|
#1461
|
||||
|
||||
1447. CŨNG ĐÀNH Th́ thôi, đành chút hững hờ Trăm thương ngàn nhớ thẩn thờ mà chi Đậm đà cũng đă biệt ly Nồng nàn cũng đă qua th́, người ơi… Trong nhau một thoáng giữa đời Giữ cầm chi măi sầu trời đa đoan T́nh nay tím đẫm sắc tang Th́ thôi… người nhé, vương mang... thôi đành… Chút ḷng gởi giữa mây xanh Gió trăng ngày cũ mong manh ấy mà T́nh hờ rồi cũng chóng qua Thôi đành bái biệt người xa, mộng hờ… HANSY |
#1462
|
||||
|
||||
1448. SAY T̀NH Ta say em bấy đến giờ Hồn không muốn tỉnh, ḷng mơ em hoài Ngừơi như dáng liễu buông dài Thướt tha hồn mộng, nồng say cơi t́nh Chén này trao chút làm tin Em ta cùng cạn, tim ḿnh trọn trao Rót đi em, rượu bồ đào Cho nghiêng ngă đất, cho nhào trời mơ Cho trăm năm vẫn ngóng chờ Cho ta viết nốt bài thơ say t́nh. HANSY |
#1463
|
||||
|
||||
1449. VẪN BÊN NGƯỜI Lời thơ trầm bỗng bi hùng Thương ai ṿ vơ lạnh lùng hồn đau Nhớ buổi ấy lao xao không dứt Tay trong tay dẫn bước qua cầu Tưởng là tránh được mưa ngâu Để t́nh yêu được ngàn sau ta - ḿnh Bỗng giông gió th́nh ĺnh đổ nước Khiến ḷng ta rớm xước t́nh mây Để hoài ngóng phía trời tây Mỏi ṃn chờ đợi nhạt phai hương ḷng HANSY |
#1464
|
||||
|
||||
1450. SAY “Say sưa nghĩ cũng hư đời Hư thời hư vậy, say thời cứ say” Người xưa đúc kết quá hay Tội ǵ thi sỹ không say với đời Ṿ mỹ tửu, chén giao bôi Tắm trăng ánh bạc, rửa trôi bụi trần. Nguyệt ơi, em đến mấy lần Mà trong giao ước có phần lă lơi Này em cạn chén ta mời Trăm năm vàng đá với ngừơi t́nh chung. Ḷng yêu biết mấy nhớ mong Chờ ngừơi tri kỷ mở ḷng nguyệt hoa Uống đi em, chén giao ḥa Cho trời đất hợp một nhà ấm êm. Cho trần vui với cơi tiên Cho ta với nguyệt triền miên say t́nh Quên hết đi kẻ bạc t́nh Quên ṿng danh lợi cột ḿnh bấy lâu. Quên đi bao nỗi thảm sầu Rượu say thêm một, t́nh sầu bớt hai Này em, chớ để rượu vơi Đừng cho t́nh phải chơi vơi ngơ hồn. Ta say, quên hết sự buồn Em say, ta sẽ d́u luôn em về... HANSY |
#1465
|
||||
|
||||
1451. T̀NH LẠNH Thương chi cho lắm người ơi Để mi hoen lệ, để tê tái ḷng Ngày nao hạnh phúc t́nh hồng Mà nay mỗi đứa mỗi đường thảm thê T́nh sầu đong giấc ủ ê Nát tan cơi nhớ, niềm mê nhạt nḥa Thôi đừng nghĩ đến kiếp hoa Bôn ba biết mấy khó qua đoạn trường Xin đừng nói tiếng yêu thương Con tim khô kiệt cuối đường t́nh yêu Chiều nghiêng, bóng nhỏ liêu xiêu T́m quên kỷ niệm thân yêu thuở nào C̣n ǵ đâu để ước ao Môi hôn lạnh ngắt, tay nào cũng không Ôi, t́nh yêu, cháy cả ḷng Ta xin một kiếp lông bông giữa đời. T́nh sầu khổ lắm người ơi! HANSY |
#1466
|
||||
|
||||
|
#1467
|
||||
|
||||
1453. XA NHAU RỒI EM Xa nhau rồi đó, em ơi! Mắt cay v́ nhớ, tay lơi v́ sầu Tim yêu bỗng chốc nhạt màu Dáng em ngày ấy hằn đau cả hồn. Trời chiều cũng ủ rủ buồn Vàng cây xao xác, mây ngàn chẳng trôi. Xa nhau rồi đó, em ơi! T́nh nồng phai nhạt như vôi không trầu Như bơ vơ một thân cau Chờ mong cổ tích cùng nhau kết t́nh. Đông về trơ trọi thân ḿnh Em đi bỏ lại cuộc t́nh dở dang Bao nhiêu đau đớn trái ngang Xin em cứ để ḷng anh gánh dùm. Thôi, chào nhau một tiếng cùng Mai kia có nhớ xin đừng gọi tên… HANSY |
#1468
|
||||
|
||||
1454. MƠ DÁNG EM VỀ Em nghiêng dáng lụa thướt tha Đi về dăm buổi mà ta sửng ḷng Tóc mây trước gió bềnh bồng Ước là hạt nước mưa hồng nhẹ ru. Em đi bóng nhỏ chiều thu Hây hây đôi má, thẩn thờ ḷng ta Sớm mai cho chí chiều tà Mắt ai mong ngóng gần xa t́m người. Em về cùng hạt mưa rơi Dáng non nă đó đầy vơi sóng t́nh Biết em chốn ấy một ḿnh Mà không dám ngỏ cái t́nh bấy lâu. Em đi thơ viết vài câu Nồng hương nhung nhớ, nông sâu đủ lời Em về thơ ấy trao người T́nh trong phút chốc biển trời nở hoa. HANSY |
#1469
|
||||
|
||||
1455. KIẾP LÁ ĐỜI CÂY Lá xin thưa với cây rằng Bọt bèo phận mỏng dám than thở ǵ Chỉ là giữa gió đông th́ Lá đau t́nh nhớ gởi về chốn xưa Nào đâu khi đón khi đưa Mà nay tuyết lạnh lại thừa đơn côi? Vốn sanh một thoáng giữa đời Mong manh phận liễu đợi người t́nh chung Đông về cây có lạnh không Sao chưa nghe thấy tiếng ḷng giữa khuya? Một mai cây lá cách chia C̣n đâu mà được phút giây ngỏ ḷng Cây ơi, lá măi chờ mong! HANSY |
#1470
|
||||
|
||||
1456. GIẢI BÀY Má hồng lận đận lắm phen Đàn ông cũng thế xuống lên nhọc ḷng Kể chi nam nữ đèo bồng Trời kia nhiều lúc quay ṿng ṿng thôi. Cái ḷng cái dạ tùy người Phải đâu nam xấu nữ thời tốt hay Phước phần có sẵn th́ may Gặp người chân thật dựng xây cuộc t́nh. Nếu mà đức độ mỏng tanh Th́ ṿng nhân quả xuống ḿnh người gian. Vườn thơ duyên dáng một nàng Yêu thương chung thủy lắm chàng ngó nghiêng Anh tài sánh với thiền quyên Đắp xây mộng đẹp, nên duyên chung đời… HANSY |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|