NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Văn Học > Truyện Sưu Tầm > Tiểu Thuyết
Nạp lại trang này Đội thiếu niên t́nh báo Bát Sắt - Phạm Thắng

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

 
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
Prev Bài viết trước   Bài viết tiếp theo Next
  #21  
Cũ 10-01-11, 02:40 PM
Avatar của hoatigon208410
hoatigon208410 hoatigon208410 đang ẩn
CM Tứ Thập Nhất An
 
Tham gia ngày: Oct 2010
Đến từ: Nơi sự sống nảy sinh từ cái chết....
Bài gửi: 3.436
Thanks: 36.522
Thanked 8.963 Times in 3.491 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới hoatigon208410
Mặc định

*
* *
* * *

Vũ khí giấu trong bánh chưng, gị lụa được chuyển đến tay các chiến sĩ Z đúng ngày quy định của kế hoạch hành động. Việc điều tra nhà ở riêng của tên Việt gian đầu sỏ cũng đă hoàn thành. Hắn đă phải đền tội xứng đáng.

Quận uỷ chuyển lời nhiệt liệt khen ngợi đến từng đội viên Bát Sắt. Kẻ địch hoang mang, điên cuồng khủng bố. Để làm rối thêm cuộc điều tra của địch và cổ vũ tinh thần nhân dân hậu địch, Quận uỷ trao tiếp nhiệm vụ mới cho đội Bát Sắt: cắm cờ Tổ quốc lên đỉnh tháp Rùa.

Ngồi trong căn buồng chật hẹp, sặc mùi khói bếp và bồ hóng ở nhà hộ sinh Thái Hoà, Hoàng Quyên sung sướng đọc đi đọc lại mục tin của báo “Ngày Mới” đăng ở giữa trang nhất:

“Lúc 3 giờ chiều ngày 10 tháng 10 năm 1947, bác sĩ Trương Đ́nh Tri, chủ tịch Hội đồng an dân Bắc phần, nhà riêng ở số nhà 63 Cổng Đục, vừa lên xe để ra Toà thị chính th́ hai tên lạ mặt núp ở sau gầm cầu chạy ra ném lựu đạn vào trong xe. Hung thủ trốn thoát”.

“Hồi 9 giờ 30 phút tối cùng ngày, bác sĩ đă thở hơi cuối cùng. Việt Minh ném hai quả lựu đạn vào xe bác sĩ, một quả nổ và một quả cháy. Bác sĩ bị cháy sém ở chân tay, nhiều mảnh lựu đạn trúng vào bụng, vào ngực. Thượng sứ cao uỷ Bô-la-éc đă thân chinh tới nhà thương, thay mặt Pháp quốc tặng bác sĩ Bắc đẩu bội tinh ngũ hạng”.
Tờ báo c̣n đăng một bài có đoạn viết: “Có thể nói hai hung thủ giết bác sĩ Trương Đ́nh Tri đă tẩu thoát một cách ung dung, nhàn hạ, gần như người đi ăn tiệc về. Dân chúng nom thấy đều tảng lờ im lặng, không một người nào chịu cất miệng hô hoán: Bắt lấy nó...”.

Xem bài báo, Quyên cứ mỉm cười một ḿnh về cái chuyện “Bắc đẩu bội tinh ngũ hạng” tặng tên Việt gian đă chết và rất thích thú, khâm phục phong thái ung dung của hai chiến sĩ đội Danh dự của công an.

Cùng với niềm vui rộn ràng của chiến công, Hoàng Quyên lo lắng thực hiện nhiệm vụ mới.

Cắm cờ Tổ quốc lên đỉnh tháp Rùa! Đó không phải là việc đơn giản. Phía bên này hồ Gươm là Toà thị chính, ngày đêm túc trực bốn tên lính gác. Góc bên kia bờ hồ là bóp cảnh binh Hàng Trống. Từ mười giờ đêm, giờ thiết quân luật, tụi cảnh binh luân phiên đi tuần suốt đêm quanh Bờ Hồ. Cái khó này có thể vượt qua được. Nhưng chọn ai để trao nhiệm vụ?

Hoàng Quyên nhẩm đếm trong óc, thầm gọi tên từng đồng đội... “A! Phải rồi! Chức lém!” - Quyên thầm reo lên. Với Chức lém, nhất định cờ Tổ quốc sẽ tung bay giữa hồ Gươm.

Quyên nhớ lại một chuyện về tài bơi lặn cùng sự khôn ngoan, can đảm của Chức mà cả đội Bát Sắt đều biết tiếng:

Hồi làm liên lạc ở Ban chỉ huy tác chiến Liên khu 1, Chức nhận nhiệm vụ chuyển một báo cáo rất khẩn từ Liên khu ra ngoài. Đêm ấy mưa rét cắt ruột. Gió sông Hồng quật nước mưa như ném gai vào mặt. Trời tối xoè tay không nom rơ ngón. Vai khoác chiếc săm ô-tô làm phao, Chức len lỏi vượt qua các ụ gác của giặc, ngược chiều gió ra bờ sông, đến chỗ đă định, Chức cởi áo quần buộc lên đầu, nhẹ nhàng lội xuống làn nước giá buốt. Chú đặt phao, nằm lọt vào giữa, rồi khoát tay lái con thuyền ḱ lạ, thả ḿnh trôi theo ḍng sông Hồng cuộn chảy.
Sắp tới gầm cầu Long Biên, thấm lạnh, hai hàm răng Chức thi nhau gơ nhịp. Muốn ho quá? Cổ họng cứ như có kiến đang ḅ. Chú tự nhủ: Cố nhịn. Cố tí nữa là qua khỏi cầu. Nhưng không xuôi... Chức bật lên mấy tiếng ho cộc lốc. Phao lừ lừ trôi ngang cầu. Bọn địch đi tuần trên cầu lia đèn pin loang loáng. Đă thế, con chó béc-giê khốn kiếp c̣n chơ mơm xuống sông tru tréo như bị chọc tiết. Lũ giặc sinh nghi, dừng lại, tập trung đèn pin chiếu xuống mặt sông t́m kiếm. Thấy cưỡi phao có thể bị lộ, Chức b́nh tĩnh cắn thủng phao cho x́ hơi ch́m xuống, c̣n ḿnh th́ bơi đứng lơ lửng giữa ḍng. Ánh đèn pin lia đến chỗ cái đầu Chức nhấp nhô th́ tụ lại. Không chần chừ, Chức gân cổ sủa lên một tràng dài: “gâu, gâu, gâu, gâu...” Tiếng một tên lính nguỵ la ó:
- Ê, có chó trôi dưới sông, chúng mày!
- Bắn đi! - Đứa khác hoạ theo.

Chức buông ḿnh lặn xuống th́ ba tiếng súng nổ: “pằng, pằng, pằng!” Chú nghe tiếng lục bục của đạn xối xuống nước. Chức ngoi lên vươn cổ kêu “oẳng, oẳng... oẳng...” một hồi thê thảm, rồi lại ch́m nghỉm xuống ḷng sông. Tụi giặc trên cầu cười hô hố đắc thắng.

Ít giây sau, Chức lém nhô lên phía Băi Giữa, trong tay vẫn nắm chặt cuộn báo cáo bọc vải sơn, quần áo trôi tuột hết. Mờ sáng về tới Sở chỉ huy mặt trận, toàn thân Chức tím bầm, lạnh ngắt...

Hoàng Quyên lẩm bẩm: “Chức! Đúng là chỉ có Chức! Nhưng phải thêm một cậu nữa giúp sức và cảnh giới”.

Quyên quyết định chọn Tâm bạch biến, một tay nổi tiếng có đôi mắt nh́n đêm rất tinh
.
Một kế hoạch chi tiết, với dự kiến phân công theo nhiều phương án, t́nh huống khác nhau được h́nh thành nhanh chóng trong óc Hoàng Quyên.

Mười giờ đêm hôm ấy, Tâm rời cái cửa hàng thuốc lá nhỏ nhoi của ḿnh từ Bạch Mai lên Hồ Gươm. Dọc đường chú phải lẩn tránh hàng chục lần những toán cảnh binh đi tuần. Đi người không đă khó, đằng này, đến một địa điểm đă định, chú phải cầm theo một cây sào dài ngoằng và cuộn dây thừng to tướng. Lại c̣n có bó truyền đơn cuộn tṛn bằng cái bắp chuối. Đến nhà “Gô-đa”, Chức lém đă chờ sẵn ở đó từ lâu. Chức háo hức được làm một việc mà chú từng mơ ước từ buổi ṃ tôm hôm đầu tiên trở về Hà Nội. Hai chú bé lẩn trong bóng cây ven Bờ Hồ, lẳng lặng đi ngược lên phía trên. Chức nh́n trước nh́n sau rồi lấy ra từ ngực áo lá cờ đỏ sao vàng khổ rộng. Hai chú nhanh nhẹn lồng cờ vào cán, buộc dây cẩn thận. Công việc tiến hành thầm lặng trong đêm khuya, nhưng tâm hồn các chú sáng rực một niềm vui lớn - được vinh dự cắm ngọn cờ Tổ quốc lên đỉnh tháp Rùa, giữa ḷng Hà Nội tạm chiếm! Chức khẽ bảo Tâm:
- Cậu đứng trên bờ quan sát, nếu bọn đi tuần đến và có nguy cơ bị lộ, cậu cứ nện lựu đạn thẳng vào chúng rồi rút lui ngay. C̣n th́ đừng lo ǵ cho tớ ở dưới hồ, tớ đă có cách.

Tâm hiểu tài bơi lội của Chức, chú gật đầu nói với bạn, giọng b́nh tĩnh:
- Cậu cứ yên trí, tớ sẽ chấp hành đúng chỉ thị của K.2.

Chức cởi quần áo buộc lên đầu, tay nắm chặt cán cờ, rón rén lội xuống mặt hồ. Trời tối như mực, mưa phùn lất phất bay, gió thổi hun hút. Nước ngập đến đùi, đến bụng, dần dần ngập đến cổ... Chức giương cao ngọn cờ, bằng động tác bơi đứng thành thạo, Chức nhẹ nhàng di động về phía tháp Rùa. Đuôi lá cờ đă bị bàn tay Chức túm giữ lại nhưng cứ chực xổ tung ra sức múa lượn.

Mặt nước nổi lềnh bềnh những đám rác rều và bọt bẩn. Chức khẽ khoát tay dồn những đám rác lại thành một đống, đẩy trôi từ từ về phía trước làm vật cản che khuất cho ḿnh. Mùi hôi từ đống rác nổi trước mặt khiến Chức khó chịu, suưt bật hắt hơi. Chú thoáng nghĩ nhanh trong óc: sau ngày giải phóng, nhất định phải dọn dẹp, tu sửa lại cho hồ Gươm thật lộng lẫy mới được.

Bơi đến bờ cỏ chân tháp Rùa, như một con sóc, Chức nhảy lên thảm cỏ và thoăn thoắt trèo lên ngọn tháp. Những đường nét cong trên đỉnh tháp Rùa chỉ có giá trị về nghệ thuật kiến trúc cổ xưa, chứ hoàn toàn chẳng giúp ích được ǵ cho việc buộc chiếc cán cờ vào đó. Chức cố dựng cán cờ lên, gió lại làm xiêu đi. Đành phải treo cờ hơi ngả một chút vậy. Chức vừa nghĩ vừa buộc đi buộc lại nhiều lần. Cuối cùng, ngọn cờ đă đứng vững ở cái thế tung bay đẹp nhất. Từ trên đỉnh tháp Rùa lộng gió, Chức vươn thẳng người, giơ tay làm động tác chào cờ, rồi nhanh nhẹn tụt xuống. Bốn bề vẫn hoàn toàn yên tĩnh. Chức lẹ bơi vào bờ, khua mặt nước long lanh ánh điện thành những vệt sáng lăn tăn trước mặt.

Vừa tới bờ, một toán cảnh binh đi xe đạp lướt qua. Thằng nào cũng đội mũ sùm sụp, che kín áo mưa, lùi lũi đi như những bóng ma. Chờ cho chúng khuất, từ một gốc cây, Tâm bạch biến chạy ra ôm chầm lấy Chức lém, mừng rơi nước mắt. Chú lau khô người cho bạn, giúp bạn mặc quần áo và sau đó lặng lẽ chia tay mỗi người một ngả.

Trên đường Hàng Bài, Hà Nội, từng tập truyền đơn trong tay các chú tung bay trắng xoá mặt đường. Truyền đơn kêu gọi đồng bào thủ đô ủng hộ kháng chiến, đ́nh công, băi chợ, không hợp tác với giặc Pháp. Truyền đơn báo tin vui ta thắng lớn trong chiến dịch Việt Bắc, đánh tan mấy ngàn quân địch. Truyền đơn giác ngộ anh em binh lính nguỵ quay súng bắn vào đầu thù, mang vũ khí về với kháng chiến.

Sớm hôm sau, Tâm đi tàu điện từ Bạch Mai lên Bờ Hồ, tận mắt xem kết quả hành động đêm trước.

Người đi quanh Bờ Hồ sáng nay đông hơn, vui hơn mọi ngày. Ai cũng liếc nh́n một cách tŕu mến, kinh ngạc về phía Tháp Rùa. Nhiều người dừng hẳn lại, như muốn thấy rơ sự thực hay chiêm bao. Tâm nghe rất rơ tiếng x́ xào bàn tán của những người Hà Nội:
- Các anh ấy mới treo đêm qua!
- Thánh thật! Có khác ǵ cắm cờ Việt Minh lên mũi ông xếp bốt Hàng Trống!
- Cờ to thế mà các anh ấy cắm được lên đỉnh tháp giữa hồ thế kia th́ giỏi thật!
- Cờ của ta đẹp quá!

Ḷng Tâm bồi hồi xúc động, sung sướng. Bọn địch chở ca-nô đến thả xuống hồ. Chiếc ca-nô mang theo lũ cảnh binh, nổ máy lạch bạch lượn quanh tháp Rùa mà không dám lại gần. Mấy thằng nằm rạp xuống ḷng ca-nô, lấy sào dài khua đập lung tung vào bờ cỏ. Tâm nghĩ thầm trong bụng: “Đồ nhát như cáy, chúng tao có gài ḿn đâu!”. Nghĩ vậy, Tâm lại thấy tiếc. Ừ, giá đêm qua được mang theo một ít thuốc nổ. Ḿn chẳng hạn...

Tụi cảnh binh đứng trên bờ trợn mắt quát tháo, xua đuổi đồng bào. Chúng nó muốn bịt mắt mọi người không cho nh́n lá cờ tượng trưng cho linh hồn cuộc kháng chiến thần thánh cứu nước của dân tộc ta đang vờn bay trước gió lộng. Măi tới gần trưa, kẻ thù mới hạ được lá cờ xuống, nhưng bóng cờ thân yêu của ta c̣n in đậm măi trong tim mỗi người Hà Nội...

......
Signature:
Trả lời với trích dẫn
The Following User Says Thank You to hoatigon208410 For This Useful Post:
phale (10-01-11)
 


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:28 PM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.