![]() |
|
![]() |
#11
|
||||
|
||||
![]() ![]() 9.- CÁI CHẾT CỦA MẶT TRỜI (nhớ về một mặt trăng đă tắt) Bấy lâu nh́n ánh dương luôn rạng rỡ Ta nào hay trong đó ẩn chứa lắm nỗi niềm Em kể cho ta nghe biết bao là chuyện Có cả sự chết ṃn cho nơi khác hồi sinh. Ta đâu biết thái dương cũng vương víu chuyện t́nh Nụ cười tươi giấu che hàng ngàn giọt lệ Té ra bên trong những ǵ đang rực cháy Là muôn ngàn xa xót chẳng thành lời. Ta đă nhiều lần đứng ngắm ánh tà rơi Sắc đỏ ối tuyệt vời lung linh huyền ảo Có biết đâu đó là lúc mặt trời buồn năo Tắt nắng đi để trăng sáng dần lên. T́nh yêu trời – trăng sánh với Ta – Em Để ấm nồng, liều chịu hy sinh tất cả Để ánh trăng măi hoài tung tăng múa hát Hiển hiện muôn đời trong thề hẹn của nhân gian. Rồi trăng mơ xa với khúc hát suối ngàn Bỏ lại sau lưng ánh mặt trời lịm tắt Một thuở Trời – Trăng tưởng là t́nh bất diệt Bỗng tan tành v́ trăng mê đắm ánh sao đêm. HANSY ![]() |
The Following User Says Thank You to Hansy For This Useful Post: | ||
Nhím con (25-11-11)
|
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |