![]() |
|
![]() |
|
![]() |
#6
|
||||
|
||||
![]() Nụ cười ở lại_Sách hay_Mời mua_Sách bán làm quĩ nhân đạo -------------------------------------------------------------------------------- Trong NỤ CƯỜI Ở LẠI có in một bài viết "Sống là để lại_Đọc Nguyễn Hồng Công trước lúc ra đi" của tôi về Hồng Công và có cả bài thơ NGỦ ĐI EM của member pvanmao(Phạm Văn Măo). Chúc mừng anh Măo. Nụ cười ở lại do nhóm biên soạn: Nhà báo Ngô Văn Quán Nhà thơ Đặng Vương Hưng Nhà báo Trần Ngọc Hà Phú Tuệ Cuốn sách bao gồm nhiều bài viết, tự sự, nhật kư, truyện ngắn, thơ của Nguyễn Hồng Công trước khi ra đi c̣n lưu lại trong máy chưa kịp xuất bản, và một số h́nh ảnh Hồng Công với nụ cười tươi trẻ, xinh đẹp. Đồng thời một góp sức quan trọng cho cuốn sách nữa là một số các bài viết và thơ của các nhà văn, nhà thơ, nhà báo, bạn đọc viết về Hồng Công. Sách dày 542 trang, tŕnh bày đẹp, Nhà xuất bản Văn Học xuất bản năm 2010, ra mắt vào ngày 15/9/2010, đúng một năm sau ngày Hồng Công rời cơi tạm. Giá b́a 70.000 đồng. Toàn bộ 2000 cuốn sách in ra là để lập quĩ nhân đạo từ thiện cho những người chạy thận nhân tạo gặp khó khăn. Mời các bạn mua ủng hộ. Xin liên hệ để mua sách: Di động: 0903483006 Email: phutue@gmail.com XIN TRÍCH ĐĂNG 2 BÀI ĐƯỢC IN CỦA PHẠM VĂN MĂO & HOÀNG GIAO Sống là để lại_Đọc Nguyễn Hồng Công trước lúc ra đi (Hoàng Giao) Nguyễn Hồng Công_Một nhân vật có thật vươn lên trước những sống c̣n, bệnh tật, khổ đau.Sống chung với con bệnh tṛn 13 năm, em đă vĩnh biệt cơi trần vào sáng ngày 15/9/2009.Để lại tất cả những ǵ có thể...Nguyễn Hồng Công sống với "Khát vọng sống để yêu", "Sống là để lại", "Sống là "Ở trọ trần gian". Những ḍng tự truyện, những ḍng thơ của em luôn cháy bỏng khát khao sự sống. Em biết trước em sẽ ra đi không "ở trọ trần gian" nữa. Em chuẩn bị tất cả những ǵ cho đời trước lúc ra đi. Nguyễn Hồng Công đếm từng phút giây tồn tại của ḿnh. Từng tích tắc thời gian em ghi lại từng sự biến động nhịp đập của trái tim. Thơ em như những ḍng nhật kư, những ṿng quay thời gian, không sót một phút giây những ngày "ở trọ trần gian". Từ một cuốn tự truyện"Khát vọng sống để yêu" nói lên niềm đam mê yêu thương cuộc sống làm xúc động triệu triệu con người già trẻ gái trai. Đến tập thơ "Ở trọ trần gian" em đă mấp mé dự đoán số phận con người em thật ngắn ngủi, chỉ là một cơi tạm, và ngày đó đă cận kề. Em muốn được sống dù chỉ là được sống đếm từng ngày, cũng hăy sống sao cho được..để lại ...Ừ! Ta chỉ là người "ở trọ trần gian", nhưng"sống là để yêu", "sống là để lại".Đó chính là phương châm sống của Nguyễn Hồng Công. Trước 3 ngày khi Hồng Công trút hơi thở cuối cùng.Tôi cũng c̣n có dịp nói chuyện với em cho dù tôi không biết đó lại là lần cuối. Em chát với tôi bằng nụ cười hồn nhiên và khỏe mạnh tuyệt vời, đến nỗi lúc đó tôi không thể nghĩ em đang bệnh... - Chị ơi! Chị khỏe và vui không? -Em th́ sao? _Em vui lắm chị ạ _Chị mừng quá!Cứ thế măi em nhé _Không hiểu sao em cứ đẹp ra chị ạ? _Ồ chị vui lây niềm vui với em rồi _Em gửi những tấm h́nh của em mới chụp chị xem có xinh và tươi không nhé _Em gửi cho chị đi, gửi chị lên đây hay gửi vào email cũng được. _Em gửi rồi. Chị thấy sao? _Đúng là càng ngày em càng xinh ra mới lạ chứ. Chúc mừng em gái. Em vẫm làm thơ mỗi ngày chứ? _Vâng ạ. Khi nào Phú Tuệ vào trong ấy.Em sẽ gửi tặng chị tập thơ "Ở trọ trần gian" chị nhé! _Ừ!Cảm ơn em. Chị chờ... _Em vui quá... _Chị cũng thế... Thật không ngờ đó là lần cuối cùng tôi nói chuyện với Hồng Công.Một buổi nói chuyện tràn ngập tiếng cười và sức sống. Tôi không nghĩ Hồng Công lại ra đi. Hồng Công không bao giờ chết.Làm sao mà chết được khi em có tiếng cười rổn rảng như thế. Vậy mà chỉ 3 ngày sau tôi nghe tin em đă từ giă cơi trần...Sao mà nhanh quá vậy? Tôi không khóc mà sao "mắt vẫn đầy nước"... Bây giờ đọc những ḍng thơ của Công viết sau tập thơ "Ở trọ trần gian". Tôi mới biết được trong lúc em nói chuyện với tôi hồn nhiên cũng là lúc em thật sự chuẩn bị đón nhận sự ra đi của chính ḿnh rời xa cuộc sống. "Bất tử Không có nước Bông hoa kia vẫn nở Vẫn khoe sắc cùng gió và trăng Và rồi, Có ngày hoa kia sẽ héo Không có nắng Bông hoa kia vẫn nở Và rồi hương thơm kia sẽ hết Bông hoa sẽ héo Không phải là bất tử Không có anh Em vẫn cười Dù nụ cười của em có “khô” có “héo” Bỗng… Cơn lốc nhớ anh ồ ạt" Rơ ràng đây là bài thơ biết trước phận ḿnh. Những cảm xúc rất thật và sẵn đón nhận sự thật dù như thế nào.Phút cuối em vẫn cười, vẫn khát yêu và khát sống. "Thèm một chút nắng Thèm một ṿng tay Ngày mai em ra đi Anh ở lại với đời với những kỷ niệm Con đường yên tĩnh kia sẽ gập ghềnh nỗi nhớ Nhớ anh nhớ em và những lời…." Hồng Công đang chờ cái phút ấy...em làm thơ nhắn gửi người ở lại. "Cạn kiệt những nhịp đập Hóa đá với tiếng chuông địên thoại Nỗi buồn rủ nhau bước đến Vẫn nghe trong lặng im Trái tim bị thương Nhức nhối Nỗi buồn nào đă qua đây và đọng lại Em chết đuối" Hồng Công vẫn không giấu nổi trái tim đau thương của ḿnh. Em không muốn đau. Em muốn sống để yêu cơ. "Hăy trao nhau t́nh thương Hăy trao nhau nụ cười Ôi những giọt máu hồng" Nhưng tránh làm sao được những nỗi đau của bệnh tật hiểm nghèo: "Ba giờ ba mươi phút Một ḍng máu mới ra đời" Nhưng rồi em lại quên đau, như chưa từng đau mà chỉ có hạnh phúc và niềm tin yêu : "Ṿng quay ấy là niềm tin Máu có cạn T́nh yêu có phai Bầu máu nóng hổi vẫn tuôn trào Ùa vào với cuộc sống Ùa vào ḷng mẹ Cứ thế! Em lại sống, lại tràn đầy. Nguyễn Hồng Công vẫn c̣n đây. Nụ cười. Tiếng thơ.Lời tâm sự. Măi măi c̣n ở lại trong ḷng chúng ta. Trong trái tim yêu thương và nghị lực, khát vọng sống... Nguyễn Hồng Công của chúng ta bất tử trong ḷng mọi người... Em c̣n đâu nữa em c̣n đâu? Để tôi chờ đợi giữa mưa ngâu Chờ đợi những câu thơ "khát vọng sống" "Ở trọ trần gian" "Sống để yêu"? 9/7/2010 HOÀNG GIAO NGỦ ĐI EM (Phạm Văn Măo) Gửi hương hồn em gái Hồng Công Em đă đi thật rồi trong buổi sớm ! Dưới trời mưa tầm tả suốt tuần nay , “ Ở trọ trần gian ” trong bệnh tật lắt lay Nụ cười trên môi em c̣n đọng măi . Hồng Công ơi – thương em ḷng tê tái ! Hơn chục năm trời chống chọi với nỗi đau , Em trở về nơi cắt rốn chôn rau ... Em trở về trong tấm ḷng bè bạn Ai từng gặp em một dáng người nhỏ nhắn vẫn vui cười – thân thiện giữa cơn đau , Em sống vẹn t́nh trọn nghĩ trước sau , Ai từng gặp em chẳng thế nào quên được , Ai đă gặp em trên đường đời cất bước thấy nhẹ nhàng dù ngàn vạn khó khăn . Ai đă gặp em dù chỉ một lần yêu cuộc sống hơn khi cận kề cái chết . sẽ thấy đời là bầu trời sáng đẹp giữa đời thường c̣n vướng bụi thời gian Ngủ đi em – b́nh yên chốn em nằm Những cọng rơm vàng sẽ thơm mùi lúa mới Những bông sen tỏa hương thơm vời vợi , Những khóm tre làng sẽ tỏa bóng hè sang Bông cúc mùa thu tươi măi màu vàng Đóa hồng trắng cài lên đầu em nhé Bè bạn gần xa bên em chia sẻ Hồng Công ơi - khát vọng vẫn đong đầy . 15/9/2009 (PHẠM VĂN MĂO) Lần sửa cuối bởi hoanggiao; 22-10-10 lúc 07:15 PM |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |