Hôm qua trường mẹ làm tập san, bắt mỗi giáo viên phải nộp một bài thơ về quê hương, Đảng, Bác; ca ngợi nghề dạy học hoặc tùy bút, truyện ngắn, truyện cười. Mẹ lại nhờ đến nhỏ. Vậy mà, tự dưng hồn thơ của nhỏ chạy trốn mất tiêu, làm nhỏ phải cầu cứu ông kẹ Bụt...Thế rồi sau khi Bụt nhà ta xuất khẩu thành thơ, đọc cho nhỏ ghi vào, lúc bấy giờ nhỏ mới hứng chí làm một mạch tới 4 bài luôn - một bài lục bát và 3 bài thơ tám chữ. Nhỏ mang cho mẹ, và rồi trời xui đất khiến tự dưng mẹ hổng chọn bài của nhỏ lại chọn bài của Bụt nhà ta, c̣n lại mấy bài nhỏ làm mẹ mang cho các cô để nộp và được cộng 3 điểm thi đua... làm nhỏ ôm cục ganh tị vào ḿnh mà hổng dám nói với ai hết, chỉ hu hu với Bụt, c̣n bị ổng lêu lêu cho một chập. Thấy ghét!
The Following 3 Users Say Thank You to hamy For This Useful Post: