|
#1
|
||||
|
||||
Tê toàn thân...
TRÁI TIM TRINH TRẮNG
Tiểu thuyết t́nh toàn T TRẦN TIẾN TÙNG I Trần Trọng Thái thương tiểu thư Trịnh Thị Thanh Thuỷ từ tám tháng trước. Thái thấy Thuỷ thật thà, thẳng thắn, thân thể trắng trẻo, thon thon tươi tắn tuyệt trần. Thêm tài thao thao tiếng Tây, tiếng Tầu thật thông thạo. Thái thấy thinh thích, toan tỏ t́nh, th́ trái tim tự thèn thẹn. Thái t́m tới Tạ Tiến Toản thủ thỉ tâm tư. Toản tủm tỉm: - Tốt thôi. Tớ thấy Thái tinh thông. Tiểu thư Thái thương thực tốt. Tính t́nh trung thực. Thân thể tuyệt. Theo tớ th́ tây thua. Tuy thế, tớ thành thật trách Thái thiếu tinh thần thừa thắng tiến tới. Thương tiểu thư, Thái tỏ t́nh, tức tốc tiến thẳng tới tận trung tâm trái tim tiểu thư. Tiểu thư thoái thác th́ thôi. Truyền thống trai tráng từ ta tới tây, từ thời trước tới thời ta thế tuốt. Tuy thế, tớ tính, Thái thành thật thương Thuỷ th́ tất thắng thôi! Toản trầm tĩnh, tính toán thận trọng. Thái tán thành. Thôi, thế th́ tỏ t́nh! II Tối thứ Tư, trời trong trẻo. Trăng thượng tuần treo trên tháp trắng tuyết. Thấy thời tiết thuận tiện, Thái tắm táp tinh tươm, thập thỗm tới thăm Trịnh Thị Thanh Thuỷ. Tiếc thay, trái tim Thuỷ thừa tỉnh táo tới thiếu tự tin. Thành thử trước Thái, Thuỷ toàn t́m tiểu thuyết trinh thám, tự trấn tĩnh tâm trí, thỉnh thoảng tủm tỉm theo từng t́nh tiết trong truyện. Thái thấy tức. T́nh thế thật trớ trêu. Tiến th́ trơ. Thoái th́ tẽn. Thoáng tiếng Toản trong tâm trí. Toản trách thiếu tinh thần thừa thắng tiến tới. Thôi th́ tiến. Thái tới trước Thuỷ, thẽ thọt: - Thưa tiểu thư! Tôi thầm thương tiểu thư trọn tám tuần trăng. Tôi thấy tiểu thư thật tốt. Tính t́nh thật thà. Trái tim trinh trắng... - Tôi thường thôi – Thanh Thuỷ thoáng thẹn thùng - Thường thôi? Trời! Tiểu thư tự ti thế? – Thái thủng thẳng – Tôi th́ tôi thấy tiểu thư thật tuyệt! Thân thể thơm tho, trắng trẻo. Tất thảy tiểu thư Thời trang trong toàn Tỉnh, toàn Thành thua Thuỷ. Tiên thua. Thánh thần thua tất. Từ trước, tôi tưởng tôi thành thằng thừa. Thấy tiểu thư, tôi thấy tôi thật thiếu thốn. Thiếu tiểu thư. Thiếu tất thẩy. Trái tim tôi trống trải. Tính t́nh tôi trở thành thất thường từ thuở trông thấy tiểu thư... - Thái tin tôi th́ Thái tưởng thế. Thực t́nh, tôi thường thôi. Thật tầm thường... Thuỷ thỏ thẻ thủ thế, Thái tồ, tin thực, tốc thẳng tới: - Th́ tiểu thư tầm thường. Tuy thế tôi thích. Tôi thích tiểu thư, tại tiểu thư tầm thường. Trái tim tôi tầm thường th́ tôi t́m tới trái tim tầm thường. Thế thôi! Thái tỏ t́nh thật thô thiển, trắng trợn. Thuỷ thấy tức: - Thuỷ thành thật trân trọng Thái. Tuy thế, thương Thái th́ thú thật, Thuỷ tự thấy thèn thẹn trong tâm. Thuỷ tầm thường. Thái thương Thuỷ th́ ...tha Thuỷ. Thuỷ thích thế. Thích thanh thản. Thế thôi. Thuỷ trơ trơ tựa trụ thép. Thái thành thằng thất trận. Toi trắng tối thứ Tư¬. III Thái thất thểu t́m tới Toản. Toản thủng thẳng: - Tất thảy tại Thái thôi. Thái thiếu thận trọng, thành thất thố. Thất thố trầm trọng. Theo tớ, trong trường t́nh, Thái tỉnh táo trông thời tiết, thay tư trang. Tiểu thư thích tinh tế th́ ta tinh tế. Thích thiết thực th́ ta thiết thực. Thích thơ tặng thơ. Thích tiền tặng tiền. Tuần trước, tớ thấy Thuỷ tới thằng Thuật, t́m tập thơ Thâm Tâm. Theo tớ, Thuỷ thích thơ Thâm Tâm... - Thơ Thâm Tâm th́ tài. Thật tài. Tuy thế, thiếu tính tư tưởng – Thái thủng thẳng – Thời trước th́ tất thảy thích thơ, t́m thơ. Thời thị trường, tiền trên tất. Thơ thành thứ thừa thăi, toàn tạng tâm thần thưởng thức thôi. Thuỷ thích tiểu thuyết trinh thám... - Thế th́ t́m truyện trinh thám tặng Thuỷ. Trong tủ tớ toàn trinh thám. Trinh thám ta. Trinh thám Tây. Trinh thám Tầu. Tất thảy tám tập. Tớ tặng Thái tất. - Tuyệt trần! - Th́ thế – Toản tới tận tai Thái, th́ thào – Theo tớ, Thái tiếp tục thăm Thuỷ, trịnh trọng tặng Thuỷ tám tập tiểu thuyết trinh thám, tiện thể trao tiểu thuyết, Thái tiến tới thơm Thuỷ. Thơm thật từ từ, thật trí thức. Thoạt tiên thơm tay, tiến tới thơm trán, thơm ti, thơm toàn thân. Tới thế th́ trời thụt. Trời thụt. Thái tất thắng! Thôi tiếp tục tiến! IV Thái thấy Toản thật tài t́nh, thông tuệ. Từng trải tới thế th́ thôi. Tâm trí Thái thoáng thơ thới. Thái tung tăng tới thăm Thuỷ: - Tiện thể Tết ta, tôi trân trọng tặng Thuỷ tiểu thuyết trinh thám. Tuyệt! Thám tử trong truyện... - Thôi thôi Thái. Tuần tới tôi thi Toán, thi Triết, thành thử tôi tập trung thi... Tám tập tiểu thuyết thành trơ trẽn trên tay Thái. Thái tức tối: - Tiểu thư thoái thác tôi thực? - Th́ tôi thưa trước Thái thế. Tôi thấy Thái thật tốt. Tôi tôn trọng Thái, tựa tôn trọng thầy tôi. Thế thôi. Tôi thiết tưởng Thái thấu tỏ... - Tiểu thư thoái thác tôi th́ thôi. Tôi tự tử. Thật. Tôi thề tự tử tức tốc trước Thuỷ... Trái tim Thuỷ thoáng thảng thốt. Tức th́, trí tuệ Thuỷ th́ thầm: “Tỉnh táo tí, tiểu thư! Trai tráng từ thời trước tới thời ta, từ ta tới Tây, tất thẩy thế tuốt. Thề thốt. Thẽ thọt. Tin theo th́ thành tro tàn. Tiểu thư thận trọng thương tiểu thư thôi, Tự thương thân. Thế thôi. Ta thiết tưởng tiểu thư tỉnh táo”. Tức th́, Thuỷ tủm tỉm: - Tôi thấy thân thể Thái tṛn trùng trục, treo trên tháp th́ tuyệt. Thái tự tử, tôi thờ... Thái thấy tức thở, toan tháo thân. Thảm thiết thay, tuyết trút tới tấp. Trăng trùng triềng trôi thăm thẳm trong tuyết, trông thất tha thất thểu tựa thằng thất t́nh. Thái t́m tới thầy thuốc: - Thưa thầy, tại thời tiết tráo trở. Trái tim tôi th́ trái tính, thành thử trọn tháng trời, tôi trằn trọc, thao thức... - Trí thức th́ thức. Thế thôi – Thầy thuốc thủng thẳng – Tim tốt. Tai tốt. Thận tốt. Toàn thân tốt. Thiếu ti tí t́nh thôi. Thái toan tính t́m thuốc tự tử. Tiếc thay, thày thuốc tỉnh táo trao toàn thuốc trợ tim, thuốc tâm thần, thuốc...tăng trọng. Thành thử, thân thể Thái tṛn trịa, tiếp tục tṛn trịa. Trái tim tươi tốt, tiếp tục tươi tốt thêm. Trái tim thúc Thái tương tư Thuỷ. Thất t́nh, Thái thảng thốt thành thơ: TỰ TRÀO Trích thơ TRẦN TRỌNG THÁI Thưương thay từ thuở theo thày Tí ta tí tởn tiếng Tây, tiếng Tầu Trời trong. Tuyết trắng. Trăng thâu Trái tim thành thật th́ tâu tr¬ước trời Thân tàn tới thế th́ thôi T́nh tôi th́ trái tim tôi tỏ tường... V Thuỷ tập trung thi? Thoạt tiên Thái tưởng thật. Thảm thương thay trái tim trai trẻ, thiếu từng trải! Thuỷ tung tin thế thôi. Thực t́nh, trái tim Thuỷ thuộc Trần Thế Thuật, thợ tiện trên Tuệ Tĩnh. Thuật tài t́nh, trẻ trung, tung tẩy, trông thật thoáng. Tiền tươi tiêu thừa thăi. Thuỷ thương Thuật từ thuở thiếu thời. Thành thử trước Thái, Thuỷ toàn tơ tưởng tới Thuật. Thuỷ thấy Thái thật tởm. Thân thể th́ thô. Tính t́nh th́ trâng tráo, trơ trẽn. Thỉnh thoảng, Thuỷ thảo thư. Trái tim Thuỷ theo thư, tới tay Thuật, tiếp tục thề thề thốt thốt. Thái tức tối tới tím tái toàn thân, toan t́m Thuật tạt tai, thét té tát. Thấy thế, Toản thủ thỉ tận t́nh: - Thôi, theo tớ, tạt tai Thuật, trước tiên, thiếu tôn trọng Thuỷ, tổn thất t́nh thân thiện. Tiếng tăm truyền tới tận tai Thủ tướng. Truyện tày trời. Thôi, theo tớ th́ thôi thôi... Thoáng thấy Thái trầm tĩnh, Toản tiếp tục thuyết thêm: - Thuở trẻ trung th́ tranh thủ tung tẩy. Trao tấm thiếp th́ thành thằng tù. Ta tự tù ta. Tù thê thảm. Thế th́ tranh thủ thời trẻ trung thôi. Thuở trẻ trai, tớ tán tỉnh, tằng tịu tứ tung. Tiểu thư tiếp th́ tới. Tiểu thư thoái th́ tránh. Thuở trước, tớ thương Trần Thị Tuyết Trinh. Thoạt tiên, thị thủng thỉnh. Thủng thỉnh th́ thôi. Tớ tút. Thấy tớ tếch thẳng, tức th́ thị tiếc. Thị thấy thị thường thôi. Thị t́m tới tớ, thút tha thút thít. Thế! Thói thường toàn thế. T́m th́ t́nh trốn. Trốn th́ t́nh theo. Trong trường t́nh, ta theo thủ thuật, t́m tí, trốn tí. Thế th́ thắng! VI Trịnh Thị Thanh Thuỷ thẳng thắn thoái thác Thái. Thực tế thế, tới tai Thuật th́ thành tin thất thiệt. Thuật tưởng Thuỷ thương Thái thắm thiết. “Trí thức t́m trí thức. Ta thợ tiện th́ “tăm” thợ tiện thôi.” Trai tráng tới thăm Thuật, tán thế. Thoạt tiên, Thuật tức tối. Trầm tĩnh tính toán, Thuật thấy Thuỷ thường thôi. Thiếu Thuật, Thuỷ tấp tểnh theo trai, theo thằng ti tiện. Thê thiếp thế th́ toi. Tâm trí Thuật thật thanh thoát, tựa thằng tử tù thoát trại tù. Thuật thấy trước Thuật toàn tiểu thư. Tiểu thư ta. Tiểu thư Tây. Tất thảy trẻ trung, tươi tắn. Thuỷ tới thăm, Thuật tránh. - Tôi thợ tiện tầm thường, thưa tiểu thư trí thức tân tiến! - Thuật! - Thuỷ thút thít – Thuỷ thương Thuật thực tâm. Thuỷ thề... - Thằng Thuật thành tro tàn từ thuở tiểu thư tấp tểnh theo thằng ti tiện Trần Trọng Thái. Tiểu thư thích t́m tro, thích th¬ưởng thức tí tro tàn th́ tự t́m trong trái tim tiểu thư. Trái tim trí thức trinh trắng. Trời! Trí thức tri..i..nh... tră..ắng! Tiếng Thuật trèo trẹo, tŕ triết. Thuỷ trơ trọi tựa trời trồng. Trả thù Thuỷ, Thuật tung tiền trác táng. Thời thế thật trớ trêu. Thật ti tiện. Trí thức ti tiện theo tạng trí thức. Thợ thuyền ti tiện theo tạng thợ thuyền. Thuỷ thấy tởm. VII Tiểu thư Trịnh Thị Thanh Thuỷ, từ thuở thoái thác Thái, tấm thân tàn tạ, trơ trọi. Trái tim thường thảng thốt. Trọn tám tháng trời, Thuỷ trầm tĩnh, tính toán thận trọng th́ thấy trai tráng trong thành, trong tỉnh toàn thằng ti tiện thối tha. Thằng th́ thừa thân thể, thiếu trí tuệ. Thằng th́ thừa trí tuệ, thiếu trái tim. Thằng thừa trí tuệ, thừa trái tim th́ túng tiền tiêu. Thân thể tong teo, tiều tuỵ, trông thật thê thảm. Thành thử, Thuỷ thấy tiếc Thái. “Thái thân thiết! – Thuỷ tức tốc thảo thư- Tối thứ Tư tuần trước, Thuỷ thiết tưởng Thái tới thăm. Thành thử, Thuỷ tráng trứng trộn thịt thết Thái. Tiếc thay từ trưa tới tối, Thuỷ toàn thấy Thuỷ thôi. Thuỷ trẻ trung, thiếu từng trải, thành thử thất thố trước Thái. Thuỷ thiết tha thành thật trông Thái tha thứ!” Thâm thẩm tối th́ thư tới tay Thái. Thái t́m tới Toản. - Th́ thế. Tớ thấy trước thế. Thái toàn thắng, tất thắng! - Thôi thôi thày tướng! Thắng tàn tạ. Thắng thê thảm. Tôi thoái thôi.... - Tớ thấy Thái thật tồ. Trắc trở th́ tiến. Thuận tiện th́ thoái. Trời thương Thái, trời tạo thế thuận tiện... - Thuận tiện th́ tâm trí, thân thể tôi tơi tả. Tôi tới thăm Thuỷ. Tôi thưa trước Thuỷ: Tôi - tôn - trọng –Thuỷ- tựa- trân –trọng- thím- tôi. Thuỷ th¬ương tôi th́ Thuỷ tha tôi. Tôi thích thanh thản. Tôi tôn thờ Thần Thanh thản!.. - Thằng thộn! Thằng tồi! Thằng tâm thần! Thằng thối trí! - Toản té tát – Thái tự ti thế, Thuỷ tức, Thuỷ trả thù th́ tội. Tấm thân tuyệt tác thế, thuỷ trao thằng tậm tịt th́ thật tiếc. Tôi thành thực tiếc thay Thái! - Trao thằng tậm tịt th́ toi- Thái thảng thốt. - Th́ thế! Tiến! Tiếp tục tiến! Thái tức tốc t́m tới Thuỷ. - Thuỷ thiết tưởng Thái trách Thuỷ. Trời, Thuỷ thắc tha thắc thỏm trông Thái từ trưa tới tối... Thái tấm tức: - Trai tráng theo tiểu thư, tán tỉnh tiểu thư toàn thằng ti tiện, thành thử tiểu thư thiếu tin tôi. Tiểu thư tởm tôi. Tiểu thư tưởng tôi thô tục. Thực t́nh th́ tôi thánh thiện. Trái tim tiểu thư trong trẻo thế, tấm thân trinh trắng thế, tôi thề thắp trầm tôi thờ. Thật. Tôi thờ thân thể tiểu thư tựa thờ tổ tiên tôi... - Thái! –Tiếng Thuỷ thổn thức – Thuỷ tha thiết trông Thái tha thứ. Thôi, theo Thuỷ! Ta tới tầng thượng- Thuỷ th́ thầm-Tầng thượng tối tăm, toàn thần thánh trụ tŕ.Tầng thượng tuyệt trần! Trời, thang tối thật. Theo Thuỷ. Túm tay Thuỷ. Thế. Thận trọng. Thái té th́ tội Thuỷ... Tiếng Thuỷ th́ thào trong tai Thái. Thái thấp thỏm t́m tay Thuỷ. Trong tích tắc, Thái thấy Thái thật trần tục. Trần tục tựa thánh thần. Thân thể Thuỷ thơm thoang thoảng. Tâm trí Thái thoắt tiêu toát. Thái thẫn thờ, thận trọng tuân theo từng thao tác thày Toản truyền thụ. Tay trong tay. Thân trao thân. Tiếng thở thều thào. Tí ta tí tóp. Th́ thà th́ thọp. Tức th́ trăng tan. Tầng thượng tan. Trời tan. Tất thảy tiêu tan... Tới thế th́ tôi tả thêm thành thừa. Thành thử thôi! “Tắt” truyện. *PS: Sưu tầm trên mạng, nghe đâu của Trần Đăng Khoa |
#2
|
||||
|
||||
NH̀N MÀ BUỒN CƯỜI
* Bài toàn huyền về đề tài người thầy và t́nh Trường Hoà B́nh, pḥng thầy Trần Đ́nh Tùng gần pḥng thầy Hoàng Hà. Chiều chiều, thầy Tùng nh́n thầy Hà và bồ nằm pḥng điều ḥa mà ḷng bồi hồi, ngờ rằng thầy Hà làm điều bầy hầy. Bồ thầy Hà là Trần Thuỳ Ngà, người cùng làng, vườn liền vườn. Thuỳ Ngà từ Sài G̣n về. Vừa về nhà là vùi vào làm vườn. Trồng nào là dừa, là xoài... th́ toàn loài mà nàng thường trồng vùng Cần Giờ, từ hồi c̣n tồng ngồng. Nàng dù rằng người gầy, thường rành làm vườn, làm đồng mà nhiều người lầm là hiền lành. Nàng rầu ḷng v́ mùa màng tồi tàn, tiền về ́ èo, đành vào trường mồi chài hầu t́m chồng là người nhiều tiền. Nhiều lần, thầy Tùng ḷ ḍ lần bờ tường, rồi ṿng về đằng hè mà tḥ đầu nh́n vào pḥng thầy Hà. Chà chà, trời là trời! Hề, oằn t́ là vằn, lùng bà, lùng bùng! T́nh cờ lần đầu nh́n vào mà thèm. Ờ ḱa, đầy nhà toàn đùi là đùi. Thầy Hà nh́n gườm gườm, rồi lằm rằm phàn nàn rằng, thầy Tùng là đồ tồi, đồ ŕnh ṃ, làm phiền. Lần đầu thầy Tùng rầy rầy, rồi dần dà thành chờn, và giờ th́ thầy nào thèm nh́n vào. Đồ thầy mà làm tṛ mèo! Cần ǵ mà làm vầy, đèo ḅng mà làm ǵ; rồi tṛ x́ xầm, x́ xèo; trường này c̣n ǵ là thầy, là tṛ. Thầy Hà ngờ rằng, Ngà là người lằng nhằng, ṿi tiền là tài. Ngoài đường thằng nhiều tiền, nhiều ṿng vàng, t́m mà cà. Cà rằm làm ǵ thằng thầy nghèo? Vầy là thầy đành t́m bài xù dài dài. Vừa rồi, vào chiều ngày mười, gần rằm; thầy Tùng ngồi ngoài thềm mà nh́n về pḥng thầy Hà, ḷng bùi ngùi. Nào ngờ, Ngà - người từng làm ḷng thầy cồn cào, bần thần, thèm thuồng nhiều ngày liền, từ ngoài Cầu Nghèn vào trường t́m ḿnh. Nàng vừa cầm quà, vừa cười h́ h́. Thầy Tùng bồi hồi chào Ngà và mời nàng về pḥng. Vài tuần đầu, Ngà là quần, chùi nhà, chùi nồi... rồi t́m ḷng gà, dồi trường về làm mồi mời thầy. Nàng cười, dù nhiều lần thầy Tùng ĺu t́u, ngà ngà, người toàn mùi cồn. Càng ngày, Ngà càng gần thầy Tùng. Rồi dần dà, nàng bèn t́m nhiều tṛ, ḥng chờ thời mà ṿi tiền thầy. Ngà vờ nào là buồn buồn, nào là ù đầu, rồi nhờ thầy Tùng d́u về nhà. Nhiều lần, nàng c̣n sà vào người thầy Tùng, đùi cà vào đùi, rồi c̣n gh́ đầu thầy vào ḷng ḿnh mà th́ thều th́ thào. Nh́n đùi Ngà dài, hồng hào; người Ngà mềm và nồng nàn mùi t́nh, làm thầy Tùng bồn chồn, rần rần từ đầu vào phèo. Người thầy bồng bềnh từ mười tầng trời v́ t́nh. Nàng c̣n đùa rằng: Hừm, ḿnh là người chồng vàng! Rồi nàng cùng Tùng vào giường, và tần ngần... cười cười hoài! Lần này là lần đầu, thầy gần đàn bà. Thầy lờ mờ rằng, t́nh mà nàng dành về ḿnh là t́nh...! Vừa bàng hoàng vừa thèm thuồng, rồi thầy nh́n bàn thờ dằn ḷng mà thề rằng: Dù ǵ th́ ḿnh là người thầy, cần đàng hoàng và pḥng ḿnh là pḥng nhiều người thường nh́n vào. Nhiều đời nhà ḿnh làm thầy, đừng kề cà vào đàn bà. Thà rằng nằm mà chờ, đừng mềm ḷng. Người người làm càn, c̣n nhà ḿnh là nhà đàng hoàng, làm vầy là ḿnh vào ṿng tù đày. Đừng làm liều, người cười. Đời này, nhiều người đà v́ t́nh mà vào tù, nghiền đàn bà rồi tàn đời. Nhiều người, đường cùng rồi về làng mà làm vườn, mà trồng hành, trồng cà. Đành rằng, t́nh th́ nhiều người cần, mà ḿnh th́ c̣n trường, c̣n tṛ. Ḷng dày ṿ, thầy Tùng đành dằn ḷng ngồi vào bàn mà làm đề tài: "Về t́nh và tiền thời này và điều mà người thầy Trường Hoà B́nh cần bàn". Đề tài này thầy làm dài gần mười tờ. Giờ th́... - Hầy! Đồ đàn bà lèo nhèo. V́ t́nh mà thằng đần, thằng tồ khề khà mời bồ về nhà. C̣n thằng này thèm vào! Nh́n đồng hồ, đà mười giờ. Thầy Tùng lầm bầm vài điều ǵ về Ngà, về t́nh, rồi lù đù lần ṃ vào giường nằm. Đời này t́nh là buồn! Giờ này, v́ thầy Hà và thầy Tùng xù, dồn vào đường cùng, Ngà đành chuồn vào Sài G̣n; về Cần Giờ dồn tiền, vàng làm vườn. Thầy bà toàn đồ nghèo, nhằm nḥ ǵ. Nàng thề, làm nhiều tiền rồi về Cầu Cày t́m người tài làm chồng. Ngàn lần thèm vào mồi chài thằng thầy. Vừa đần, vừa tồ mà nghèo tiền. LÊ VĂN |
The Following User Says Thank You to VỀ MIỀN TRUNG For This Useful Post: | ||
Hạ Phượng (19-08-11)
|
|
|