|
#1
|
|||
|
|||
Người đi
NGƯỜI ĐI
NGƯỜI bảo trần gian quá hững hờ ĐI vào cơi mộng viết t́nh thơ MỘT trời khoáng đạt hoài bung mở NỬA chốn thanh tao vẫn đợi chờ HỒN ngự tầm cao rời khoảng nhớ TÔI nh́n biển rộng gói niềm mơ MẤT lời hẹn ước cùng duyên nợ MỘT NỬA HỒN TÔI BỖNG DẠI KHỜ. Nguyên Xuân 6/6/2023 Bài hoạ 1. NGƯỜI GIĂ NGƯỜI giă rồi sao để nắng hờ ĐI t́m dĩ văng tạo nguồn thơ MỘT lầu Nguyệt sáng từng nâng đỡ NỬA bóng h́nh phai đă hẹn chờ HỒN ngất ngây hoài đêm khó thở TÔI buồn bực măi cảnh đầy mơ MẤT t́nh bỏng cháy đời dang dở MỘT NỬA HỒN TÔI BỖNG DẠI KHỜ Lương Tú 07/9/2023 2. NGƯỜI ĐI NGƯỜI lặng tâm tư mắt khép hờ ĐI t́m dĩ văng dệt bài thơ MỘT vầng nguyệt sáng êm đềm toả NỬA mảnh t́nh đau thổn thức chờ HỒN bện dây tơ hằn vết tích TÔI sầu cánh nhạn lạc đường mơ MẤT trời kỷ niệm tim loang lỗ MỘT NỬA HỒN TÔI BỖNG DẠI KHỜ. NGỌC QUỲNH 08/6/2023 "Người đi một nửa hồn tôi mất Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ" Trích trong bài Những giọt lệ của Hàn Mạc Tử. |
|
|