|
#1
|
|||
|
|||
Ôi....... cuộc đời - Nothing
Ôi……..cuộc đời
Em thay đổi Cũng đúng thôi em nhỉ Cuộc đời mà mấy ai biết được đâu Ai ngu dại bỏ bê chốn sang giầu Để chạy theo thứ phu du hư ảo “Túp lều tranh hai trái tim vàng” – láo Đói ră họng uống nước để mà yêu? Tiền lận đít không ít cũng phải nhiều Đi đây đó, du hí bằng….túi rỗng? Ám ảnh cảnh nghèo, ngục tù, em giải phóng Quyết vươn ḿnh bằng sắc đẹp trời cho Bao năm xuân th́ em cứ giữ bo bo Giờ là lúc khẳng định ḿnh mạnh mẽ Xếp hàng nào những anh chàng đẹp đẽ Lễ vật dâng lên phải châu báu ngọc ngà Đủ đảm bảo một cuộc sống xa hoa Và giàu sang trong lụa là gấm vóc Nào loại bớt những anh chàng c̣i cọc Giữ khư tiền để gầy dọc tấm thân Bủn xỉn thế. Giầu Tớ cũng cóc cần Phải biết tiêu, biết ăn và biết mặc Giờ loại bớt những anh nh́n lấc cấc Kẻo không th́ lại vớ đứa vũ phu Suốt ngày đêm nó canh giữ như tù Tiền dẫu lắm cũng coi như…giấy lộn Xem nào Tiếp những anh chàng mỏ nhọn Hót rơ hay, thực lực yếu như sên Chỉ giỏi câu “Lần tới anh sẽ đền” Cũng loại nốt mà khỏi cần vương vấn Giờ xem lại anh chàng nào may mắn C̣n sót lại để gửi gắm t́nh yêu Những hai anh, nghe có vẻ hơi nhiều Nhưng kẻ Bắc, người Nam ta cứ duyệt Ơi sắc đẹp ngươi thật là diễm tuyệt Đến bây giờ ta mới chợt nhận ra Thôi th́ cố vớt vát chút chiều tà Kẻo lặn bóng ta vẫn c̣n nghèo khổ 7.9.11 Bài thơ dài khiến PL ṭ ṃ… Ôi……..cuộc đời Tác giả viết Ôi …….. cuộc đời với những dấu chấm vô hạn sau chữ “Ôi” nghe như tiếng thở dài… Người phụ nữ thở dài là b́nh thường… v́ phụ nữ vốn cả nghĩ, hay lo xa, yếu đuối… chuyện không đáng nhiều khi cũng “ôm rơm rặm bụng”, nhưng người đàn ông thở dài… th́ chuyện đó hẳn là chua chát lắm …. Chua chát ở đây là ǵ… Em thay đổi Cũng đúng thôi em nhỉ Cuộc đời mà mấy ai biết được đâu Ai ngu dại bỏ bê chốn sang giầu Để chạy theo thứ phu du hư ảo “Em thay đổi”… Nếu là một em nào đó vu vơ… một người vừa gặp đâu đó bên đường… một h́nh ảnh thoáng qua mờ nhạt… th́ chắc rằng đă không có tiếng thở dài vô hạn đó. Tôi đồ chừng, “Em” phải là người đă từng thân thiết lắm, sâu nặng lắm nên “anh” mới phải than “Ôi…”.. “Cuộc đời mà”… anh biết vậy hay chỉ là lời an ủi anh tự an ủi cho ḿnh vào lúc này? Khi người ta không thể lư giải một điều ǵ mạch lạc được… người ta thường bảo “đời mà”. Có lẽ anh không thể lư giải được sự thay đổi của “em” nên anh mới thốt lên “cuộc đời mà”… câu thơ trầm…. buồn… đến cay cả sống mũi… Chỉ mới mấy câu đầu… tôi đă thoang thoáng h́nh dung “em của anh” đă v́ cái bă vinh hoa, mồi phú quư” mà đă rời xa anh… Chẳng thà chia xa v́ không hợp, v́ bất đồng quan điểm, v́ những lư do bất khả kháng nào đó th́ nỗi buồn nếu có cũng không đến nỗi đắng cay như khi anh mất em chỉ v́ em chạy theo những hào nhoáng mà anh không có… “Túp lều tranh hai trái tim vàng” – láo Đói ră họng uống nước để mà yêu? Tiền lận đít không ít cũng phải nhiều Đi đây đó, du hí bằng….túi rỗng? Mạch thơ đang trầm, rồi chuyển ḿnh, bùng nổ trong đoạn 2 này. Anh giận! Tôi cảm nhận, anh hẳn là đă cố gắng rất nhiều để ḱm nén cảm xúc trong đoạn 1, nhưng viễn ảnh chia xa v́ vật chật kia càng nghĩ lại càng chua chát nên cơn giận cứ thế trào ra khó ḷng ngăn lại. Tôi đọc thấy có chút ǵ đó tác giả tự mỉa mai ḿnh trong khổ 2 này. Làm ǵ c̣n “Túp lều tranh hai trái tim vàng”… Làm ǵ c̣n t́nh yêu phi vật chất…. Anh không tả một từ nào về ḿnh, nhưng đọc đến đây có lẽ ai cũng vẽ được chân dung của anh… hai bàn tay trắng… một tấm thân gầy… ôm trái tim rỉ máu nh́n người yêu sang con thuyền lộng lẫy khác….Tự hỏi v́ sao? Câu trả lời có ngay trong khổ 3. Ám ảnh cảnh nghèo, ngục tù, em giải phóng Quyết vươn ḿnh bằng sắc đẹp trời cho Bao năm xuân th́ em cứ giữ bo bo Giờ là lúc khẳng định ḿnh mạnh mẽ Tôi cho là tác giả có bút pháp rất khéo léo khi chuyển mạch thơ. Logic ngầm xuyên suốt 3 khổ thơ tôi vừa đọc, dẫn dắt người đọc vào câu chuyện rất tự nhiên… 4 câu khổ 3 này là một bức chân dung hoàn hảo về “em”. Em đẹp, có gia cảnh khó khăn, muốn vươn lên bằng sắc đẹp và rất cá tính! Tài t́nh thay lối dẫn chuyện của tác già. Chỉ với 4 câu thơ đă cho người đọc một cái nh́n toàn diện về nhân vật nữ. của anh. Hăy xem em vươn lên. Xếp hàng nào những anh chàng đẹp đẽ Lễ vật dâng lên phải châu báu ngọc ngà Đủ đảm bảo một cuộc sống xa hoa Và giàu sang trong lụa là gấm vóc Nào loại bớt những anh chàng c̣i cọc Giữ khư tiền để gầy dọc tấm thân Bủn xỉn thế. Giầu Tớ cũng cóc cần Phải biết tiêu, biết ăn và biết mặc Giờ loại bớt những anh nh́n lấc cấc Kẻo không th́ lại vớ đứa vũ phu Suốt ngày đêm nó canh giữ như tù Tiền dẫu lắm cũng coi như…giấy lộn Xem nào Tiếp những anh chàng mỏ nhọn Hót rơ hay, thực lực yếu như sên Chỉ giỏi câu “Lần tới anh sẽ đền” Cũng loại nốt mà khỏi cần vương vấn Giờ xem lại anh chàng nào may mắn C̣n sót lại để gửi gắm t́nh yêu Những hai anh, nghe có vẻ hơi nhiều Nhưng kẻ Bắc, người Nam ta cứ duyệt Câu mệnh lệnh “xếp hàng nào những anh chàng đẹp đẽ”, mở đầu khổ 4, cũng như mở đầu cho các khổ 5, 6,7, 8 như khắc họa thêm sự mạnh mẽ, kiêu hănh của người con gái có nhan sắc mà bài thơ đề cập. Khác ǵ nữ chúa ngự trên trên ngai cao, đưa mắt lướt nh́n đám đàn ông bị nhan sắc của nàng mê hoặc đang quỳ gối xếp hàng chờ nàng chọn lựa… Đủ thấy, quyền uy của nhan sắc. Mà từ cổ chí kim, chuyện anh hùng lụy mỹ nhân đâu có ǵ lạ, huống hồ là những người đàn ông tầm thường kia… Lại một khổ thơ ngắn mà tính cách của nàng lồ lộ: Nàng muốn một người đàn ông giàu sang, đủ để bao bọc tấm thân nàng trong lụa là gấm vóc... nên dĩ nhiên là những anh chàng bủn xỉn, vũ phu, yếu ớt … sẽ không bao giờ đụng được tới móng chân của nàng…. Nàng quả là khôn ngoan đấy chứ! T́m đâu ra người đàn ông vừa giàu sang, vừa quảng đại, vừa lăng mạn vừa bản lĩnh… Tưởng đốt đuốc khắp thế gian này cũng không có, thế mà nàng có những 2 người để ngắm nghía… Giờ xem lại anh chàng nào may mắn C̣n sót lại để gửi gắm t́nh yêu Những hai anh, nghe có vẻ hơi nhiều Nhưng kẻ Bắc, người Nam ta cứ duyệt Cứ tưởng là nàng nghĩ nàng may mắn, khi có không những 1 mà 2 của hiếm đang quỵ lụy dưới chân ḿnh, nhưng không phải, nàng đang nghĩ, họ mới là may mắn, khi được nàng để ư đến. Thật là kiêu ngạo lắm thay. Tôi phục tác giả. Tác giả không dùng một từ tả tính cách nào đối với người con gái, thế mà h́nh ảnh người con gái khôn ngoan, kiêu ngạo, thích cuộc sống giàu sang cứ hiện ra rơ rệt… và “đểu” nữa… khi “kẻ Bắc, người Nam ta cứ duyệt”… Haizzz… giờ th́ tôi cũng thở dài theo tác giả… Chuyện chưn dài-đại gia không phải là chuyện hiếm gặp… thậm chí nhan nhản… Mở báo ra đi… ca sĩ … hoa hậu… mấy ai không có đại gia vây quanh…. Mở báo ra đi… bao nhiêu anh chàng không biệt thự, không xế hộp phải ngậm ngùi chia tay người yêu ngày thơ, người vợ cưới thuở tào khang chỉ v́ em đẹp và em bây giờ thay đổi…. Ơi sắc đẹp ngươi thật là diễm tuyệt Đến bây giờ ta mới chợt nhận ra Thôi th́ cố vớt vát chút chiều tà Kẻo lặn bóng ta vẫn c̣n nghèo khổ Mạch thơ chững lại ở khổ này… để kết. Một cái kết đầy mai mỉa, chua chát… Tác giả chán chường vẽ nét vẽ cuối cùng về người con gái có lẽ đá quá th́ qua h́nh ảnh “vớt vát chút chiều tà”, quyết tâm thoát khổ. Hiện lên trước mắt tôi h́nh ảnh ngọn nến sắp tàn, cố gắng lóe sáng trước khi lịm tắt. Một h́nh ảnh đáng thương! Đọc xong, ḷng trĩu nặng... Âu cũng phận người mà thôi... Cảm ơn bài thơ "thời sự" và bút pháp khéo léo của tác giả. Cảm ơn Vnexpress. PL 8.9.11 |
The Following 13 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
Bụi đường (09-09-11),
Ban Mai Xanh (08-09-11),
CM4Q (08-09-11),
hahaha (09-09-11),
hoatigon208410 (08-09-11),
Lữ Khách (09-09-11),
LAO HAC (08-09-11),
mimosa (08-09-11),
Nhím con (09-09-11),
pumanew (08-09-11),
Sa Thạch (09-09-11),
Tường Thụy (08-09-11),
Thành Phạm (02-11-14)
|
|
|