|
#111
|
||||
|
||||
Chuyện hàng xóm.........
Bốn phương rễ héo, khắp non nhầu Xóm động nhà nghiêng tiếng căi nhau Chồng mê đánh bạc, quay cuồng nợ Vợ khóc ḷng như lửa vạc dầu Vội chạy sang nhà, tớ hỏi han... Mới hay lối sống quá hoang đàng! Chỉ thương lũ trẻ chơ vơ khóc Nợ của dân thường, nợ hắc bang pd Lần sửa cuối bởi Phiêu Dao; 28-04-11 lúc 01:04 PM |
#112
|
||||
|
||||
Dấu giếm....
Anh nhỏ hơn em đến bốn tuổi Nhưng vẫn sánh vai, kiếp vợ chồng Chắc phải duyên trai, nên thích nhỉ? Hay là có kẻ đă nằm không? Tuổi em th́ cứ lớn hơn anh Mỗi độ xuân về, đông bước nhanh Anh muốn đuổi theo cho kịp lớn Cho tuổi em bằng với tuổi anh Ai ngờ giữa lúc t́nh nồng cháy Có kẻ thứ ba đến gởi nhờ... T́nh lạ chen vào... yêu dấu giếm Một người ôm mặt, khóc làm ngơ... PD |
#113
|
||||
|
||||
Viết thơ?
Chắc cũng mệt rồi! Đẫm đầy đơn độc... T́nh côi một ḿnh... Mưa về ngay giữa giờ linh Là nghe tan tác t́nh ḿnh hắt hiu Bất ngờ, thơ ọc ra nhiều Tiếng đau lời thảm tung kêu giữa ngàn Xung quanh lắng đọng nhịp than Bốn phương cỏ úa, lá vàng rụng xuân. PD |
#114
|
||||
|
||||
GỬI ANH
Ngày anh khoác áo lên đường Có nghe hoa cỏ bốn phương giẫy buồn? Dám nh́n mắt mẹ đang tuôn? Ruột anh đau đớn, đoạn trường, có không? Sững sờ mấy bạn mục đồng Em thơ kéo áo: em mong anh về! Chữ anh, anh viết đẹp ghê! Anh đi, anh hứa: mai về cầm tay! Các cu đang đợi anh này! Bé ba hờn dỗi không quay theo nh́n... Đến rồi, nhớ gửi thư t́nh Nó vui, hết giận tụi ḿnh nha anh! Anh về đô hội ngày xanh Để nghe xao xác thị thành bon chen... PD Lần sửa cuối bởi Phiêu Dao; 05-05-11 lúc 01:30 AM |
#115
|
||||
|
||||
Bác Triều Châu
Bác Xương quê ở Triều Châu Sáng buôn chiều gánh, mái đầu phong ba Cơm chiên Tường Kư thật thà "Xái thào kuế" vị đến là rất ngon Hỏi ra: mới biết có con... Qua cơn binh lửa chẳng c̣n dương gian Nói đến đây, bác hai hàng... Nỗi niềm thê thiếp lại càng đớn đau Đèn khuya đuốc giỏi bạc đầu Tâm t́nh giềng xóm đêm thâu hai người pd ============ "Xái thào kuế": bánh củ cải |
#116
|
||||
|
||||
Phố rùm đợi người thơ......
Từ ngày, em có con thơ Phố rùm hoang vắng, t́nh thơ lạc loài Manh nha một tiếng thở dài. Sầu mao dẫn khiến tóc mai trắng buồn Giận ḿnh giở giở ương ương Thảo bài thiếu bạn cùng đường thi ca Thai mang chín tháng ở nhà Biết em có nhớ bạn già đối thơ? Mạng nghiêng trăng đợi người chờ Chồng em khó, anh lơ ngơ bể liều .................................. PD |
#117
|
||||
|
||||
CHIA TAY
Môi chạm vai kề, nuốt phấn hương Ngày mai vĩnh biệt những yêu thương Mép đường khăn nhỏ c̣n vơ vẫy... Em tiễn anh đi với đoạn trường. Nếu mi chưa lả sẽ nh́n mau Nhưng ngại khóe kia ép hạt sầu Thu cất ngày xanh và tuổi ngọc Ngẫu nhĩ mai này đếm tóc nhau. Gió sẽ buồn reo? chắc chắn rồi! Mưa đi thâm thấp, lá vàng rơi Đưa tay anh vớt ṿng trăng quế Đội mái đầu em, nước mắt trôi... Quềnh quàng cho trót phút chia tay Anh sẽ lỏng vai, ôm dáng gầy Trộm ít mùi thơm trên mái tóc Lời t́nh không nói gởi mây bay PD |
#118
|
|||
|
|||
Thơ anh PD thật hay và phong phú đề tài...
Thơ miệt mài chở nỗi sầu nhân thế Anh miệt mài con chữ ghép nên câu Bút miệt mài thức suốt những đêm thâu Bên đèn thắp thơ về chơi tấp nập... PL chúc anh luôn dồi dào thi hứng nhé. |
#119
|
|||
|
|||
Nghiệp thơ ọc giữa canh khuya
Lời t́nh nghẹn bước, tiếng đùa xác xơ Ừ th́, tớ định bỏ thơ Sợ rằng, trăng héo lơ ngơ mặt sầu |
#120
|
||||
|
||||
YÊU NHƯNG ĐỪNG LẤY
Cứ yêu anh nhưng đừng lấy làm chồng Anh nghèo lắm không ǵ cho em cả! Đôi nhẫn cỏ và một căn nhà lá Hai tim hồng đâu chịu nổi gian truân Cứ yêu đi, đừng đ̣i hỏi cưới nhau Anh là trưởng phải lo cho em út Lưng cong lại vượt trần hoàn vun vút Mắt mờ đi khó thể thấy tương lai Ta lột trần những ư nghĩa dông dài Rằng vật chất là nấc thang đưa đẩy Em x̣e ra và anh chợt nắm lấy Một t́nh yêu bỏ dở đẹp vô cùng. PD Lần sửa cuối bởi Phiêu Dao; 11-05-11 lúc 01:44 AM |
|
|