|
#1
|
||||
|
||||
T́nh không biên giỚi
T̀NH KHÔNG BIÊN GIỚI
Nguyễn Thủy Thương nào như cái thương thầm Ghét nào như cái ghét lầm lại thương Anh về đêm vấn, ngày vương Say trong giấc mộng chập chờn giữa song. Ngoài trời mưa thả, sầu đong C̣n ta thức trắng đem ḷng nhớ thương... T́nh không biên giới lẽ thường Chồng con bận bịu, vẫn dường nhớ chăng? Đêm về hú gió, gọi trăng Yêu rằng muôn kiếp, t́nh rằng luyến thương Cách ngăn chỉ bởi khác giường C̣n duyên th́ lẽ chuyện thường mà thôi. Phân chia biên giới rạch ṛi Em học trường tỉnh, anh nơi trường làng Mộng mơ từ thuở trăng vàng Đến khi trăng khuyết xa ngàn tiếng chân. Khi về ướt đẫm mưa xuân T́nh không chia nổi, ngại ngần cách chia Ái ân đâu có biên thuỳ Biết đâu ngăn cảnh trăng khuya cuối trời. Em là trăng trước em ơi Trăng sau là của thềm đời mộng mơ. Thiệt tḥi chăng kiếp đôi bờ Bên ni, bên nớ thành thơ gởi chào. N.T |
#2
|
||||
|
||||
NGƯỜI ĐI Nguyễn Thủy Bước chân muôn dặm sơn hà Dẫm đời ngang trái dẫm t́nh trái ngang Người đi ngàn dặm quan sang Lối ṃn viễn xứ dạ mang tủi buồn Bỏ quên một cánh hoa hồng Bên đời nở nụ đến tàn tạ hương Rồi xa bỏ lại quăng đường Sử t́nh đứt đoạn lệ vương sớm chiều Đêm về khuya khoắt đ́u hiu Người đi dáng cũ liêu xiêu bóng chờ. Buồn vào len lỏi trong thơ Viết lên cái tuổi đá trơ trơ buồn Bởi em xưa đă không c̣n Bỏ anh đi măi nát ḷng cơi xuân. NT. 21 - 10 - 2010 |
#3
|
||||
|
||||
MONG CHỜ TRÊN NGĂ QUÊ HƯƠNG Nguyễn Thủy Vẫy tiễn đưa người đi xa một thuở Mây nghiêng chiều rớt nhẹ lá phân vân Ḥn lay lất t́nh như c̣n bỡ ngỡ Uống khuya tàn đời vướng kiếp phong trần. Ta trắng tay buổi về em có thấy Hơn nửa đời chứng dấu kiếp tha hương Gịng nước cạn như t́nh ta thuở ấy Đă trở về hồn ngập lối đi hoang… Lời xưa đă khép làn môi vội tắt Lối xưa em c̣n bước vội quay về? Em có thấy mùa Thu vàng réo rắt B́nh minh lên rơm rạ lối chân quê? Vũ điệu trăng mây phiêu bồng ái ngại Ru miên man vào giấc mộng chim bao Khắc tên nhau thầm mong ngày trở lại Mấy phương trời người ở tận nơi nao? Lạc hướng mây con mắt buồn xiêu đổ Nắng bên chiều tràn ngập cơi yêu thương Mong tơ hồng kết duyên ḿnh hội ngộ Cho hoa t́nh nở rộ giữa quê hương. NT. 20 – 10 - 2010 |
#4
|
||||
|
||||
ÁNH XUÂN Nguyễn Thủy Nhớ dáng xưa đôi bàn chân sóng bước Vờn tóc mây theo vạc áo dài bay Nắm bàn tay trong không gian hẹn ước Ḷng đắm say trong hương sắc xuân đầy. Giờ nhắc lại thuở xưa t́nh tri kỷ Như ngậm câm nín bặt chuyện t́nh nầy Gió bệnh hoạn đă biến đời đố kỵ Rồi niềm đau tan vỡ mộng sum vầy Tà áo trắng ghen hờn mây thôi nắng Để phai màu thương nhớ của bao năm Ngàn Xuân mộng đă ch́m vào quên lăng Của một thời giờ đă hóa xa xăm. Rồi tất cả đều ch́m vào quên lăng Em ngủ quên trong nhung gấm lụa là Anh thức trắng bỏ mặc đời vẫy gọi Chỉ nh́n em mơ tưởng tuổi ngọc ngà. Như ánh nắng nhuộm xuân hồng réo gọi Phơi hương t́nh nh́n quanh gió xoay chiều C̣n như thể tiếng cười hay giọng nói Ánh xuân đầy ta khẽ gọi hương yêu./. NT. 11 H: 20 - 10 - 2010 |
#5
|
||||
|
||||
NH̀N Nguyễn Thủy Chỉ nh́n thôi mái tóc vờn gió thổi Với nụ cười duyên dáng ngập kiêu sa Em không nói cho ta già thêm tuổi Buổi đi về lưu luyến ngập hồn ta. Em ẩn hiện chợp chờn trong đáy mắt Thu bóng chiều vàng vọt nắng xuyên qua Để ta măi trong nỗi sầu héo hắt Buồn âm thầm trong ngấn lệ chan ḥa Ta măi đứng nh́n chân trời xa nhớ Ngó mong kia khi nhặt bóng chiều tà Hoàng hôn tím nhuộm tím ḷng lo sợ Bỡi em về chẳng mang chút t́nh ta… Ta sẽ đứng măi nh́n sông bến cũ Chao thuyền trôi ta vẫn đợi bước về Nh́n sông nước cảm dâng trào tư lự Đón mây vờn sương trắng gợn si mê. NT. 21 – 10 – 2010 |
#6
|
||||
|
||||
EM XỨ HUẾ VẪN XƯA Cứ mỗi lần nh́n em xứ Huế Nón bài thơ duyên dáng nét Tràng Tuyền Em mơ mộng khi chiều về sắc tím Nhuộm hoàng hôn trong ánh mắt tươi duyên. Đă lâu rồi... Như xưa vẫn c̣n xưa Mơ một Huế tự buổi đầu gặp gỡ Trên quê hương đất Thần Kinh một thuở Đă in h́nh đậm nghĩa cử yêu thương. Về Vân Lâu ḥ hẹn của yêu đương Giọng ḥ Huế mênh mông t́nh cảm Huế Nắng, gió, trời mây...Mang tin từ xứ Huế Gởi niềm tin yêu đi khắp nước non nhà... Trên ḍng Hương Giang em Huế vẫn xưa Vẫn nón bài thơ thương ai vô Huế Ṃn mỏi, nhớ mong sao mà thương thế Lắng trong câu ḥ em c̣n đợi mùa trăng. Nguyễn Thuỷ Lần sửa cuối bởi Nguyễn Thủy; 21-10-10 lúc 11:14 PM |
#7
|
||||
|
||||
Thơ Nguyễn Thủy đầy h́nh ai dịu ngọt
Đựng duyên thầm từng nét chữ lung linh |
#8
|
||||
|
||||
NGÀY THÁNG NHỚ
Nguyễn Thủy Quế Sơn (Cho ngày vào cuộc chiến 10 - 8 - 1980 - 10 - 8 - 1987) Nhớ quá quê hương bóng nắng đầy Nhớ ngày xưa ấy tóc em bay Em theo bước dưới chiều Thu mộng, Áo trắng trang đài gió lắc lay. Gió chớm Đông sang lạnh cơi ḷng Hỡi người xưa hỏi có chờ mong. Sao hoài suối nhớ tuông ḍng lệ, Biên giới Tây nam dạ mỏi ṃn. Ta đă xa nhau cuối Hạ vàng, Ve buồn tiễn khúc nhạc râm ran. Phượng hồng như vẫn c̣n ước hẹn, Trở lại quê nhà lớp học tan. Quê hương ngày tháng buồn hiu quạnh, Nắng sớm đổi màu mắt kém xanh. Xa xôi c̣n măi hương t́nh nhớ, Chân bước đường Miên _ Thái gập ghềnh Thương quá em ơi tuổi ngọc ngà Nghiêng vàng bóng dáng bóng em qua Xôn xao bước vội bên thềm nhớ, Ánh mắt đây vương tóc mượt mà. Từ đó xa rồi măi măi xa Ba lăm năm ấy tóc bạc nhàu. T́m bóng xưa ơi giờ đâu hỡi Đă mất từ đây dáng ngọc ngà Quê cũ bây giờ chẳng c̣n ai Quế Sơn trường cũ nhớ ai hoài Biết mấy mùa Thu vàng xa nhớ Đẫm lệ hoen sầu nỗi đắng cay./. NT. 23 – 10 - 2010 |
|
|