|
#141
|
||||
|
||||
LẼ THƯỜNG
Vùng vẫy giang hồ khắp tứ phương Người lành nhân đức hăy theo gương Việc làm chánh đáng không mờ ám Hành động quang minh được tỏ tường Tiến bộ do nơi ḷng cố gắng Thụt lùi bởi lối học từ chương Quyết tâm phấn đấu rồi vươn tới Thành công nhất định ấy lẽ thường .....LEHONG...... NGẪM ĐỜI Cuộc đời chia tách cả ngàn phương Lối đẹp đường hay chọn lấy gương Tích đức gom tài nên siêng nhớ Tu nhân rèn tính phải cho tường Giúp người không kể chi cầu báo Độ kẻ đâu cần được chép chương Ngay thẳng nhu ḥa tâm yên tĩnh Làm sao sống xứng kiếp b́nh thường HANSY |
#142
|
|||
|
|||
GƯỢM ĐĂ
Chưa hết xuân mà ngóng hạ đông Sống sao lơ lửng dễ chua ḷng Trời đang ấm dịu ngời sắc biếc Đất vẫn nồng hương rạng nét hồng Qua tết nóng hầm ai chịu thấu Rồi xuân mưa xuống lũ dâng sông Thanh b́nh cứ hưởng thêm đi đă Thu đến chán phèo ngắc ngứ ḍng ....HANSY.... CẠN TỎ CÙNG AI Xuân về New york vẫn như đông Muốn Tết đi chơi cho thỏa ḷng Ngặt nỗi mưa rơi người lạnh cóng Do nơi gió bấc má tê hồng Thu xưa lặn lội ra sân bóng Nay tết ngại ngần đến bến sông Xuân đến nhưng hai nơi khác biệt Tâm tư xin cạn tỏ đôi ḍng ....LEHONG.... Lần sửa cuối bởi lehong; 23-04-12 lúc 07:31 AM |
#143
|
|||
|
|||
T̀NH XƯA Thương măi về EM trọn cuộc đời T́nh đầu mơ mộng đẹp ngàn khơi Bâng khuâng hoài nhớ ḍng thơ ngắn Thơ thẩn ru sầu chén rượu vơi Đă mấy Xuân đi, hoa rộn nở Bao lần Thu đến, lá buồn rơi Lang thang phố vắng ḷng ngơ ngẩn Đêm vắng th́ thầm vương vấn ơi... ....Hoàng Dũng.... Ấy Bạn Ơi ! Thương măi làm chi đến trọn đời ? Con thuyền tách bến đă ra khơi . Nước ṛng nước lớn trong rồi đục Trăng khuyết trăng tṛn đủ lại vơi ! Dẫu lịch không xem ngày cũng đến Dù Thu chẳng đợi lá từng rơi . Thời gian lănh đạm tô đầu bạc Nước chảy xuôi ḍng ấy bạn ơi ! ....Tú Kép.... HIẾU NHI V́ con mẹ khổ nhất trên đời Chín tháng cưu mang vượt biển khơi Phụ tử lo con e thiếu thốn Mẫu từ ngại trẻ lúc đầy vơi Đớn đau me cố ngăn ḍng lệ Thương cảm con cầm nước mắt rơi Sanh dưỡng công lao như biển cà Hiếu nhi tṛn bổn phận ai ơi ! .....Lehong..... |
#144
|
||||
|
||||
EM KHÔNG C̉N NỮA
Chiều thu bàng bạc lá vàng rơi Nhớ quá người xưa nhưng hỡi ơi ! Nàng đă sớm rời xa cơi thế Người không sống nữa ở trên đời U sầu giọt lệ tồn mi mắt Đau khổ ḍng châu thấm mặn môi Vĩnh viễn ta cách ngăn măi măi Trần gian âm cảnh rẽ đôi rồi .....LEHONG..... T̀NH NHỚ Xao xác cuối mùa lặng dấu rơi Dơi trông phương ấy mỏi ṃn ơi Người đi chẳng hẹn ngày quay lại Kẻ ở không quên chút nghĩa đời Gió thổi có về nơi phương ấy Mây bay đâu tới chốn t́nh môi Mùa trăng héo úa theo t́nh xót Em hỡi đôi ta cách biệt rồi HANSY |
#145
|
||||
|
||||
THƯƠNG NHỚ VỀ EM
Thu về héo hắt lá vàng rơi Chợt nhớ người yêu ở cuối trời Kỷ niệm năm xưa hoài luyến tiếc T́nh yêu ngày cũ khó buông lơi Ngờ đâu định mệnh chia hai ngă Xui khiến t́nh yêu rẽ lối đời Ôm ấp niềm riêng trong tuyệt vọng Thương về người ấy chẳng hề vơi .....LEHONG..... MÙA TRĂNG CŨ Cuối nẻo đường t́nh trăng rụng rơi Người đi xa măi ngút chân trời Tâm t́nh ngày ấy giờ phai nhạt Ḥ hẹn thuở nào đă rớt lơi Bội bạc ân t́nh đau dạ nhớ Thủy chung ước hẹn xót tim đời Ḿnh ta ngồi lại bên song cửa Ngóng măi phương nào nhớ chẳng vơi HANSY |
#146
|
|||
|
|||
MONG ĐƯỢC BÊN EM
Bỗng chợt mênh mang nghĩ đến nàng Không là cô gái sống đài trang Cha hiền bạc mệnh vào ḷng đất Từ mẫu gian nan cơi thế gian Tuy vậy em yên tâm giúp mẹ Thế nên tôi vững dạ tin nàng Mong là gia đạo thôi gian khó Tôi được bên em kết đá vàng ....LEHONG..... |
#147
|
||||
|
||||
MĂI XA BỜ
Đường thi tôi ước được là tṛ Bài viết xong rồi cứ măi lo Ba bốn sáu năm chưa nắm vững Luật vần bằng trắc vẫn mù mờ Trong ḷng mê thích nghe ca nhạc Tận dạ chuộng làm ngâm diễn thơ Hối tiếc thi đàn vào quá trễ Lơ mơ thi phú măi xa bờ ......LEHONG..... ĐÂU DỄ XƠI Luật lệ thơ Đường thật lắm tṛ Bằng bằng trắc trắc thật là lo Lơ mơ ắt chữ sai niêm luật Chểnh măng là câu vướng trật mờ Đối ngẫu quá phiền tâm với trí Tứ xây g̣ bó ư cùng thơ Kiên tŕ tu luyện trời không phụ Chèo riết rồi ta cũng đến bờ HANSY |
#148
|
|||
|
|||
CHỨNG NÀO TẬT ẤY
Lệ hồng em lả tả tuôn rơi Có phải v́ tôi ác quá trời ? Ông xă mặt lầm ĺ ít nói Vợ nhà miệng ông ổng nhiều lời Bao lần em biện minh vô tội Mấy bận tôi tha thứ hết rồi Những tưởng em ăn năn sám hối Nhưng mà tật ấy vẫn không thôi .....LEHONG..... |
#149
|
||||
|
||||
KHỎI ĐỢI MỜI
Nhả hứng nếu c̣n hăy đến chơi Thi nhận bè bạn khỏi kêu mời Mặc cho ai đó lời trêu cợt Dẫu vậy ḷng ta chẳng lă lơi Mong muốn duyên thơ bến vững măi Ước cho t́nh cảm sẽ muôn đời Sơ giao sẽ sớm thành tri kỷ Bạn đến nhanh chân khỏi phải mời ......LEHONG..... MỜI NHAU XƯỚNG HỌA Nhẩn nha rỗi việc ghé nhau chơi Xướng họa đôi câu thắm thiết lời Trích cú ngay boong anh măi viết T́m từ đúng chóc chị nào lơi Qua qua lại lại vần giao trả Xuống xuống lên lên chữ để đời Đường luật luyện hoài nghe cũng được Có bài thơ mới lại đi mời HANSY |
#150
|
|||
|
|||
VỀ THĂM PHÙ KHÊ
Về thăm nhà bạn ở Phù Khê Làng cổ ngàn xưa Mộc chính nghề Giường, tủ, ghế, bàn nh́n đă thích Hoa văn họa tiết thấy liền mê Thủ công tiên tổ lưu truyền lại Máy móc cháu con mới chuyển về Thương hiệu vượt ra ngoài đất nước Vang lừng tên tuổi một vùng quê ....Lê Trường Hưởng.... LÀNG CỔ ĐẤT NGHÊ Làng cổ băi bồi cạnh tiểu khê* Ngàn năm đă tạo những phường nghề Thổi hồn vào gỗ rồng bay, thích Tạo nét nên tranh phượng múa, mê Kỹ xảo tổ tiên luôn giữ lại Tinh hoa thời mới gắng mang về Nghệ nhân lớp lớp say truyền nghiêp Giàu đẹp , nghĩa t́nh một dáng quê ....Leducnhuan.... PHÙ KHÊ NGÀY NAY Cuộc đời thợ mộc lắm nhiêu khê Tuy vậy c̣n người đeo đuổi nghề Khắc chạm khéo tay nhiều khách thích Đục bào nhanh gọn lắm người mê Giường bàn ghế tủ buôn ngoài nước Vàng bạc đô la thu tóm về Nhờ vậy Phù Khê nay đổi mới Dân giàu thành thị đến làng quê .....LEHONG..... |
|
|