![]() |
|
![]() |
|
![]() |
#28
|
||||
|
||||
![]() * * * * * * Ba Kế ngồi trên xe đạp, miệng huưt sáo một điệu nhạc run rẩy. Hắn đang cao hứng nghĩ tới bước đường công danh nay mai. Giắc cứ việc nghi ngờ hắn và cứ việc trọng dụng mù quáng Mi-sen Dần. Sẽ đến lúc tự tay hắn chỉ vào mặt Mi-sen Dần đă bị trói gô và quát: “Z.7 chính là mày”. Hắn khoái cái chuyện li ḱ này lắm. Phải làm cho ra nhẽ, để lăo Giắc mở mắt ra mới được. Z.7 mà bị tóm th́ bọn bồi nhóc ở tiệm Li-đô và cái thằng Sác-lơ Thân đội lốt kia sẽ lần lượt vào tŕnh diện quan thiếu tá Giắc. Thử xem lúc ấy thằng cha cáo già nghĩ về Ba Kế này ra sao? Liền một tuần nay, Ba Kế bí mật bám chặt lấy tiệm Li-đô. Hắn ḍ la hành vi lũ bồi nhóc. Hắn dùng lời lẽ nham hiểm để kích động ḷng tự ái của Pê-tơ-ri Hường. Hắn nói: “Dù sao th́ trung uư Dần cũng phải kính nể đại uư phu nhân chứ. Phu nhân đă bao lần hạ cố mời tiệc, mà ông ta một mực không đến, thế là vô lễ, thất tín. Chẳng phải trung uư Dần kém xă giao, ông ta lánh mặt đó thôi. Tôi sợ cho cái thế nuôi ong tay áo của phu nhân lắm, bọn trẻ bồi bàn ấy…” Ba Kế cũng lợi dụng cuộc sống thiếu t́nh cảm của Ma-ri Thuư, mon men ve văn ḥng t́m cách ḍ xét thêm tung tích Sác-lơ Thân và hành động hàng ngày của chú bé. Hắn vừa ngoặt xe vào phố Săng-xôm th́ gặp một cô gái mặc áo dài tím Huế đang cúi lom khom chữa xe đạp giữa đường. Ba Kế ṿng xe định tránh nhưng cô gái đă ngẩng lên nh́n Ba Kế, giọng khẩn khoản, êm nhẹ đến dễ thương: - May quá, ông làm ơn lắp giúp em cái xích bị tuột… Thứ này bọn con gái chúng em đoảng lắm. Cô gái lung liêng đôi mắt bồ câu đen láy, hàng mi cong chớp chớp đáng yêu, làn môi hồng nở hé nụ cười… Từng ấy thứ đánh trúng vào điểm yếu “mê gái” của Ba Kế, khiến hắn không thể “giữa đường thấy sự bất bằng” mà bỏ qua được. Hắn chăm chắm nh́n vóc người nở nang, cân đối bó chẽn trong tấm áo màu duyên dáng, liếc t́nh một cái, rồi trơ tráo nói: - Cô em xinh đẹp để cho anh, đừng mó vào làm bẩn mất đôi tay ngọc… Hắn ẩy đổ chiếc xe của ḿnh xuống đường, xoắn lấy chiếc xe cô gái, loay hoay lắp xích ḥng làm vừa ḷng người đẹp. Tra xong chiếc xích bị tuột, hắn quay ngược bàn đạp mấy ṿng, đứng dậy phủi tay, nh́n cô gái, cười nhăn nhở. Cô gái vẻ bẽn lẽn, mở ví đầm rút mùi soa thơm nức nước hoa, đưa cho Ba Kế: - Ông lau tay… Em phiền ông quá. - Có ǵ đâu mà phiền, cô em. Thà anh chịu bẩn tay cả đời c̣n hơn làm ô uế tấm khăn vô giá này! Hai thanh niên từ đầu phố đi xe đạp phóng đến. Ngang qua chỗ Ba Kế và cô gái, hai người đau đáu nh́n mặt Ba Kế rồi liếc sang cô gái, cḥng ghẹo: - Cô em “t́nh” quá đấy! - “Eng” đang tặng kỉ vật cho người t́nh! Ba Kế phớt lờ không nghe tiếng, nói với cô gái: - Anh ở số nhà 27 phố này. Hôm nào mời em đến chơi. Tối thứ bảy anh chờ nhé! Trước khi lên xe, cô gái e thẹn trả lời lấp lửng: - Em cảm ơn ḷng tốt của ông… .... |
The Following User Says Thank You to hoatigon208410 For This Useful Post: | ||
phale (10-01-11)
|
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |