|
#951
|
||||
|
||||
825. NGỦ VẪN XUÂN Đă mấy xuân ṛng chẳng biết xuân Năm nay người biết đến thăm xuân Đào hồng cúc tía đua nhau nở Lựu trắng mai vàng khởi sắc xuân Chén rượu tâm t́nh mời tiếp khách Tách trà thân mật chuyện trà xuân Tà tà cũng đến ngày xuân ấy Chín chục tuổi đời chín chúc xuân Lương Tuyền SẮC XUÂN Dập d́u én liệng báo tin xuân Nô nức đất trời dậy sắc xuân Phố xá hân hoan vui đón tết Nhà nhà sáng rỡ điệu mừng xuân Hương trà đượm ngát mênh mông tết Chén rượu thơm nồng bát ngát xuân Cây cỏ cũng cười tươi với tết Ḷng người nao nức giữa t́nh xuân HANSY |
#952
|
||||
|
||||
826. DƠI BÓNG Dơi ánh sao khuya tận cuối trời Dặn ḍ thôi hẵng để sầu vơi Canh khuya bấc lụi tàn hương phấn Chăn gối đơn t́nh giă cuộc chơi Vui gượng bên đời neo dạ lạnh Vờ ngơ giữa thế giấu ḷng rơi Người đi hun hút đường tin nhạn Dơi ánh sao khuya tận cuối trời HANSY CÁNH ÉN Cánh én chao nghiêng giữa biển trời Cảm hoài sương gió măi không vơi Thương ḍng mây xám trôi mô nhỉ ? Nhớ tập t́nh buồn lật đếm chơi Ai mướn đàn khuya rắc tiếng lạnh Để vương tóc liễu thả hồn rơi Sầu dâng ướt đẩm ḍng thao thức Chiếc én c̣n say giữa biển trời Lương Tuyền PHƯỢNG NHỚ Tuổi thơ sách vở mộng ngang trời Lưu bút giữa hồn măi chẳng vơi Cánh phượng chao nghiêng thương lẫn nhớ Lớp trường in dấu học mà chơi Thầy cô nào hỡi tim ḷng xót Bè bạn đâu rồi nước mắt rơi Kư ức học sinh về xáo động Tuổi thơ sách vở mộng ngang trời HANSY |
#953
|
||||
|
||||
827. TRỌN VẸN VỚI ĐỜI Đời người sống được bấy nhiêu ngày ? Toan tính làm chi chuyện thiệt ngay Say đắm nguồn vui, chơi trọn vẹn Đam mê hưởng lạc, đến khi đầy Mai kia cập bến dừng chân lại Mốt nọ ĺa đời cất cánh bay Thoả chí tang bồng cùng sắc nước Trường sinh bất tử với muôn ngày . LÊ VI SỐNG XỨNG ĐỜI Tuần tự hết đêm lại đến ngày Tử sinh một kiếp sống cho ngay Góp lời tâm thiện xây ích lớn Giúp kẻ trầm luân ghé bến đầy Bốn bể giao t́nh mơ chí trải Mười phương hạnh ngộ thỏa ḷng bay Trăm năm thoáng chốc vèo qua hết Một chút b́nh an giữa tâm này HANSY |
#954
|
||||
|
||||
828. TÂM SỰ Cuối cùng ngẫm lại cũng là không Thực mộng giữa đời trố mắt trông Sự nghiệp lửng lơ như ảo thuật Công danh thắt mở tựa mây hồng Sùng gan giành giật lao tâm trí Ná thở đua tranh rước bại vong Tri kỷ kiếp này sao mà hiếm Chẳng ai để ngỏ chút tâm ḷng HANSY VÔ THƯỜNG Sống giữa vô thường có biết không? Dẫu cho hư huyễn vẫn c̣n trông Si mê lạc thú sâu vô tận Sân lợi ham danh tột đỉnh hồng Tứ đại đuổi đeo chờ giải thoát Ngũ căn hết vận th́ suy vong Cái tṛng trong mắt v́ không thấy Thiên hạ đua nhau thay đổi ḷng. LÊ VI MỘT CHỮ TÂM Cuộc đời ngó thế chỉ hư không Ảo mộng nhiều người vẫn ngóng trông Giành giật eo sèo nên nhạt biếc Hơn thua chí tử khiến phai hồng Giàu sang định giá ai gian thật Phú quư phân hồi thế thịnh vong Nhắn gởi người đời suy nghĩ lại Chữ tâm ngồn ngộn sáng trong ḷng HANSY |
#955
|
||||
|
||||
829. LẶNG LẼ Lạnh lẽo miên trường ai có hay Canh khuya trằn trọc suốt đêm gầy Gối đầu t́m mộng ḷng thương nhớ Tay gác trán mơ dạ ngất ngây Một thuở ân t́nh hương lửa đượm Trọn đời kỷ niệm ngát t́nh say Ṿng tay gom lại bao nồng ấm Nhắc nhở thương yêu tiếng thắm đầy Thụy Du TRĂNG GẦY Thức thao nỗi nhớ dậy đong đầy Thương lắm cho ḿnh giữa tỉnh say Khúc cũ hơi tàn không tiếng vọng Thơ xưa điệu lạc hóa t́nh ngây Bờ sông ḥ hẹn tan nào biết Mái đẩy ước thề rớt chẳng hay Lối cũ thưa ḷng giờ tẻ lạnh Ḿnh ta tâm sự với trăng gầy HANSY |
#956
|
||||
|
||||
830. L̉NG DẠ Tâm địa phần “con” lộ khá nhiều Phần người quá ít khiến hay điêu Thân quen gạt gẫm ôi là tệ Ḍng họ lừa nhau nghĩ quá siêu Ngao ngán t́nh đời đen mơm chó Chán chê sự thế bạc màu vôi Trăm năm rồi cũng chun vô lỗ Gian xảo làm chi gánh tiếng điều HANSY ĐỘC CHIÊU Đại gia vỡ nợ đă đang nhiều Đúng thật hay bày kế hiểm siêu Mới đấy bạc nhiều khoe tỷ phú Mà nay phá sản chắc là điêu Gom tiền thiên hạ buôn nhà đất Vét quỹ ngân hàng đánh độc chiêu Thừa thiếu lương tâm người đă hiểu Buôn gian lật lọng nói bao điều. Tuyen45 NGẠO Thế sự buồn vui cũng đă nhiều Con người muôn vẻ dở cùng siêu Ai hay mà dạ luôn không thật Ta vụng nhưng ḷng măi chẳng điêu Mồm miệng ba hoa tâm rỗng tuếch Học hành nhếch nhác trí hư chiêu Ngẫm cười ba thứ lăng nhăng ấy Vỏ vẻ đôi câu cũng lắm điều HANSY |
#957
|
||||
|
||||
831. TRỜI THU Heo may gợn nhẹ lá vàng rơi Cảnh sắc trời thu đẹp rạng ngời Thạch thảo x̣e hoa cười góc núi Hải âu tung cánh điểm lưng trời T́nh thơ tuôn chảy dường khôn cạn Ư nhạc trào dâng tưởng nỏ vơi Ai đó tri âm cùng chuốc chén Ngắm Quỳnh thưởng Nguyệt bạn ḷng ơi!!! Xuân Quỳnh HƯƠNG QUỲNH Một chút tơ ḷng bảng lảng ơi Xa xa lấp lánh sắc hoa ngời Quỳnh thơ một đóa hương đài các Đêm mộng ngàn năm ngát diệu trời Quân tử chao ḷng mơ bến đậu Giai nhân liếc mắt vọng t́nh rơi Tri âm thù tạc lưng bầu rượu Ngây ngất bên đời mộng chẳng vơi HANSY |
#958
|
||||
|
||||
832. MƯA TRÊN BIỂN VẮNG Biển chiều mưa xuống trắng như mơ Tiếng vọng dặt d́u đẹp tựa thơ Màn nước xa xa rơi chắn góc Cánh buồm thấp thoáng hiện lô nhô Hồn đơn dạ buốt sầu giăng lối Băi vắng ḷng hoang nghĩ vẩn vơ Chốn cũ người xưa đà biệt dạng Biển chiều mưa xuống trắng như mơ HANSY BIỂN MƠ ...! Em đă cùng anh đến biển mơ Đẹp duyên đôi lứa cảnh nên thơ Hân hoan đi nghĩ tuần trăng mật Hồ hởi cùng xe những sợi tơ Sánh bước, nô đùa cười ngạo nghễ Nắm tay, vung vẫy hát vu vơ Bên nhau cảm thấy ḷng xao xuyến T́nh ấy đam mê thỏa đợi chờ ! Xuân Quỳnh. THUYỀN VÀ BIỂN Những lần trời động cứ hoài mơ Gặp lại người ta thỏa ngóng chờ Gác mái ngư ông rung phím nhạc Vờn lườn nàng cá nhả hồng tơ Nước mây hội ngộ lung linh mộng Trăng gió giao t́nh sóng sánh thơ Vẫn ước muôn đời luôn khắng khít Biển thuyền xa cách sóng chơ vơ HANSY |
#959
|
||||
|
||||
833. NGHĨA MẸ Nghĩa t́nh ơn mẹ thật là sâu Lặn lội nuôi chồng, con sá đâu Gian khổ không nề công khó nhọc Sướng sung con đậu học lên cao Tuổi xuân gội nắng mưa phai sắc Đầu trẻ pha sương tóc bạc màu Con có t́nh thương này của mẹ Ước mong an lạc măi về sau Nga T̀NH MẸ T́nh mẹ bao la tựa biển sâu Mà con nào đă trả ǵ đâu Nắng mưa lặn lội bươn khuya sớm Chợ búa ngược xuôi chạy thấp cao Bên ướt mẹ nằm đau nhục thể Miếng ngon con hưởng đủ bao màu Công thành người vội quy tiên sớm Để ở dương trần nhớ trước sau HANSY |
#960
|
||||
|
||||
834. NGÀN KHƠI Bóng chiều đă xuống tự khi nào Ta vẫn ngóng chờ đến bến nao Sông nước chập chùng hoa ngă ngớn Trời mây lơ lửng bướm nghiêng chào T́nh ơi xám ngắt thời chia lối Nghĩa hỡi phai ṃn thuở mới trao Tê lạnh tim ḷng trong lẻ vắng Mù sương chuếnh choáng giữa hồ ao HANSY Em đă ra đi tự thuở nào Ta c̣n ngóng măi đến nôn nao Đương xưa vắng bóng ai đưa đón? Lối củ lẻ loi kẻ vẫy chào Nỗi nhớ đong đầy ta vẫn giữ Niềm thương ấp ủ có ai trao Em ơi sao nợ t́nh phai nhạt Như ánh trăng vàng rơi đáy ao Hồng Lĩnh T̀NH LỠ Lỡ t́nh xa xót tự thu nào Giờ vẫn giữa ḷng nhớ dáng nao Em hỡi sao đành lơ mộng gởi Ta hời cứ ước thắm duyên trao Giờ đă vầng mây buông tím cơi C̣n đâu ánh nguyệt trải vàng ao Người đi xa tắp đau t́nh lỡ Thôi th́ thôi nhé vẩy tay chào HANSY |
|
|