đinh không dời Cau trầu bác họ cùng mời Duyên tơ se thắm một đời thủy chung Non cao nước bạc mộng cùng Cầu tre lắc lẽo dây trùng nương nhau Bạc đầu thọ tuổi ngày sau Sắc cầm ân ái ngọt ngào dây tơ |
#128
|
||||
|
||||
T̀NH TRONG VẠN Ư
Len trong nước bạc ai ngồi Trăng soi đáy nước tiên ngồi ướm duyên Hoa thơm trải bước định tiền E ấp dáng liễu hai miền nhớ mong Tơ hồng nhỏ giọt khóc ṛng Trách ông tơ quên mói không se dùm T́nh ơi rơi văi tùm lum Cau thơm bén gót đem um lá trầu Đẫm buồn mấy giọt lệ châu Nhớ-mong-chờ-đợi nhịp cầu đâu xa Ngẫm buồn cho kiếp trầu già Nhai không ngọt nước à ha cơi đời Anh ơi nhặt hết t́nh rơi Đem duyên ướm với trầu cơi ngoại ngồi Gỡ ra ẩn khúc tim côi Nhớ anh như thể bát nồi thiếu cơm |
#129
|
||||
|
||||
NGỌT NGÀO MƠ
Vườn thơ em bước hôm qua Dáng anh để lại mượt mà nhân duyên Một mai biển bắc t́m chim Chiếc trâm em để khách thêm con đ̣ Đêm về trời đổ mưa to Lắng trong tiếng ái ngân cho trời buồn Dữ dằn những đợt mưa tuôn Thân em ủ lá dập vườn trầu cau Quân tử hỡi khách anh hào Văng lai xứ nghệ chạy vào miền nam Khối t́nh trắng rụng múi cam Thủy chung gối áo nhân nam em chờ Đồng Nai đẹp tựa t́nh thơ Cà Mau nối sợi dây tơ nhịp đàn Ngân câu đẹp tựa t́nh lang Gối trong tay ấp mắt chàng ếm âu. |
#130
|
||||
|
||||
NGHIỀN NGẪM…
Vơ vàng ứ lệ trong tim Muốn đem cau đổ ḷng thêm nặng ḷng Cau ơi tiêm lá trầu không Cho ta quyệt với môi hồng thêm tươi Đêm ngồi viết mấy vần chơi Tim ta bối rối trải đời hương hoa Chiều buông chiếu chăn một nhà Cộng vào nổi nhớ đươm hoa ngát t́nh Phấn son hồng má cho xinh Muốn yêu mà nhớ…trời ǵn đau thương Đắn đo trên vạn t́nh trường Mắt trong đôi mắt mà vươn mối sầu Cau kia quyện lấy lá trầu Sắc cầm giai ngẫu biết đâu mà t́m T́nh yêu biệt bóng cá chim Muốn yêu thôi để nỗi niềm quay đi |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|