Đôi tay run run, nhẹ nhàng đặt lên đôi g̣ má để lau đi những giọt nước mắt đang thi nhau rơi xuống. Em đang nghe, tiếng guitar acoustic nhẹ nhàng bên tai như đang th́ thầm một câu chuyện t́nh dang dở, những băn khoăn và nỗi lo sợ trong ḷng một người thiếu nữ, sợ một ngày nào đó người ḿnh yêu ra đi mà đôi tay nàng lại quá nhỏ bé, không thể níu giữ được... Em, chính em, đang cùng có một tâm trạng như thế.
Anh đến, và t́nh yêu cũng đến. Em đă dùng những từ ngữ đẹp để viết lên một trang giấy. Em đă viết lại những ǵ mà em đă học được từ khi bắt đầu yêu anh. Anh đến, em nh́n cuộc đời đẹp lạ lùng. Khi ta ở bên nhau, chiếc xe đi về không c̣n một ḿnh, bàn ăn không c̣n ḿnh em ngồi, những giây phút gần gũi ấm áp.... Nhưng em sợ lắm ánh mắt anh nh́n em, sợ rằng t́nh yêu đến và cũng có thể đi, sợ v́ có thể có những rạn nứt và đâu đó có những khoảng cách vô h́nh đang h́nh thành. Khi ấy, chính t́nh yêu, khi đỗ vỡ sẽ để lại trong ḷng những vết thương khó phai nhoà. Chỉ là những giây phút thoáng qua nhưng sao em có cảm giác sợ, em đang phải băn khoăn suy nghĩ...
Anh có lấy đi niềm hy vọng cuối cùng của em không? Anh có làm em phải thức trắng bao đêm không? Khi những chiếc lá úa vàng nhẹ nhàng rơi xuống, sự sợ hăi, cô đơn, đó chính là những thứ duy nhất c̣n lại bên em lúc ấy chăng? Đấy phải chăng là một viễn cảnh ảm đạm, nhuốm màu buồn và pha chút tang tóc khi t́nh yêu ra đi? Liệu trên đời, những ai đang yêu có muốn nh́n thấy những cảnh ấy? Khi chiếc lá thu ĺa cành, nó thuộc vào quy luật của tự nhiên, níu kéo là điều tưởng chừng như không thể. T́nh yêu nếu không ǵn giữ, nó cũng sẽ như chiếc lá thu ĺa cành vậy.
Nếu một ngày trên đường đời em vấp ngă, anh có c̣n ở bên em? Nếu một ngày giọt nước mắt em chợt rơi, anh có thể lại hôn lên những giọt nước mắt ấy không? Anh làm em bật khóc v́ t́nh yêu anh đó. Em sẽ chẳng thể nào viết lên những ḍng chữ này mà không có anh. Những lời em viết ra có thể làm anh đau đớn, nhưng em xin lỗi và cảm ơn anh. Anh là người mang đến cho em nhiều nỗi đau, nhưng với em, anh măi là duy nhất, v́ những nỗi đau mang lại cho em sức mạnh, em sẽ chẳng thể nào sống nếu thiếu chúng.
Miên man với những ḍng chữ em từng viết cho anh, trong cái thế giới cuối cùng mà em có. Em kí tên ḿnh bằng những ḍng máu nóng, những nụ hôn chân thật, em đóng lại màn đêm bằng lệ ướt bờ mi. Và mỗi tờ giấy em đốt đi, nơi mội ḍng chữ lại là một ḍng lệ tuôn rơi... Có phải chăng em điên rồ?- Không! Nó sẽ chẳng là ǵ nếu tâm hồn đau khổ, khi những vết thương ḷng đang rỉ máu th́ những điều ấy có hề chi.
Ṿng xe cuộc đời vẫn cứ tiếp tục lăn, cuộn tṛn không kiểm soát. Ṿng xe yêu thương vẫn hoài khao khát cho một tâm hồn đang thổn thức ngân nga. Cuộc đời cứ như một chuyến xe độc hành xuyên qua bóng đêm dày. Ở đâu đó trong một khoảnh khắc, em đă dừng lại để thấy rằng, hạnh phúc thật sự quá mong manh....
The Following 6 Users Say Thank You to Ngũ cô nương For This Useful Post: