![]() |
|
![]() |
#26
|
|||
|
|||
![]()
Trăng xuân
Trăng về lặng lẽ chiếu trời xuân Sáng tỏ nhân gian lắng bụi trần Nhã trí vô thường yêu ngọc tộ Thiền tâm chuyển pháp nhớ kim luân Lung linh ấm áp từng đêm lạnh Lãng đãng xa xôi mấy lúc gần Ước nguyện cùng Người chung lối cũ Kìa ai đứng đợi dải giang tân Bài thơ này được viết để kỉ niệm sinh nhật Người, dù là Người cũng không muốn nhớ đến ngày SN của mình. Trăng ở đây là hình ảnh tượng trưng của Người và Người như cũng hoá thân trong vầng trăng xuân lặng lẽ trở về soi sáng trong những ngày xuân của đất trời và soi sáng tuổi xuân đang dần qua của một người con gái. Dưới ánh trăng xuân, cõi nhân gian với những tối tăm mê lầm dường như sáng tỏ thêm, những bụi bặm đời thường dường như lắng đọng lại Trí huệ bát nhã của Người vượt lên những tầm thường đưa ta đến một hạnh vận nơi Niết bàn, một cảnh giới tuyệt đỉnh của ‘ngọc báu trong hoa sen’ Vầng trăng sáng là hiện thân của Người, như trái tim thiền định của Người, như chiếc bánh xe vàng chuyển pháp luân ấn trên tay đức Như lai, đem đạo pháp luân chuyển qua tam thế, qua ba ngàn thế giới đến thời mạt kiếp nơi cõi ta bà này Trong đêm lạnh, Người sưởi ấm cõi lòng ta. Người thật gần gụi, Người luôn đến với ánh sáng huyền diệu trải khắp nhân gian nhưng Người cũng thật xa xôi cả những lúc ta tưởng như gần bên Người vì đâu có ai nắm bắt được ánh trăng bao giờ. Ánh sáng của Người soi sáng cho hết thảy mọi người mà chẳng phải của riêng một ai Mong sao ánh sáng của Người dẫn lối chúng ta theo được con đường Người đã đi để vượt qua sông lầm bến mê đến được bờ giác ngộ |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |