![]() |
|
![]() |
|
#1
|
||||
|
||||
![]()
Ôi sức sống ta tràn trề sức sống,
Sức sống trong ta,sức sống quanh ta, Nó rung rinh trong triệu triệu đóa hoa, Nó chói lóa bởi vầng dương trước mắt, Và róc rách quanh suối nguồn trong vắt, Nó dâng trào như nhựa sống đương lên, Êm đềm như một giấc mộng không tên, Bên ngày mới trải dài cơn gió mát, Đời réo rắt hoan ca và ái lạc, Đàn chim về đem sức sống cho xuân, Từng giọt mưa tưới mát những tâm hồn, Ta đón lấy,và ta,thành sức sống! |
The Following 5 Users Say Thank You to ngd_m For This Useful Post: | ||
CM4Q (11-02-11),
hoatigon208410 (09-02-11),
Nhím con (09-02-11),
phale (11-02-11),
tra sua (11-02-11)
|
#2
|
||||
|
||||
![]()
Hát về những giọt mù u
Xin cho đời chút nắng Tưới tắm những sương mù Về bên miền xa vắng... Người c̣n trong cát bụi Phải người Trịnh Công Sơn? Ta đi từ lầm lụi Phải chăng cơi vô thường? Người về chăng câu hát À ơi tuổi đá buồn... Giữa nhân gian buồn tủi... Về đây dựng con đường. Xây t́nh yêu trước nhất Rồi xây lời ru tôi Xây t́nh ta đă mất Rồi xây một nụ cười... |
The Following 5 Users Say Thank You to ngd_m For This Useful Post: | ||
CM4Q (11-02-11),
hoatigon208410 (11-02-11),
Nhím con (12-02-11),
phale (11-02-11),
Vịt Anh (10-02-11)
|
#3
|
||||
|
||||
![]()
Anh đi
mùa xuân không có em mùa hạ không có em mùa thu không có em mùa đông mái ngói nào che em? Hạt mưa trong vắt ộp...ộp…ộp…ộp… ễnh ương kêu chiều nắng tắt vén gấu quần thật cao qua chỗ lội lớn rồi ai dắt tay? Em về Thôi không mặc quần jean (trút áo phông, ra ao rửa mặt) Thôi không búi tóc xơa dài bịn rịn mắt thôi nh́n dấu hỏi môi thôi cười suy tư… Qua vườn bà trèo cây na níu cây ổi sang nhà hàng xóm t́m chim, hái quả sung quả khế cười nhe răng không sợ ai nh́n. Nửa đêm mưa c̣n ra hứng nước hương nhu gội đầu thơm phưng phức bồ kết ṿ tay chanh cay xè mắt Ạ ơi, ạ ơi… Mái tóc dài này là của mẹ Khóe mắt cười là của mẹ Soi nh́n em trong gương Ạ ơi, ạ ơi… Em đi mùa xuân không có anh mùa hạ không có anh mùa thu không có anh mùa đông không có lá thư nào cho anh 2011. Lần sửa cuối bởi ngd_m; 09-03-11 lúc 10:56 AM |
#4
|
||||
|
||||
![]()
Mùa đông không ai biết
những tiếng ḷng đương thở than T́nh yêu không ai biết những đắng cay bẽ bàng Đường dương trần muôn tuổi kư ức thời gian lệ hoai kỷ niệm c̣n u mê em đi về nơi ấy Tóc xơa đôi vai úa rồi. Valentine, 14/2/2011 |
#5
|
|||
|
|||
![]()
Ngd có sức viết mạnh, đừng nên để bị lẫn vào thơ tiền nhân.
Chúc Ngd tạo được phong cách cho riêng ḿnh. |
The Following User Says Thank You to phale For This Useful Post: | ||
Bụi đường (14-02-11)
|
#6
|
||||
|
||||
![]()
Vâng cô ạ.Cháu đang trong giai đoạn đi t́m cách viết cho riêng ḿnh, đi ṃ mẫm từ những trường phái cũ trong quá khứ.
(Cũng bởi v́ cháu thấy trường phái thơ hậu hiện đại nó có ǵ đó "vị kỷ", v́ tính khó hiểu, lập thể và nổi loạn của nó.Cháu thấy dường như đó là con đường cụt, chỉ thỏa măn cho một số nhỏ, không phải con đường dành cho đại đa số quần chúng.) Thế nên có lẽ chấu sẽ phải ṃ mẫm dài dài trong những trường phái cũ mà tiền nhân để lại vậy, biết đâu đấy lại gặp chút ánh sáng phía cuối con đường. |
The Following User Says Thank You to ngd_m For This Useful Post: | ||
phale (14-02-11)
|
#7
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Thơ viết ra từ rung động ḷng ḿnh Ngd ạ, chứ không thể nhờ vào cảm xúc người khác được. Cô PL cũng không thích cái gọi là thơ "đương đại" như kiểu tranh lập thể, tác giả mặc t́nh thảy vào tranh bất cứ từ nào gặp trong đầu, rồi mặc người đọc tha hồ tưởng tượng theo ư ḿnh. Có lần cô PL đă hỏi tác giả một bài thơ kiểu "hiện đại" được nhiều người khen hay, rằng bài thơ ấy nghĩa ǵ, tác giả bảo, nhiều khi tác giả cũng không hiểu thơ ḿnh nói ǵ nữa... Chúc Ngd sớm t́m ra lối đi cho riêng ḿnh nhé! Lần sửa cuối bởi phale; 14-02-11 lúc 02:04 PM |
The Following User Says Thank You to phale For This Useful Post: | ||
ngd_m (14-02-11)
|
#8
|
||||
|
||||
![]()
Vâng cô ạ.Phải cần có bản lĩnh, nhưng bản lĩnh có được là nhờ những lần vấp váp phải không cô?
Thú thật là cháu đă đi được đến gần hơn với con đường đó rất nhiều rồi.Nhân dịp đây cháu cũng muốn xin cô một lời nhận xét về cách viết này. Nó đây: Trời đă lên cao,nắng thẫm màu, em c̣n ở quê hay đă ra thành phố? Đêm rồi Đà Nẵngđầy sao, anh bước chân đi trên sóng biển cồn cào.Trăng trên đầu treo như lời hứa, trăng sẽ tṛn, trăng sẽ khuyết nay mai... Thầm nhủ với ḷng ngày rồi sẽ qua đêm.Đêm chưa sáng tức là đêm sẽ sáng.Mặt trời sẽ lên,mặt trời sẽ lặn.Có lẽ nào yêu rồi sẽ hết yêu? Đêm thật buồn đêm của những cùng đêm,của những ước muốn mai sau sẽ hoá thành sự thực?Của nỗi nhớ không tên,nỗi buồn không tuổi.Chưa hề quên nhưng chẳng nhớ bao giờ... Anh muốn xoá nhoà khoảng cách anh với thơ,khoảng cách giữa t́nh yêu-thơ-văn xuôi- và tội ác.Những muốn vẽ ra khoảng trời anh náu mặt.Vẽ cho ḿnh và cho cả riêng em... Anh sẽ vẽ khoảng t́nh nương náu ở trong tim.Nâng nó lên khỏi máu ḍng-đẫm hổi.Cầm nó trên tay mà nghe nhịp đập.Xót xa ḷng theo những tiếng yêu thương. Em và anh không phải một con người, không phải hai vế của một phương tŕnh.Không phải ! Giống như hai đường thẳng song song không bao giờ chạm mặt.Thế sao tự sâu thẳm trong ḷng: anh vẫn muốn tương đương? Em trách ǵ những tri kỷ tri âm?Để lỗi lầm anh mùa đông khép mặt.Và một nửa mùa xuân đành khắc khoải.Mưa chẳng đủ ṃn hết những ăn năn. Mùa thu nào cho ta gặp đươc nhau?Mùa đông nào cho thuyền xa cách bến?Mùa xuân nạ cho ta cùng ước hẹn?Mùa hạ nào đợi chờ cho đẫm giọt mưa ngâu? Bao năm rồi đi xây những giấc mơ?Đất khách quê người đă hoá thành xứ xở.Ngẫu nhiên thôi chỉ là nơi đât ở,khi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn? Có phải rằng sức mạnh của thời gian:"Càng gắn bó dài lâu là sẽ càng siết chặt".Hay là sự hữu t́nh trong vô t́nh nghịch lư?Không phải khoảng trống nào cũng tốt đâu em! ![]() Mùa xuân năm nay đến rồi đi.Anh và em cũng mỗi người mỗi ngả.Chẳng dính dáng ǵ nhau nhưng cũng là tất cả:Những âu lo-hờn giận-đợi chờ. Anh tự hỏi ḷng đằng sau những gấc mơ.Những cuộc gặp gỡ chuyện tṛ làm tan biến đi những ǵ không thấy được.Ngay cả những lúc đi bên em ,ngôn ngữ em lấp đầy trống rỗng.Trống rỗng đến từ anh,đói khát một linh hồn. Đến lúc em giận ḷng anh chẳng biết làm sao.Khoảng cách cứ lớn dần ra những điều vô nghĩa.Bởi v́ chúng (kư ức) quá ư là có nghĩa.Nên chẳng hiểu ḷng,chẳng hiểu v́ sao... Đêm nằm nghiêng anh viết những trang thơ.Là những đoá hoa nở trong ḷng toả hương vào tăm tối.Anh vẫn biết rằng em đối với anh chưa hề cạn.Chỉ là em muốn giữ riêng ḿnh. Đau đớn trong ḷng,có phải cho anh?Vết thương em,mở ra rồi khép lại.Em từng ví: "giống như một người mở cửa!".Anh mở cửa cho ḿnh rồi khép lại cho anh. Biết bao lần anh đă muốn cầm tay.Và nói với em một vài lời có nghĩa.Thầm thĩ với em:"Này em xinh đẹp,hăy để ḷng anh sưởi ấm một ḷng em!" Lần sửa cuối bởi ngd_m; 09-03-11 lúc 10:56 AM |
The Following User Says Thank You to ngd_m For This Useful Post: | ||
phale (15-02-11)
|
#9
|
|||
|
|||
![]() Quote:
C̣n nếu chuyển thành văn, nhạc điệu thơ này sẽ khiến bài văn đọc lên nghe đều đều, hơi chán. Nếu Ngd muốn làm cho nó giống văn th́ câu phải dài hơn, với cấu trúc ngữ pháp chặt chẽ hơn! p/s: Ngd viết thất ngôn bát cú với tứ thơ khá lắm, nhưng chưa phải thơ luật. Ngd nên học thơ đường luật đi để hoàn chỉnh tác phẩm của ḿnh hơn! |
The Following 2 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (15-02-11),
Vịt Anh (15-02-11)
|
#10
|
||||
|
||||
![]()
Sương sớm tạ tàn: ven gốc sứ
Đôi nhành hoa trắng: bạc đầu sư Tụng trăm ngh́n bận, bài chưa thuộc Duyên nợ nhân gian vẫn cười trừ Dạo bóng gác chuông, trời đỏ lệ Chuông trầm lại bổng tiếng suy tư Phật nào có thấu ḷng đâu chứ? Chỉ khéo xạc xào...gió cuối thu. |
![]() |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |