NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Văn Học > Giới Thiệu Tác Phẩm > Cảm Nhận - Phê B́nh
Nạp lại trang này Cảm nhận Văn học_ Hoàng Giao

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

 
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
Prev Bài viết trước   Bài viết tiếp theo Next
  #1  
Cũ 18-09-10, 04:15 PM
Avatar của hoanggiao
hoanggiao hoanggiao đang ẩn
CM Tam Thập Lục Thư
 
Tham gia ngày: Jul 2010
Bài gửi: 509
Thanks: 2.268
Thanked 1.965 Times in 493 Posts
Mặc định Cảm nhận Văn học_ Hoàng Giao

Đọc bài thơ Hạ Đỏ của Từ Kế Tường-

“XAO XÁC AI NÓI CƯỜI”

Xưa nay, ai cũng vậy, cũng có một thời học đường, rồi ra trường, trưởng thành, sự nghiệp , gia đ́nh…khiến người ta phải rời xa mái trường…
Rồi một lúc nào đó chợt nhớ đến, hoặc có dịp trở lại mái trường yêu dấu…để t́m lại dấu vết xa xưa, một tiếng ve, một khỏang trời, một chùm hoa…đốt cháy kỷ niệm, người ta bâng khuâng, nín thở, sợ làm xao xác kư ức. Sợ không t́m thấy dấu ấn quen thuộc…một thời xao động chốn xưa.
“Có người qua trường cũ
T́m nhặt tiếng ve rơi
Đốt cháy một khoảng trời
Những chùm hoa phượng lửa”

Những “chùm hoa phượng” như những bông hoa lửa đỏ rực một góc trời mà tác giả dùng từ “đốt cháy”. Nghe tiếng ve tác giả nói là “t́m nhặt”. Cách dùng ngôn từ ấy làm nổi bật ư nghĩa câu thơ dào dạt tâm t́nh của tác giả. H́nh tượng hoa đốt cháy khỏang trời và tiếng ve là ư tưởng rất sống của tác giả.

“Nhón chân và nín thở
Sợ hồng viên gạch xưa
Thót tim thủa nắng mưa
Biết nghiêng đầu chờ đợi”

Mỗi bước đi của kẻ trở lại mái trường xưa đều thận trọng rón rén, như sợ làm đau từng viên gạch, “thót tim” cho mọi sự “đợi chơ”ø. Ai chờ ai? Ngôi trường chờ anh hay anh ngóng chờ ngày trở lại? Cả hai, đều quyến luyến nhau chứ? Tất nhiên rồi. Câu thơ giàu h́nh ảnh gợi cảm, giàu cảm xúc. Nói cách khác: đọc rất cảm động. Cái t́nh sâu nặng đến nghèn nghẹn ấy làm người đọc“nín thở”,”nghiêng đầu”…

“Năm tháng lùa tóc rối
Tưởng áo kia phai rồi
Xao xác ai nói cười
Ngỡ chính là h́nh bóng”

Năm tháng đi qua bao nhiêu mùa hoa phượng rồi. Hôm nay về lại nơi đây sao như vẫn c̣n nguyên h́nh dáng cũ. Áo trắng kia vẫn vào ra nói cười. Ta ngỡ chính ta và bạn đang hàn huyên thủa ấy…và ta không c̣n tuổi nữa...


“Một người ôm t́nh mộng
Đi hết nửa đời dài
Tay hứng gió mưa phai
Ngồi tương tư hạ đỏ”

Mùa hạ là mùa lư tưởng, có cơn mưa rào rơi vào ḷng, ta về nhà chạy nhảy, hân hoan sau những năm tháng dài mê mải học tập. “Tay hứng gió mưa”đi “hết nửa đời người”, vẫn không thể nào không vấn vương mùa hạ của “một thời áo trắng”

Nhắm mắt nghe chuông gió
Thả rơi tiếng ve buồn
Tay cầm mùa nhớ thương
Chia người sầu mấy bước”

Toàn bộ bài thơ là tiếng yêu thương cái nôi sách vở học đường, nơi đă đưa ta tiến xa vào cuộc sống. Mái trường chính là “bước dặm nhảy”vào đời của bạn và ta. Cho nên suốt đời ta trân trọng, tin yêu…


6/6/2007
Hoàng Giao
Signature: http://nguyetvien.net/image.php?type=sigpic&userid=207&dateline=1395221341
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to hoanggiao For This Useful Post:
Huyzozo (20-09-10), Nhím con (19-09-10), phale (19-09-10)
 


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:58 PM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.