NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Văn Học > Sáng Tác Văn Học > Tùy Bút
Nạp lại trang này Khung trời tâm tư

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng ký nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "Tình yêu 2020""
Lời cảm ơn và hình ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

Trả lời
  #41  
Cũ 10-07-10, 11:54 AM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.804
Thanks: 45.829
Thanked 83.832 Times in 21.719 Posts
Mặc định

Quote:
Nguyên văn bởi MinhThy Xem bài viết

Chị chưa bao giờ là khách lạ với vườn cũ cả mà. Nơi vườn cũ mọi người đang cố gắng dập tắt đợt sóng ngầm để mãi yên bình. Âu cũng là điều ko ai muốn
Chị cảm ơn lời này của MT nha.
Mong mọi điều an lành cho mọi người nhé!
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
hoatigon208410 (30-11-10), LonelyStar (20-07-10), tra sua (12-04-11)
  #42  
Cũ 10-07-10, 12:47 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.804
Thanks: 45.829
Thanked 83.832 Times in 21.719 Posts
Mặc định

Quote:
Nguyên văn bởi Lữ Khách Xem bài viết
Lòng vẫn chưa yên khi nhìn lại nơi đã qua
Vậy thì nhìn về phía trước thôi LK nhỉ?
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
hoatigon208410 (30-11-10), LonelyStar (20-07-10), tra sua (12-04-11)
  #43  
Cũ 20-07-10, 01:43 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.804
Thanks: 45.829
Thanked 83.832 Times in 21.719 Posts
Mặc định

T.

Chuông điện thoại reng, số lạ.

- Alo, N nghe.
- Chị hở? Nhớ em không?
- Ai thế nhỉ?
- T đây ạ.
- T...?
- T ngày xưa làm công ty chị ạ..
- À... T... chị nhớ rồi...

Chuyện của 7 năm về trước...

Công ty tuyển dụng công nhân đầu vào bằng các trắc nghiệm IQ.
T là người có điểm IQ cao đáng ngạc nhiên.
Lúc phỏng vấn nhận T, mình đã thầm nghĩ, người như thế này lẽ ra phải học cao hơn chứ không dừng ở bằng cấp 12 như thế này.
T khá lanh lợi, nắm bắt vấn đề nhanh, nên nhanh chóng được tin cậy và đảm trách những khâu quan trọng.
Trong thời gian này, phân xưởng xảy ra tình trạng mất sản phẩm, tuy không nhiều nhưng đáng lo ngại, vì tình trạng mất cắp chưa từng xảy ra trước đó. Việc điều tra nguyên nhân các vụ việc không mang lại kết quả.

Cho đến một hôm, cô bé tổ trưởng tìm mình hớt hải:

- Em muốn nói chuyện với chị..

Việc công nhân xin gặp riêng mình không phải là chuyện hiếm hoi... khi thì xích mích qua lại giữa công nhân và công nhân, khi thì tổ trưởng không chỉ đạo được nhân viên dưới quyền... khi thì chỉ tiêu từ trên giao xuống quá cao...
Họ bảo chỉ tin cậy mỗi mình, nên đôi khi xin gặp chỉ để được giãi bày và nghe những lời khuyên...

Nhưng gương mặt hốt hoảng của cô bé tổ trưởng hôm nay khiến mình cảm thấy có điều hệ trọng.
Cánh cửa phòng họp vừa khép, cô bé đã nước mắt ngắn, nước mắt dài:

- T đe dọa em...
- Sao lại đe dọa?
- T lấy cắp sản phẩm bị em phát hiện, nên bảo là sẽ "xử" em, nếu em báo với chị...
...

Chuyện "xử" ở khu công nghiệp này không phải là chuyện hiếm. Báo chí đã từng đưa tin về anh quản lý sản xuất ở công ty A, bị công nhân chặn đường chém rời cánh tay... rồi công nhân chặn đánh người quản lý khi bị họ hà khắc...

- T giang hồ lắm chị, bảo trước đây đã xử vài người ở công ty cũ...

Quả thật là điều mình không hề nghĩ tới. T tuy có vẻ bề ngoài đàn anh thật, nhưng luôn lễ phép đúng mực với mình,
sao có thể là người du côn như vậy?
Vừa an ủi động viên cô bé, hứa là sẽ không để cho T biết cô bé là người đưa tin, lòng mình vừa lo âu.
Chuyện này tất nhiên phải giải quyết nhưng giải quyết thế nào đây?
Báo cáo sếp, sếp cũng lúng túng. Lúng túng vì nếu mạnh tay, T "xử" công nhân thì tội cho công nhân quá, còn không mạnh tay thì sao có thể khiến công nhân an tâm và răn đe người khác được?

Dù thế nào, việc cần làm vẫn phải làm. Chuyển T ra khỏi công đoạn quan trọng mà T đang đảm trách trước đã.
Lúc nhận quyết định chuyển công việc, mặt T đanh lại, bỏ ra khỏi phòng họp không nói tiếng nào. Quả thật lúc ấy mình cũng ngán, nhưng nghĩ, việc đúng mà không làm, thỏa hiệp với cái sai thì còn quản lý được ai nữa.

Khi quay lại, T gằn giọng:

- Chị nhớ ngày hôm nay nhé!

Lỡ đâm lao rùi, không có đường lùi. Lúc đấy chỉ nghĩ, nếu hắn làm gì mình, thì cũng đành chịu. Nhỏ nhẹ bảo T:

- Nói chuyện với chị một lúc nhé!

2 tiếng đồng hồ hỏi thăm T về gia cảnh, cuộc sống, học hành... chuyện trên trời dưới đất... rồi công việc...
Chỉ bảo với T:

- Làm người thì biết cái gì nên làm cái gì không, huống hồ em là nam nhi, dám làm, dám chịu chứ em. Nếu là chị, chị sẽ nghỉ việc vì lòng tự trọng! Em tự làm đơn thì còn được chế độ, để công ty sa thải thì sẽ không có bất cứ chế độ nào. Em có thể "xử" chị, không sao, nếu em thấy điều đó là đúng! Mình có thể nghèo chứ không thể hèn được!
Với sự thông minh của em, nếu em làm việc nghiêm túc, chịu khó học hành, chị tin tương lai của em sẽ rất xán lạn
...
Nhìn theo T rời phòng họp, mình run. Lỡ T cùn, bất chấp thì sao, con cái ai lo, gia đình mất mát...

Hôm sau T không đi làm, 1 ngày...2 ngày... Lo thiệt, không biết T đang dở trò gì. Có khi nào T đang âm mưu "xử" mình không?
Ngày thứ 3, T xuất hiện.... đến gặp mình, chìa ra cái đơn nghỉ việc, nói gọn lỏn:

- Em xin nghỉ!

Nói với T một câu trước khi T rời phòng:

- Chị hy vọng sẽ gặp lại em khác hơn bây giờ...

Giọng T trên điện thoại kéo mình về thực tại:

- Chị khỏe không?
- Khỏe. Còn em? Sao rồi? Dạo này làm gì?
- Em làm quản lý trong công ty phụ tùng xe hơi của Nhật ở khu công nghiệp A. Manager chị...
- Oh! Chúc mừng em.
- Em gọi điện cảm ơn chị..

Mừng cho T đã đi con đường đúng.
Vui vì mình đã không nhầm khi đặt niềm tin vào T.
Những viên đá thô ráp có khi cất giấu trong lòng những viên ngọc quý mà nếu vô tình mình sẽ chẳng nhận ra....

PL 20.7.10
Trả lời với trích dẫn
The Following 5 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
hoatigon208410 (30-11-10), kehotro (20-07-10), LonelyStar (20-07-10), Oasis (12-08-10), tra sua (12-04-11)
  #44  
Cũ 20-07-10, 01:48 PM
Avatar của LonelyStar
LonelyStar LonelyStar đang ẩn
Tiểu Đông tà
 
Tham gia ngày: May 2010
Đến từ: Ác Nhân Cốc
Bài gửi: 1.696
Thanks: 2.723
Thanked 3.311 Times in 1.307 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới LonelyStar Gửi tin nhắn qua Skype™ tới LonelyStar
Mặc định

Ngọc không mài dũa thì chỉ là viên đá vô tri mà thôi ... Nếu viên ngọc có đẹp có sáng thì phải nhờ tay những người thợ mài dũa nó chị nhỉ ...
Trả lời với trích dẫn
The Following 5 Users Say Thank You to LonelyStar For This Useful Post:
Bụi đường (20-07-10), hoatigon208410 (30-11-10), kehotro (20-07-10), phale (20-07-10), tra sua (12-04-11)
  #45  
Cũ 02-08-10, 01:20 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.804
Thanks: 45.829
Thanked 83.832 Times in 21.719 Posts
Mặc định

Sài Gòn mưa...
Mưa suốt từ hôm mình rời đi cho đến khi trở về.
Cơn mưa này không giống như thói quen mưa thường lệ. Dai dẳng, rỉ rả, ướt át...
Ngồi trong xe, nhìn những giọt nước mưa lăn dài qua cửa kính sao thấy giống những giọt nước mắt... chỉ khác là không mặn mà thôi...
Mình thích ngắm mưa...
Còn nhớ hồi xửa hồi xưa... mỗi khi trời mưa thường hay chạy lên căn gác nho nhỏ ở nhà sau ngắm mưa qua cửa sổ.
Hồi đó nhà Ba Mẹ dài lắm, với kích thước 4m chiều ngang, 4-50 mét chiều dài, ngôi nhà trông như cái ống, có các bậc tam cấp chia thành: Nhà trước (có phòng khách), nhà giữa (có các phòng ngủ), nhà sau (là nhà bếp). Ở nhà sau, ba cơi lên căn gác nho nhỏ làm phòng học. Căn gác này ngoại trừ những giờ học, ít có ai lên. Mình thích yên tĩnh nên hay trốn lên đây đọc sách và ngắm mưa. Hay kiếp trước mình là hạt mưa nhỉ? Kiếp trước là hạt mưa nên bây giờ, mỗi khi nhìn thấy mưa, tâm trạng mình thật lãng đãng, như bay, như tan ra cùng mưa...

Biển mùa mưa mang dáng vẻ u buồn của một cô gái cô đơn bên bờ cát vắng vẻ.
Căn phòng mình ở gần biển, ngồi trong phòng có thể nghe rõ tiếng sóng vỗ vào bờ từng đợt... từng đợt... miên man...không nghỉ...
Mở cửa sổ, ngắm biển nhạt nhòa trong màn mưa u ám thật thỏa dạ. Mình có thể ngồi yên lặng như thế hàng giờ nghe tiếng sóng hòa vào tiếng mưa như một khúc đàn ở cung bậc trầm buồn tao tác...

Chợt thương những xác sò nằm hắt hiu trên triền cát không người... chúng cũng cô đơn như mình... chờ bàn chân chạm đến, bàn tay nhặt lên... Cuộc chờ có thể ngắn vài giờ nhưng cũng có thể dài trăm năm...và cũng có khi những mảnh sò chìm dần xuống cát, chẳng ai hay...

Không có duyên gặp gỡ dĩ nhiên sẽ không có tao ngộ...
Mình đã có duyên quen biết mà tao ngộ dường như còn xa lắm...
Hay mình rồi sẽ như mảnh sò kia... chìm dần vào thời gian... không vết tích, tan vào mưa, về lại cội nguồn...

PL 2.8.10

Lần sửa cuối bởi phale; 02-08-10 lúc 01:37 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 8 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
Administrator (03-08-10), hoatigon208410 (30-11-10), kehotro (02-08-10), Nhím con (03-08-10), Nothing (02-08-10), Oasis (12-08-10), Thu Phong (02-08-10), tra sua (12-04-11)
  #46  
Cũ 02-08-10, 01:42 PM
kehotro kehotro đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 932
Thanks: 5.061
Thanked 5.292 Times in 939 Posts
Mặc định

Quote:
Nguyên văn bởi Lãng Du Xem bài viết
Ngọc không mài dũa thì chỉ là viên đá vô tri mà thôi ... Nếu viên ngọc có đẹp có sáng thì phải nhờ tay những người thợ mài dũa nó chị nhỉ ...
Ước chi mình có lúc
Làm viên đá vô tri
Chẳng màng làm ngọc sáng
Mất tự do còn gì

Trả lời với trích dẫn
The Following 4 Users Say Thank You to kehotro For This Useful Post:
hoatigon208410 (30-11-10), Mi2 (02-08-10), phale (02-08-10), tra sua (12-04-11)
  #47  
Cũ 11-08-10, 01:53 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.804
Thanks: 45.829
Thanked 83.832 Times in 21.719 Posts
Mặc định

Quote:
Nguyên văn bởi kehotro Xem bài viết


Ước chi mình có lúc
Làm viên đá vô tri
Chẳng màng làm ngọc sáng
Mất tự do còn gì


Ước có lúc thôi phải không anh KHT? Nghĩa là thi thoảng thôi...
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
hoatigon208410 (30-11-10), kehotro (12-08-10), tra sua (12-04-11)
  #48  
Cũ 11-08-10, 01:55 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.804
Thanks: 45.829
Thanked 83.832 Times in 21.719 Posts
Mặc định

Đọc mấy câu viết này ở nhà anh LH:

Có người nói với ông (A de Mello) :

"Chết rồi là hết ư ? Thế thì quá hãi hùng. Vì sau khi chết mình không còn được nghe, được thấy, và được yêu nữa!"

Ông trả lời:

"Vậy mà trước khi chết, người ta cũng không biết nghe, không biết thấy, không biết yêu đó bạn ạ !"


Thật đáng ngẫm nghĩ...
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
hoatigon208410 (30-11-10), kehotro (12-08-10), tra sua (12-04-11)
  #49  
Cũ 12-08-10, 12:24 PM
kehotro kehotro đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 932
Thanks: 5.061
Thanked 5.292 Times in 939 Posts
Mặc định

Quote:
Nguyên văn bởi phale Xem bài viết

Ước có lúc thôi phải không anh KHT? Nghĩa là thi thoảng thôi...
Đương nhiên là phải có lúc thôi. Chứ đã làm người rồi mà không có trách nhiệm với bản thân, với gia đình , thân hữu và công việc thì đi chết à?

Quote:
Nguyên văn bởi phale Xem bài viết
Đọc mấy câu viết này ở nhà anh LH:

Có người nói với ông (A de Mello) :

"Chết rồi là hết ư ? Thế thì quá hãi hùng. Vì sau khi chết mình không còn được nghe, được thấy, và được yêu nữa!"

Ông trả lời:

"Vậy mà trước khi chết, người ta cũng không biết nghe, không biết thấy, không biết yêu đó bạn ạ !"


Thật đáng ngẫm nghĩ...
Nghe : Đa phần nói nhiều hơn nghe.

Thấy: Mỗi người lại suy nghĩ khác nhau.

Yêu: Không phải ai cũng biết yêu.

Nhưng tóm lại: Mỗi con người trong chúng ta, luôn có ít nhất hai bộ mặt và hai tính cách ( Không kể thiểu số đa nhân cách ). Trên trời cũng có mặt trời, mặt trăng. Con người cũng có thiện có ác xen lẫn. Có một thiểu số mà phương diện thiện hoặc ác phát triển quá mạnh lấn át không cho phía còn lại có cơ hội trỗi dậy. Nhưng nó không bị triệt tiêu mà vẫn còn tồn tại đâu đó. Do vậy, mà có người nhìn đời toàn màu hồng và có người nhìn đời toàn màu đen.

Để cân bằng, những con người "bình thường" khi bị đẩy vào thế phải mang bộ mặt: Thật đạo đức hay thật gian ác. Người ta sẽ tìm cách thể hiện mặt trái trong một hoàn cảnh thuận lợi hơn.

Tóm lại, khi biết tự cân bằng mình, không quá thiên về điều gì đó ta sẽ cảm thấy vui vẻ hơn. Lúc ấy, nghe, nhìn và yêu cũng đúng mực. Vì hiểu ai cũng có tốt có xấu, không quá hy vọng để lại thất vọng.

Những điều ta đọc, những điều ta gặp. Đôi khi chỉ là cái vỏ bên ngoài, muốn nghe và thấy được cái thật. Chẳng có gì chính xác hơn việc trực tiếp lao vào trò chuyện với cuộc sống đời thường. Hòa trộn cả hai mặt rút ra được kết luận. Sống cảm thấy vui vẻ hơn biết tha thứ hơn. Ngay cả chính khi bị người khác làm điều xấu vẫn có thể mỉm cười vì: Họ không dùng cách đó thì họ biết dùng cách gì. Trời sinh ra, người đã có của ăn tám đời không hết, kẻ một miếng lần không ra. Người thì quá thông minh nhanh nhạy, kẻ thì khù khờ dễ tin. Người thì sức khỏe dồi dào, kẻ triền miên bệnh tật. Nếu ai cũng khỏe mạnh, khôn ngoan thì chắc mình khó mà kiếm việc, khó mà làm ra tiền để sống.

Liệu có mấy người biết cân bằng bản thân trước khi biết : Nghe, nhìn, yêu ?
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to kehotro For This Useful Post:
hoatigon208410 (30-11-10), phale (12-08-10), tra sua (12-04-11)
  #50  
Cũ 12-08-10, 03:02 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.804
Thanks: 45.829
Thanked 83.832 Times in 21.719 Posts
Mặc định

Quote:
Nguyên văn bởi kehotro Xem bài viết


Đương nhiên là phải có lúc thôi. Chứ đã làm người rồi mà không có trách nhiệm với bản thân, với gia đình , thân hữu và công việc thì đi chết à?



Nghe : Đa phần nói nhiều hơn nghe.

Thấy: Mỗi người lại suy nghĩ khác nhau.

Yêu: Không phải ai cũng biết yêu.

Nhưng tóm lại: Mỗi con người trong chúng ta, luôn có ít nhất hai bộ mặt và hai tính cách ( Không kể thiểu số đa nhân cách ). Trên trời cũng có mặt trời, mặt trăng. Con người cũng có thiện có ác xen lẫn. Có một thiểu số mà phương diện thiện hoặc ác phát triển quá mạnh lấn át không cho phía còn lại có cơ hội trỗi dậy. Nhưng nó không bị triệt tiêu mà vẫn còn tồn tại đâu đó. Do vậy, mà có người nhìn đời toàn màu hồng và có người nhìn đời toàn màu đen.

Để cân bằng, những con người "bình thường" khi bị đẩy vào thế phải mang bộ mặt: Thật đạo đức hay thật gian ác. Người ta sẽ tìm cách thể hiện mặt trái trong một hoàn cảnh thuận lợi hơn.

Tóm lại, khi biết tự cân bằng mình, không quá thiên về điều gì đó ta sẽ cảm thấy vui vẻ hơn. Lúc ấy, nghe, nhìn và yêu cũng đúng mực. Vì hiểu ai cũng có tốt có xấu, không quá hy vọng để lại thất vọng.

Những điều ta đọc, những điều ta gặp. Đôi khi chỉ là cái vỏ bên ngoài, muốn nghe và thấy được cái thật. Chẳng có gì chính xác hơn việc trực tiếp lao vào trò chuyện với cuộc sống đời thường. Hòa trộn cả hai mặt rút ra được kết luận. Sống cảm thấy vui vẻ hơn biết tha thứ hơn. Ngay cả chính khi bị người khác làm điều xấu vẫn có thể mỉm cười vì: Họ không dùng cách đó thì họ biết dùng cách gì. Trời sinh ra, người đã có của ăn tám đời không hết, kẻ một miếng lần không ra. Người thì quá thông minh nhanh nhạy, kẻ thì khù khờ dễ tin. Người thì sức khỏe dồi dào, kẻ triền miên bệnh tật. Nếu ai cũng khỏe mạnh, khôn ngoan thì chắc mình khó mà kiếm việc, khó mà làm ra tiền để sống.

Liệu có mấy người biết cân bằng bản thân trước khi biết : Nghe, nhìn, yêu ?
Và tóm lại:
".... khi biết tự cân bằng mình, không quá thiên về điều gì đó ta sẽ cảm thấy vui vẻ hơn. Lúc ấy, nghe, nhìn và yêu cũng đúng mực. Vì hiểu ai cũng có tốt có xấu, không quá hy vọng để lại thất vọng."

Câu này của huynh không có khi học cả đời hông xong đó huynh ơi...
Học:

- Cân bằng mình
- Không quá thiên về điều gì
- Nghe, nhìn, yêu
- Nghe, nhìn, yêu đúng mực
- Ai cũng có tốt có xấu
- Không quá hy vọng
- Đừng thất vọng...

Thế mà không có trường lớp nào dạy, cũng có nghĩa là chỉ khi nào trải qua mới biết mình đúng hay sai trước đó...
Hic, mới nghĩ thôi đã thấy muốn trọc đầu rồi huynh...
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
Bụi đường (12-08-10), hoatigon208410 (30-11-10), tra sua (12-04-11)
Trả lời

Công cụ bài viết
Kiểu hiển thị

Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của mình

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 08:17 PM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.

Loading...