|
#151
|
||||
|
||||
TRẢ NỢ NGƯỜI
Trả nợ người Trả nợ t́nh xa... Tôi xin trả nợ người về bên ấy Giải khăn nào lau được lệ miên man? (Bờ mi em khép chặt cánh thiên nhang) Đường nhân gian nỗi buồn vui là mấy? Để t́nh đời như lá đổ sương tan Huyền Minh Nov.20/16 |
#152
|
||||
|
||||
Hehe... nay có Cafe Chiều rồi, vậy là đủ bộ sáng, trưa, chiều, tối.
CAFE CHIỀU Chủ nhật chiều loanh quanh Cafe đậm nguội tanh Mang hơi sương gió bấc Mùa đông về vây quanh Ráng trắng* mù se lạnh Ḷng chợt buồn bâng quơ Hồn thấm dần giọt đắng Men ủ dần qua thơ Mưa giăng ngang ảm đạm Chim từng bầy chữ V Vội t́m về tổ ấm Chuyến bay dài lê thê... Cơi trần gian quán trọ Bước ngắn dài mải mê T́nh c̣n hay mất đó? Tim lần nơi trú ngụ Trăm năm đời như mơ... Huyền Minh Nov.20/16 *Ráng trắng: Bóng mây trắng |
#153
|
|||
|
|||
Quote:
|
The Following User Says Thank You to phale For This Useful Post: | ||
Gió Bụi (17-03-17)
|
#155
|
||||
|
||||
Khúc T́nh Thơ Mùa Đông:
CÓ CHUỖI CHIỀU ĐÔNG Có chuỗi chiều đông thời gian trôi rất chậm Anh giật ḿnh gậm nhấm nỗi cô đơn Dơi qua song bóng nắng tắt lụi dần Hồn hoang lạnh mong sưởi bằng môi ấm Có chuỗi chiều đông ḷng thương em lắm Mong một ngày hội ngộ chốn quê xưa Nắm tay nhau giữa phố thị muôn màu (Tựa vai nhau đêm vũng tối nhiệm mầu) Mà thế giới đôi ta chỉ là một Có chuỗi chiều đông ḷng mơ dấu vội Ánh mắt đen tṛn môi hé nụ hương trinh Chưa một lần tay ghé chạm đóa xinh Sao nhịp loạn trái tim say túy lúy Có chuỗi chiều đông hồn nghe ủy mị Gói niềm riêng vào giấy bút câu thơ Dẫu t́nh ta mưa, gió, bụi sương mờ Mong em nhớ! Nơi này anh cất giữ Có chuỗi chiều đông... lạnh hồn viễn xứ... Huyền Minh Jan/14/17 |
|
|