|
#21
|
|||
|
|||
CA DAO NƯỚC MẮT CON TRAI Làm sao hiểu được đàn bà ! Khi ta chỉ biết ta là đàn ông. Sợi t́nh rối tựa ḅng bông Bên đời c̣n một gă ngông dại khờ. Trái tim khờ khạo ngu ngơ. Dầm mưa, dăi nắng đứng chờ người dưng ... Người ơi ! chẳng đặng th́ đừng. Môi cười,mắt luyến lưng chừng khổ tôi. Tôi đem tặng hết cuộc đời. Chỉ mong đổi lấy nửa lời thương yêu ! Thà như nắng sớm mưa chiều. Đừng vô t́nh để ít nhiều nhớ mong Hỏi người, người có biết không ! Nỗi đau tôi biết ,nỗi ḷng tôi hay ? Tặng người nước mắt con trai. Tôi về nhớ thuở ăn mày t́nh yêu ! Bàn chân mỏi bước liêu xiêu. Bờ vai trĩu nặng gánh điều tương tư. .......Vũ Hoàng....... PHẢI EM LÀ KIỀU ? (Cảm tác thơ Vũ Hoàng) Bao nhiêu nước mắt c̣n dư Dành khóc cha mẹ bây chừ khóc em Tội tôi thao thức từng đêm Bởi lời dịu ngọt êm đềm đầu môi Đưa duyên liếc mắt em cười Cái môi mộng đỏ làm tôi thẩn thờ V́ em tôi tập làm thơ Bởi em tôi phải đứng chờ đêm khuya Đón em trên lối đi về Em buồn tôi lại ủ ê tâm hồn Chỉ mong đổi được lời thương Sao em ngỏanh mặt xem thường t́nh tôi ? Tim tôi ai xẻ làm đôi Giọt lệ ướt đẫm xuống đời con trai Đau ḷng em hỡi có hay ? Bởi tôi vụng dại ăn mày t́nh yêu Phải chăng em cốt là Kiều Khiến cho Từ Hải tán tiêu cuộc đời ? ........LEHONG........ |
|
|