|
#911
|
||||
|
||||
784. GIĂ TỪ Giă từ kỷ niệm thoáng mưa rơi Vút cánh chim xa ẩn cuối trời H́nh bóng ngày nao buông gió lộng Thơ t́nh thuở ấy thả tay lơi C̣n đâu cổ kính thời son trẻ Chi sá mùi hương buổi ngộ đời Phủi sạch dư tàn trong kiếp ảo Tro ḷng thôi giữ mộng đà vơi HANSY LẠC LOÀI Lá úa chiều thu lác đác rơi Âm ba lạnh lẽo tựa xa vời Mịt mù bụi cuối che mờ đất Xám xịt mây trôi bít tối trời Lững thững đàn trâu dây thả lỏng Lơ thơ khóm trúc nhạc buông lơi Lẻ loi viễn khách sầu man mác Một kiếp tha hương, một cuộc đời ! XuânQuỳnh HOANG VU Chạnh ḷng tiếc nuối nhớ thương rơi Tất cả giờ đây đă vợi vời Ta nép chốn trầm neo dấu lặng Em về cơi mộng dệt t́nh lơi Bổng trầm thơ cũ tan trong gió Phách nhịp đàn xưa nát giữa đời Hương phấn ngọc ngà chi có nữa Hồn đau chấp chới cuối chân trời HANSY |
#912
|
||||
|
||||
785. HẨM HIU Trời đọa chi nhiều để mộng trôi Đưa tay với lấy chiếc neo đời Nhủ buồn thân phận đau ḷng nhỡ Hờn héo xuân thời xót dạ côi Dẫu biết mơ th́ vui lẫn sướng Mà sao mong vẫn lở chan bồi Thế gian nào chuộng đời đơn lẽ Nên cũng học đ̣i mộng có đôi HANSY KHÓ L̉NG ... Một thân cô lẻ tháng ngày trôi Ngó trước trông sau chán mớ đời Bao kẻ không tiền sao đủ cặp Riêng ḿnh lắm bạc lại đơn côi Buồn t́nh cung cách quên tu dưỡng Thất vọng uy phong khó đắp bồi Xốc xếch áo quần không thẳng nếp Khó ḷng kiếm được kẻ chung đôi. Lá chờ rơi BUỒN THÂN PHẬN Trời giáng cho ḿnh kiếp phận trôi Lao đao nhọc mệt cả thân đời T́nh yêu ch́m nổi như sương khói Tiền bạc hết c̣n tựa cặp côi Lếch thếch bốn phương không chỗ dựa Lang thang tứ xứ chẳng nương bồi Ḍm lui ngó tới buồn vô kể E suốt hành tŕnh măi tịt đôi HANSY |
#913
|
||||
|
||||
786. ĐỨC – PHƯỚC Chữ Đức góp gom vẫn chẳng nhiều Dặn ḷng giữa thế tránh lời điêu Công danh hối thúc đừng gian mẹo Sự nghiệp ḍ t́m chớ độc siêu Buôn bán cân ngay ghi tạc dạ Giao lưu t́nh thật lấy làm điều Quả nhân Đức – Phước luôn tâm niệm Hay hớm ǵ đâu tráo lắm chiêu HANSY CHỈ MỘT ĐIỀU Có thời vẫn có có đâu nhiều Cân nhắc mà suy chớ nói điêu Ngất ngưởng ngôi cao vài ngoại lệ Oai hùng phận lớn nhất nhân siêu Cờ phất gió lên bao kẻ nể Nhà cao cửa rộng một tay chiêu Sá ǵ miệng thế lời thêu dệt Nhập cuộc tùy duyên chỉ một điều. Lá chờ rơi NGẪM THỜI VẬN May mắn h́nh như thiếu rất nhiều Nên làm trật duộc họ chê điêu Lắm khi tưởng bở thành ra tệ Nhiều dịp chắc ngon bỗng hết siêu Công nghệp đầu tư vô vạn mối Thời gian vốn liếng nghĩ trăm chiêu Tan tành phút chốc không sao hiểu Thiên hạ lại cho chẳng biết điều HANSY |
#914
|
||||
|
||||
787. TÍM BUỒN Tím một quăng đời, tím xót xa Lạnh lùng góp nhặt bước xuân qua Hắt hiu nhung nhớ t́nh chăn gối Chiu chắt thương hoài nghĩa thiết tha Hỡi nắng sao không về dẫn lối Để mưa dồn măi những phong ba ? Ngoài kia tím thẩm trời ly biệt Lau mắt cho ai lệ vẫn nḥa Thụy Du TÍM Một trời mơ tím trải ngàn xa Tím đọng xuân nồng gió thoảng qua Biếc thắm tím đời gom sắc lạ Tím mơ hồng dạ góp hương tha Em giang đôi cánh tṛn mơ tím Ta đón chung t́nh đẹp mộng ba Tím nhớ mùa nao lời hẹn ước Ngàn thu tím đượm măi không nḥa HANSY 788. T̀NH HỒNG Dạo bước vườn t́nh đă chớm bông Biết bao hoa mộng cũng đơm đồng Vàng đen đỏ trắng mang màu ngọc Lam tím nâu xanh tựa sắc sông Đón nắng tơ vương về cơi tạm Chờ mưa lan toả đến bờ không Thiên nhiên nhào nặn ra em đó Trao tặng t́nh anh những nụ hồng. LÊ VI VƯỜN HỒNG Dạo chơi lạc bước chốn vườn hồng Nghe tiếng ai cười giữa tầng không Lóng lánh như gương ngời gác nguyệt Lung linh tựa mộng lượn bờ sông Trần gian tụ hội muôn hương lụa Địa giới quần quây vạn sắc đồng Lữ khách đắm hồn trong mộng mị Giật ḿnh vai đậu một t́nh bông HANSY 789. CẢNH THU Thu rơi thầm nhớ hạt sương bay Thoảng chút đầu song lạnh khép ngày Bát ngát đất trời lanh lảnh gió Mênh mông sương khói chập chờn mây Bờ giang lặng lẽ mơ đời ảo Dốc núi im ĺm mộng kiếp hay Lá rụng khẽ khàng tim xáo vọng Tiêu sơ thủy mạc khiến ḷng say HANSY H̀NH NHƯ THẬT! Thu lại trở ḿnh cuốn lá bay Thoi đưa vàng úa ghé qua ngày Hanh hao nỗi nhớ cuồng cơn nắng Gầy guộc giấc nồng hờ bóng mây Gửi gắm lời thơ mong bạn biết! Lồng vào tiếng gió có ai hay? Nửa mùa trăng mật, h́nh như thật! Ngậm đắng nuốt cay, vừa đủ say. LÊ VI T̀NH THU Mờ sương thấp thoáng dáng thu bay Tiễn biệt chiều đi cuối sắc ngày Tiếng cuốc t́m ai nghe buốt dạ Hồn thơ gọi bạn mộng t́nh mây Bên khóm lan rừng mơ dáng đẹp Cạnh bờ lau trắng ước trăng hay Chút t́nh gởi gió về bên ấy Có nhớ hôm nào thoáng ngất say HANSY Lần sửa cuối bởi Hansy; 24-06-12 lúc 11:47 AM |
#915
|
||||
|
||||
790. MỘNG TƯỞNG Vàng trăng lơ lửng giữa mây trời Tỏa xuống nhân gian chút vọng rơi Xao xuyến hỏi ḷng nơi ghé mộng Bâng khuâng nhủ dạ chốn neo đời T́m hoài mấy nả tâm hoang hoải Ngóng măi bao phen trí cạn vơi Sấp ngữa thế gian nhiều ngơ lối Xót xa chẳng kịp thốt nên lời HANSY HẠ NGẨN NGƠ Mưa gieo tiếng hạ giọt nghiêng trời Mỏi cánh mùa thương tí tách rơi Đất thở phập phồng bong bóng nước Chồi non e ấp mỏng manh đời Thưa vườn lá ủ sầu miên viễn Vắng ngơ buồn tênh mộng nhạt vơi Lửa lựu treo cành tha thướt gió Rèm buông bóng chiếc ngẩn ngơ lời DuyenAn VÀNG NẮNG Vàng nắng chiều thương ướp ráng trời Mây ngàn tơ rũ thướt tha rơi Lang thang bao chốn mơ nồng trẻ Phiêu bạt khắp nơi mộng ngát đời Quán trọ giang hồ phân mặn nhạt Bến sông lữ thứ nhịp đầy vơi Mà nghe trong gió làn hương cũ D́u dịu qua tim thỏ thẻ lời HANSY |
#916
|
||||
|
||||
791. VỌNG BUỒN Đêm vắng sầu ơi cứ chảy hoài Chạnh ḷng đâu biết tỏ cùng ai Thức thao bóng lụi canh trường rải Xa xót hồn đơn thổn thức dài Dáng nguyệt gầy thưa vờn gió năi T́nh thơ sút mỏng gơ hồn sai Cung đường ngoái nhớ ngày xưa măi Buồn ngậm tâm tư hận chẳng phai HANSY NGHE NHỮNG TÀN PHAI Đưa tay bắt lấy chuỗi u hoài Mới thấy bên ḿnh chẳng có ai T́nh cách bước đi trong phút chốc Hồn dâng sóng cuộn giữa đêm dài C̣n ǵ phân giải điều hơn thiệt? Mà giữ từ tâm cái đúng sai… Đen trắng xoay quanh ṿng lẩn quẩn Cam đành rũ bỏ những tàn phai. LÊ VI MỘNG PHAI Đă hết sao ta cứ nhớ hoài Ḷng nhàu úa xám bởi v́ ai Năm canh thao thức sầu đan kín Sáu khắc buồn đau lệ ứa dài Ngước vọng buổi nao duyên hết đẹp Ngoái về thuở ấy mộng nào sai Thời gian lầm lũi đi qua măi Xa xót hương t́nh chẳng chịu phai HANSY |
#917
|
||||
|
||||
792. NIỀM RIÊNG Vàng nắng đậu hờ chút góc hiên Gió ơi xua nhé những ưu phiền Trăm năm xao xác vùi cơn nhớ Muôn kiếp chập chờn dỗ giấc miên Sự thế nổi trôi giàu hóa khó T́nh đời sấp ngữa tỉnh rồi điên Băn khoăn số mệnh trời run rủi Khép lại tim ḷng một nỗi riêng HANSY T̀NH ĐỜI Nắng ngoài song cửa đậu bên hiên Gợi nhớ ḷng ai khúc dạ phiền Đôi nẻo lạnh lùng ôm gối chiếc Hai đường hiu hắt giấc cô miên T́nh đời lắm kẻ c̣n mê muội Thế sự bao người hóa tỉnh điên Một kiếp lạnh lùng thân lữ thứ Trăm lần trăn trở nỗi niềm riêng Thụy Du HOÀI MONG Cánh lá sẽ sàng rụng trước hiên Nghiêng chao nỗi nhớ giữa cơn phiền Mùa nao ươm mộng trèo lưng hạc Buổi ấy đong t́nh dựa gối miên Một chút hoài mơ nên mộng ước Vài cơn tha thắt hóa t́nh điên Trời xanh có thấu niềm hy vọng Trộm gởi hương ḷng thấm đẫm riêng HANSY |
#918
|
||||
|
||||
793. TẮM BIỂN Tắm biển sao mà thấy mộng mơ Vui đùa thỏa thích cảnh nên thơ Nước xanh biên biết ta vùng vẫy Thư thả dập vờn sóng nhấp nhô Phơi nắng đẫn đờ nh́n đắm đuối Đưa tay thờ thẩn với vu vơ Bên nhau cảm thấy ḷng xao xuyến Tắm biển sao mà thấy mộng mơ ! ...XuanQuynh... MƯA TRÊN BIỂN VẮNG Biển chiều mưa xuống trắng như mơ Tiếng vọng dặt d́u đẹp tựa thơ Màn nước xa xa rơi chắn góc Cánh buồm thấp thoáng hiện lô nhô Hồn đơn dạ buốt sầu giăng lối Băi vắng ḷng hoang nghĩ vẩn vơ Chốn cũ người xưa đà biệt dạng Biển chiều mưa xuống trắng như mơ HANSY |
#919
|
||||
|
||||
794. ĐIỆU THƯƠNG
Người đi bóng nhỏ phía chân trời Để lại hồn này xao xác khơi Lặng lẽ côi ḷng tan mộng điệp Xót xa đơn dạ nát hương đời Ngoái về kỷ niệm đong vần nhớ Dơi đến tương lai đếm nhịp vơi Nhấp chén bên đời mơ cố quận Sông Tương ngày cũ thắm bao lời HANSY CÂU NHỚ Chiều tím hoàng hôn tận cuối trời Bóng người thăm thẳm chốn trùng khơi Nát tan hồn mộng sầu nhân thế Lạnh lẽo ḷng mơ cám cảnh đời Trông lại kiếp duyên đường lận đận Ngẫm buồn thân phận nẻo chơi vơi Hướng nh́n về phía xa xăm ấy Tha thiết tim đau gửi mấy lời Thụy Du ẢO ẢNH Nhủ ḷng thôi thả bốn phương trời Tung gió sầu đưa tận biển khơi Đau mấy chỉ là cơn mộng mị Xót nhiêu th́ cũng giấc mơ đời Ngóng mong chi nữa khi tàn rụi Trông đợi ǵ đâu lúc nhạt vơi Khép lại vùi chôn t́nh sử ấy Thương đau không nói nổi nên lời HANSY |
#920
|
||||
|
||||
795. TRĂNG DỖI Một ḿnh lơ lửng giữa trời này Ngơ ngác ngoái nh́n gió tuyết bay Lúc tỏ khoe ḷng cung nguyệt điện Khi mờ mất hút nhụy tâm đài Thi nhân ngóng vọng chênh chao sóng Thi sỹ đong mời ngả ngớn say Cao vợi mà đời đơn chiếc bóng Chạnh ḷng chi khác cỏ đùa lay HANSY YÊN PHẬN Đă lỡ sinh ra nơi chốn này Không làm gió tuyết, làm mây bay Ngao du trần thế càn khôn tỏa Giữ bước thăng thiên độ thượng đài Phó mặc chúng sinh làm kẻ sĩ Chỉ c̣n ḿnh ta uống no say Mai kia mốt nọ xuôi tay ngủ Bỏ lại sau lưng ngọn gió lay. LÊ VI SAY Ngă nghiêng lắm bận ở nơi này Chao khướt t́nh người thả mộng bay Suốt kiếp hẹn ḥ cùng gió núi Măn đời thề ước giữa trăng đài Đời ghi phiêu bạt nơi sông nước Phận viết long đong chốn tỉnh say Thế sự đục câm ḿnh trắng nơn Thôi th́ quên bớt băo giông lay HANSY |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|