Hôm đi công tác Phan Thiết, thuê trúng chiếc xe bác tài rất giỏi đi đường tắt nên rút ngắn được thời gian khá nhiều. Lúc về, bác tài chạy con đường ǵ vắng tanh, 2 bên chỉ toàn rừng cao su, tối mù mịt... Ḿnh đang thiu thiu ngủ, v́ đi về trong ngày... không mệt mới lạ...
(Thôi PL ăn cơm đă, lát kể tiếp hen...)
Ăn cơm xong rồi, giờ PL kể tiếp hen...
Hôm đi công tác Phan Thiết, thuê trúng chiếc xe bác tài rất giỏi đi đường tắt nên rút ngắn được thời gian khá nhiều. Lúc về, bác tài chạy con đường ǵ vắng tanh, 2 bên chỉ toàn rừng cao su, tối mù mịt... Ḿnh đang thiu thiu ngủ, v́ đi về trong ngày... không mệt mới lạ...th́ tự nhiên có cảm giác nhột nhột, gai gai ở gáy...Không...ở cổ th́ đúng hơn. Cảm giác lạ lắm run run, sờ sợ mà cũng thinh thích...Ḿnh cứ để yên xem sao...
Đúng như ḿnh dự đoán, cái cảm giác đấy nó trôi dần dần xuống phía dưới, dừng nhẹ ở vai khá lâu, lành lạnh...Ḿnh bứt rứt lắm... nửa muốn hét to để phá tan sự sợ hăi đi...nửa muốn thật lặng im, lim dim và cảm nhận. Theo logic th́ nó sẽ không dừng lại ở đây đâu....
Nhân bảo như thần bảo, cảm giác ma quái đấy trôi tiếp xuống ṿng eo thon gọn của ḿnh. Lúc này th́ sự sợ hăi chạy đâu mất tiêu rồi thay vào đó là cảm xúc trào dâng. Thiên hạ đồn thổi ma quỷ ghê lắm, riêng ḿnh th́ thấy ngược lại...người đôi khi không khéo bằng ma...Thân nhiệt ḿnh tăng cao một cách đáng sợ dù trên xe điều ḥa bật lạnh toát...Ḿnh co dúm người lại không phải v́ sợ hăi mà v́ sợ ...nổ tung...Lúc này ḿnh chỉ ước chuyến xe đêm chạy măi, chạy đến vô tận cũng được....
Ḿnh đang dạt dào với bao tưởng tượng trong đầu th́ bỗng ....xoạch...choảng... ô tô leo lên mấy cái ổ gà...lắc lư... mọi người trên xe tỉnh giấc và nhốn nháo. Mọi xúc cảm đang giăn nở vô cùng trên 1001 giác quan cũng v́ thế mà tan biến....con ma mất tích trong sự hỗn độn...
Vốn lành tính và rất biết kiềm chế nhưng hơn lúc nào hết ḿnh muốn buông một câu chửi thề quá!
Lần sửa cuối bởi 1100i; 23-10-12 lúc 02:00 PM
The Following 9 Users Say Thank You to 1100i For This Useful Post: