|
#11
|
||||
|
||||
1497. BIẾT ĐẾN BAO GIỜ Đêm dài ḷng nhớ dài thêm Mưa nay có với tới miền em không Thoảng trong tiếng gió bập bùng Nghe môi mằn mặn, yêu thương cháy hồn… Em ơi, cách núi trở giang Làm cho tim ấy nát tan v́ người Lặng thinh tịnh không một lời Biết ai có thức thương đời quạnh hiu. Em ơi, anh nhớ thật nhiều Nhớ đôi đũa gác mâm cơm thân t́nh Nhớ em nở nụ cười xinh Miệng môi chúm chím, giọng lành dễ yêu… Thế mà cũng có những chiều Đầu sông nhớ kẻ yêu kiều cuối sông Biết bào giờ mới tương phùng Để hai ta được ấm ḷng phu thê… HANSY |
|
|