Hihi. cho em phiếm chút nữa.....
Vừa đọc lại lần nữa bài này mới thấy rơ những gai góc sắc lẹm của ng̣i bút. Quyết liệt và đi đến tận cùng h́nh như hơi giống con người tác giả.
Nhưng quả thật em thấy hơi thiếu sự cảm thông, ngoài cái "
mùi thân thương của chốn đồng quê, cái mùi rơm rạ đốt đồng, cái mùi cỏ dại cỏ lác ven sông. Hay thậm chí cả mùi của b́nh bát, lục b́nh sắc tím chiều trôi hoang hoải...." ... tác giả chưa cho thấy sự chia sẻ sâu sắc, một cái nh́n nhân văn hơn với số phận của mỗi con người.....
Mà điều này th́ ở 2 ông anh ở trên có thừa, hehe.