|
#11
|
||||
|
||||
SÀI G̉N MƯA Sài g̣n nước ngập đă thành sông Mẹ lội bà bươn vất vả đồng Một biển người đi rầu trỗi dậy Ngàn xe máy chết khổ thêm chồng Nh́n mưa giữa phố như mùa hạ Nản gió trên đường tựa tiết đông Lạnh với mùi hôi từ cống rănh Ông trời thấu hiểu tận cùng không? Như Quỳnh HỎI Một bữa đang ngồi ngắm cảnh sông Bỗng dưng thấy một ả nhi đồng Gà Mơ rộn ră mồm kêu trống Chị Mái ung dung nách kẹp chồng Đă thích trên lưng bầy trẻ lộng C̣n mừng trước mặt đám choai đông Một đoàn tíu tít qua ḍng rộng Thử hỏi trên đời có thú không? Hồng Thoại SÀI G̉N SÔNG Trời mưa cảnh phố tựa như sông Ở chốn thành đô ngỡ cánh đồng Sóng nổi đen ng̣m che miệng cống Người chen chật ních lớp xe chồng Đường đi bỗng chốc thành ao rộng Buổi hạ bất ngờ hóa tháng đông Sự thật hay là cơn ác mộng! Quan thời thấu hiểu chuyện này không? Quốc Quyền NẢN KHÔNG Bởi thấy quê ḿnh phố hóa sông Ḷng nghe năo nuột nghĩ cay đồng Tiền chưa thoải mái dân thời khổ Bạc chẳng đành hanh lũ cứ chồng Tát nước ba buồn nguyên tháng hạ Phơi đồ mẹ khóc cả ngày đông Trời tuôn băo xuống tràn lan lụt Cống xịt hôi ŕnh chán nản không? Liêm Kim Thành LĂO MUỘI RA QUÂN Chống gậy xăn quần sẵn lội sông Ḿnh ta ḍ dẫm tưởng băng đồng Cô em đến sở bơi thuyền gỗ Đứa cháu làm ca bá cổ chồng Nước tóe đầy lưng ngầu lăo muội Đường về ngập lối nghẹt trời đông Rác đùa quấn chặt đôi chân mỏng Tội nghiệp thân già có biết không? Hoàng Giao NGHĨ G̀ Vắt năo anh t́m kế vượt sông Ngồi lưng ngựa sắt nghĩ bao đồng Cơm chiều đă nguội con chờ bố Gạo tối th́ vơi vợ ngóng chồng Ruột nóng từng cơn nhàu lửa hạ Gan bầm mấy đoạn tím trời đông Ai từng nếm cảnh ê chề ấy Mới hiểu thân này khổ lắm không Quốc Quyền NHỚ SÔNG Thuở nhỏ thường khi nghịch tắm sông, Lớn lên, về phố cư mơ đồng. Thương khi nước ngập ngang lưng vợ, Nhớ lúc triều dâng tận cổ chồng. Lắm lúc ngồi nh́n đường cống nghẹt, Nhiều khi đứng ngắm phố xe đông. Ngậm ngùi mơ măi c̣n thơ dại, Bến cũ bờ xưa có thấu không ? phamanhoa Sài g̣n nay Mưa khiến Sài G̣n ngập tựa sông Ngựa xe b́ bơm giống trên đồng Ông già hốc hác u sầu chống Trẻ nhỏ xanh xao sợ hăi chồng Tiếng sấm ́ ầm tan khí nóng Hơi kèn inh ỏi dạt người đông Một thời hoa lệ đầy thơ mộng Giờ cảnh điêu tàn lọa quá không ? Vancali 5.1.14 ĐÀNH NGỒI Đành ngồi bó gối ở trên sông Ngựa sắt ch́m luôn ngập giữa đồng Lớp học con la đ̣i gặp mẹ Cơ quan vợ gọi kiếm t́m chồng Vắt tay lên trán cầu trời hạ Vểnh mắt xoay chiều đợi gió đông Chẳng biết bao giờ ḍng mới cạn Khiến hồn lấp lửng xót anh không? Hoàng Giao SUỐI TIÊN Muội lăo vui mừng gặp "suối tiên" Nước "trong văn vắt" khoái mê liền Hạt mưa mới xuống ti toe nghiện Đợt sấm vừa loang ngúng nguẩy ghiền Ngụp lặn ḍng "thơm" không muốn biến Bơi trườn đáy thẳm chẳng đ̣i lên Cả ngày tíu tít bên điên điển Da dẻ ươm bùn đẹp tự nhiên Hoàng Giao CỔ TÍCH SÔNG Thuở ấy Sài G̣n chẳng có sông, Toàn là phố xá mọc trên đồng. Ngọc Hoàng chép miệng: đời khô nóng, Bà Thủy ra tay: nước chập chồng. Máy móc xịt xè xe cộ hỏng, Tay chân lỏm bỏm bộ hành đông. Cửa nhà tài sản trôi theo sóng, Chuyện kết thế nào, ai biết không ? phamanhoa Chống ngập Cổ chày vắt kiệt sũng thành sông, Lăo Ngọc Hoàng chơi ẩu ngập đồng. Bày cảnh nước giăng, xe tội chủ; Vẽ tṛ máy tắt, vợ thương chồng. Ngổn ngang dự án trong pḥng lạnh, La liệt bờ kè giữa phố đông. Cống rảnh nằm chờ trên chỉ đạo Sang năm cải thiện, lẽ nào không! LLH Ta than Thoáng nh́n cứ ngỡ phố ven sông Hoặc giả cư dân chốn miệt đồng Thấy kẻ đội mưa vồn vă bước Nom se chết máy khó khăn chồng V́ sao ách nước nhằm Nam Việt Phải chịu tai trời xuống Á Đông Hủy hoại môi trường nên cớ sự Toàn cầu gánh nạn biết hay không Vancali 5.2.14 NHỚ QUÊ Lối về quê mẹ cách bao sông Từ lúc ly thương bước với chồng Thảm lúa rung rinh kề xóm hạ Bờ đê phẳng lặng gối làng Đông Hàng lau vẫy gió lay lay động Sáo trúc du mây sắc sắc không Nhớ lắm xưa ơi ngàn kỷ niệm Ta ḿnh dăi nắng bắt cua đồng Bùi Ngọc Minh HỎI ÔNG CÔNG CHÁNH Sài G̣n đường cái hóa thành sông Chẳng khác nào chi chốn ruộng đồng Ngơ ngách hang cùng điều phải lội Lỗ hang khắp nẻo cứ nằm chồng Mưa về sáu tháng thu và hạ Nước cuống hai mùa đợi đến đông Tiền của bao nhiêu điều hết sạch Hỏi ông Công Chánh có buồn không ? KMV QUẬY ( Họa vui ) Nữ sĩ Giao Hoàng nghiện tắm sông Sông xa, phải quậy đỡ ngoài đồng Bùn văng lốm đốm dơ đầu ngỗng Đất bắn lung tung bẩn mặt chồng Lũ chó hoang mang hùa sủa lộng Bấy gà thích thú tụ coi đông Một đàn trẻ nhỏ khua vang trống Cổ vũ um trời, tuyệt diệu không ? HỒNG THOẠI 03.5.14 VÈ VẺ VÈ VE ( Vui một tư) Nhạc sĩ ngồi đàn tại bến sông Nh́n cô thôn nữ cấy trên đồng Lao nhao chạy vội va gà trống Lật bật trèo nhanh gặp gă chồng Bác vịt cười lăn vang cuối xóm Ông trời khóc ngất lặn đầu đông Thi nhân vứt chữ tung gị bổng Đọc măi câu vè có tức không Hoàng Giao NGỠ
Ngỡ rằng thành phố bị trôi sông Chẳng thấy vườn cây với cánh đồng Ờ nhỉ đài đưa vừa ngập úng Té ra nước chảy mới dâng chồng Ao ng̣i tắc nghẽn, bờ chen chật Nhà cửa rào che, hộ ở đông Quy hoạch đâu nào? Dân hỏi vậy Nói rồi bỏ đó cũng bằng không. TXS 03/5/2014 Tâm sự Lăo muội u sầu bởi nhớ sông Bữa cơm lại thiếu món cua đồng Cũng v́ mẹ sợ hay ngồi mộng Với lại cha lo khó kén chồng Lên tỉnh tha hồ v́ gió lộng Ở thành mặc sức có người đông Mai t́m rể quí nhà to rộng Với máy “ điều ḥa” hỏi sướng không ? Vancali 4.3.14 Lần sửa cuối bởi hoanggiao; 04-05-14 lúc 09:49 AM |
The Following 3 Users Say Thank You to hoanggiao For This Useful Post: | ||
|
|