Có một lần tranh luận về thơ, một người bạn toàn đưa những dẫn chứng về những nhân vật kiếm hiệp trong tác phẩm Kim Dung. Đến lúc ấy th́ ḿnh đành cười x̣a!
Bản thân KHT cũng rất thích tranh luận để làm sáng tỏ vấn đề. Ở đây, không bàn đến các kinh nghiệm hay tiểu xảo để giành thắng lợi mà mục đích là củng cố kiến thức của bản thân. Nhưng đó chỉ là ḿnh nghĩ. Con người ta luôn háo thắng chứ không cần biết đúng sai. Khi cuộc tranh luận đưa dần vào lối cụt, người ta sẽ dùng chiêu: Ông nói gà, bà nói cối xay. Lúc ấy, có lẽ im lặng mà rút th́ hay hơn v́ nó chẳng ra sao và chẳng đi đến đâu.
Lại một lần tranh luận về đề tài t́nh yêu: Liệu có thể yêu một người đến suốt đời không? Ngay cái tiêu đề đă là sự nghi vấn. Người cẫn thận sẽ không nhảy ngay vào v́ thừa biết cảm xúc của con người luôn thay đổi theo thời gian. Và cái câu: Bảy mươi chưa gọi là lành chắc chắn sẽ thoáng hiện ra. Thế nhưng, đối tượng lại là cô gái trẻ chỉ tầm hai mươi ngoài. Cô khăng khăng là chắc chắn ḿnh sẽ yêu một người đến trọn đời. Và lúc này, KHT lại thu lời về cất.
Cuộc sống th́ đa dạng mỗi người mỗi khác. Tư tưởng thoáng đạt, ham học hỏi cũng có mà thích làm phao để nổi cũng có. Một điều chắc chắn, nếu Thiên Hạ đều khôn th́ cuộc sống ngày càng khó khăn, vất vả hơn. Thôi th́ chọn ấm no thay cho khản cổ mà chẳng được ǵ.
Chỉ chọn đối tượng có tri thức , ư thức và kinh nghiệm sống( khác với loại mọt sách), có tính thoáng đạt không cay cú hơn thua mà tranh luận học hỏi lẫn nhau th́ thú ǵ bằng. C̣n không th́ chọn im lặng là hơn.
|