|
#1
|
|||
|
|||
OAN KHUẤT - Đông Ḥa NCH
Đường vừa khóc vừa mặc quần áo lại cho Diễm giờ đây chỉ c̣n là cái xác loă lồ không hồn lạnh cứng . Mới khi ấy không lâu lắm , hai người c̣n ngồi bên nhau trao đổi tâm sự về một ngày hạnh phúc sắp đến . Thật đau ḷng ! Họ đă yêu nhau hơn ba năm và ngày cưới gần kề th́……… Một toán công an h́nh sự vừa đến , đầu tiên sau khi phong toả khu vực , người trưởng nhóm tiến đến vỗ vai kêu Đường tránh ra một bên và tiến hành thu thập chứng cứ cho công tác điều tra . Một điều tra viên có nhiệm vụ hỏi Đường v́ sao anh có mặt nơi đây và hai tay anh tại sao dính nhiều máu . Đường lắp bắp không trả lời suông , phần v́ quá đau ḷng trước cái chết của người yêu anh khóc thật nhiều ! . Xác chết của cô gái liền được gió gém lại chuyển lên xe vài nhân viên t́m manh mối từng chút một . Họ t́m đươc một cây tuốc-nơ-vít mà Đường vất vào băi cỏ ướt khi năy . Hai nhân viên mang găng tay cẩn thận gói lại những cọng cỏ dính máu , một người rắc phấn t́m dấu giày dép và dấu tay và đổ khuôn các dấu giày c̣n mới tại hiện trường . Họ cẩn thận từng chút vạch từng cọng cỏ cố t́m được thêm những chúng cứ ít ỏi để bổ xung cho công tác điếu tra vụ án . - Đội trưởng ơi ! Tôi thấy xác cô gái này bị một vật tṛn cỡ 6 ly đâm giữa tim , có thể là cây tuốc-nơ-vít chúng ta vừa t́m được . Viên công an tên Hoàng nói - Đội trưởng ! Đây là mấy mẫu tóc được t́n thấy trên tay và thân thể xác chết tôi đă gói lại , ngoài ra hiện nay vết thương đâm ở bụng nạn nhân cho thấy đó là một vật sắc nhọn , có thể là dao . Viên công an tên Thuỵ nói tiếp - Vậy anh cho lấy khẩu cung gấp đối tượng xem ! viên đội trưởng nói - Dạ cái đó để em ! Viên công an tên Hoàng nói tiếp . Sau đó viên công an tên Hoàng cho lấy lời khai của Đường , phần v́ quá đau khổ , lư trí tâm tư không b́nh tĩnh cho nên Đường nhận bừa hết tội cho dù không phải ḿnh làm mà v́ muốn chết cho trọn t́nh với người yêu . - Anh hăy kể lại các t́nh tiết mà anh đă thực hiện . viên công an nói Đường gật đầu không nói ǵ mắt vẫn ngây dại - Có phải anh đâm cô gái bằng cái tuốc-nơ-vít không ?.Đường lại gật đầu và cũng không phản ứng ǵ . - Vậy sau anh c̣n đâm cô ta nơi bụng , bộ anh thù cô ta lắm hay sao ? . Viên công an tiếp tục hỏi và Đường th́ cú tiếp tục gật đầu - Trong quá tŕnh đâm cô gái con dao anh đă liệng đi đâu , chỗ nào ? - Dưới sông ! Đường nói đại cho qua Viên công an kêu vài người đến sục một khoảng lớn ven sông , mấy tiếng sau họ vớt được một con dao kiểu Thái lan đă cũ . - Có phải vật này không ? Viên công an cẩn thận đưa con dao lên hỏi Đường - Phải ! Chính nó . Đường trả lời cộc lốc Viên công an huư hoáy ghi chép biên bản xong đọc sơ cho Đường nghe rồi bắt Đường kư tên c̣ng tay dẫn ra xe . - Anh Khánh ! Đối tượng đă nhận tội chủ mưu vụ án . Viên công an tên Hoàng nói - Anh đă lập biên bản chưa ! Viên đội trưởng hỏi - Rồi ! Và tôi đă niêm phong tang vật gởi về pḥng pháp y để phân tích AND và loại máu dính trên hung khí , mẩu tóc vương lại trên xác nạn nhân ạ !. Viên công an tên Thuỵ nói tiếp một hơi - Này Hoàng ! Cậu xem lại vết máu dính trên tường gần băi vữa thừa ,tôi thấy h́nh như đó là do vật sắc nhọn gây ra . Viên đội trưởng nói với vẽ chú ư ! - Ngoài ra đôi giầy cũ tôi cũng thấy có dấu máu cậu xem thử có cùng cỡ chân đối tượng không ? Cậu lấy mẩu các dấu giầy chung quanh hiện trường để sau này phục vụ công tác điều tra tiếp khi có yêu cầu . Khánh nói tiếp và ra lệnh cho thuộc cấp - Dạ cái đó em xem rồi ! xung quanh đây máu phún rất nhiều nơi chỗ nào cũng có . Viên công an tên Thuỵ nói tiếp và lấy gắp kẹp đôi giày cho vào túi . - Thôi nếu vậy anh hăy ghi mấy chỗ mà tôi nói là " lưu ư " Để sau này có cơ sở nếu phải điều tra tiếp tục . Khánh nói tiếp và lấy tay chỉ vào góc tường . Người đội phó tên Thành vẫn ngồi yên một chỗ do hôm nay anh bệnh tuy nhiên anh vẫn theo đoàn mà không tham gia công tác điều tra , anh nh́n rất kỹ mọi thứ không bỏ sót chi tiết nhỏ nào ! . - Anh Khánh này ! Tôi cảm thấy c̣n cái ǵ khuất tất . Thành vừa nói vừa chỉ vế phía Đường - Anh ta trông rất khổ sở và mệt mỏi , không có dáng của kẻ gây án . Thành nói thêm - Anh mệt cứ nghỉ ! Khánh cào nhào - Năy kêu ở nhà không chịu theo chi mệt vậy ? Tôi thấy tất cả rất khớp với vụ án , duy có điều không phải do một người gây ra , vả lại kẻ phạm tội khi gây án bị bắt ai không ủ rũ . Viên đội trưởng tên Khánh nhận định . - Tôi cũng nghĩ vậy ! Nhưng tôi lại thấy làm sao ấy ? C̣n bây giờ chúng ta sẽ làm ǵ ? . Thành hỏi tiếp - Biên bản th́ tôi tạm giữ để mai làm báo cáo c̣n bây giờ xong việc , ḿnh về thôi - Sau khi thu dọn sơ bộ và rắt thuốc sát trùng th́ tất cả lên xe về đồn . Riêng Đường th́ bị giải vào nhà giam ngay trong ngày . Trong lúc mọi người vui vẻ v́ vụ án đă tiến triển thuận lợi , riêng Thành vẫn phân vân v́ anh nh́n thấy thái độ quá thành khẩn của đối tượng và vật chứng của vụ án chưa được hoàn hảo một số nơi v́ trời mưa lâm râm ướt cho nên cũng cản trở khá nhiều công tác điều tra . |
#2
|
|||
|
|||
Sáng hôm sau ! . . . . . . . . . . . . . .
- Thành này ! biên bản hôm qua tôi quên khấy ở đâu rồi ? Khánh vừa nói vừa lục tủ , cả hai t́m đến trưa vẫn không thấy . - Có lẽ anh đánh rơi lúc giải đối tượng vào trại giam rồi cũng nên ! Thành vừa nói vừa suy nghĩ - Vậy bây giờ t́m không được phải làm sau đây ? Khánh phân vân - Anh c̣n nhớ những chi tiết vụ án không ? Thành lại hỏi - C̣n nhớ v́ mới đây mà . thôi ! Để tôi viết lại vậy ! Chiều đem qua trại giam kêu hắn kư lại . Khánh nói cho qua chuyện . Nói xong Khánh lấy giấy ra viết lại toàn bộ nội dung vụ án , tuy nhiên đă bỏ sót rất nhiều chi tiết nghi ngờ mà anh đă kêu điều tra viên ghi nhớ . Sau đó lấy xe đi về hướng trại giam . - Chào ! Xin cho tôi tiếp xúc với phạm nhân Huỳnh Tấn Đường để lấy khẩu cung . - Anh chờ ! Để tôi cho người dẫn giải đối tượng ra ! Viên sỹ quan cai ngục nói . Đường đă được dẫn giải ra ngồi trước mặt Khánh , qua một đêm không ngủ trông anh hốc hác đến thảm hại - Anh không được khoẻ à ! Câu hỏi hơi ngớ ngẩn Khánh vừa thốt ra - Tôi không ngủ được ! Thật là một ác mộng mà đời tôi phải gặp . Đường trả lời - Thế sao anh kư vào biên bản nhận tội . Khánh hỏi đột ngột - Tôi bị sốc ! nhưng sống hay chết giờ đối với tôi chẳng ư nghĩa ǵ ! - Tôi rất thông cảm với anh ! Nhưng tôi là người điều tra và tất cả những ǵ tại hiện trường thật bất lợi cho anh !. Khánh vừa nói vừa cắn bút . Đăm chiêu suy nghĩ một hồi , Đường nói chậm : - Mọi việc do số phận ! Tôi lỡ nhận rồi , không c̣n ǵ nói nữa. - Tôi cũng buồn cho anh ! Theo nhận xét và kết quả điều tra cho thấy không phải chỉ một người anh nghĩ sao ? . Khánh vừa nói vừa ḍ xét - Tôi cũng không biết ! Thôi cứ mặc nó vậy ? Bây giờ tôi cũng không biết nói cái ǵ cả . Khánh ch́a tờ biên bản vừa viết hôm qua và biên bản lấy cung mới viết xong về phía Đường và nói : - Anh đọc cho kỹ rồi kư tên vào ! Nếu anh không đọc được th́ tôi đọc cho anh nghe . - Không cần đâu ! Tôi kư luôn . Đường không để tâm tới việc ḿnh sẽ lănh một bản án rất nặng nề , anh vội vă kư tên và buổi hỏi cung cũng chấm dứt. Người cán bộ trại cũng đưa anh trở về pḥng giam . Một số tù nhân cùng chung pḥng với Đường xúm xít lại hỏi : - Anh có bị đánh không ? Có bị ép cung không ? - Không ! Họ không đánh tôi v́ tôi đă kư vào biên bản rồi ! Đường nói bằng giọng buồn buồn - Anh dại thật ! Hôm qua anh nói với tôi anh bị oan mà . Một phạm nhân nói - Nhưng tôi không thể làm khác ! Không hiểu tại sao các vật chứng nó cứ đúng đối với tôi . Đường buồn rầu nói - Vậy anh kư luôn à ! Tử h́nh chứ không giỡn chơi đâu ? Một phạm nhân khác lại nói – Nhưng thôi bây giờ lỡ hết rồi ! nếu số phận anh c̣n th́ hy vọng họ hỏi cung anh lại , lúc ấy anh nhớ nói anh bị oan ! Nhớ không ? Một phạn nhân lớn tuổi mặt bặm trợn , có lẻ là một tay anh chị trong giới giang hồ nói - Tôi nghe lời anh ! Đường nói cộc lốc rồi t́m một xó nằm thiếp đi v́ mệt mỏi . Trong giấc mơ anh thấy ḿnh đứng trước một lâu đài rất đẹp và Diễm đứng trước cửa đưa tay vẫy vẫy anh trong một tà áo trắng của Thiên thần , anh lại đến và cùng Diễm tiến vào trong . Bên trong thật hoa lệ và uy nghi . Những Thiên thần có cánh bay bay chung quanh vây lấy anh , như muốn chúc cho anh một hạnh phúc vĩnh cữu ………Rồi cũng giấc mơ này anh lại thấy mẹ anh ngồi bên song cửa , nh́n về phía anh không chớp mắt với vẻ mặt u tối buồn bă . |
#3
|
|||
|
|||
Anh chạy vội lại kêu :” Mẹ ơi …… mẹ ơi ……con đây !” Tiếng nói của anh như hút vào khoảng không cô tịch . Anh vội chạy lại nắm lấy song cửa ôm bóng dáng mẹ anh … . nhưng tất cả như tan trong không khí , choàng tỉnh anh thấy ḿnh đang nắm tay vào song sắt , tay anh bật máu tươi ! Anh chợt khóc .
Ôi ! Nước mắt của niềm uất hận và oan trái , nước mắt của số kiếp anh vương mang , nước mắt cho người mẹ chờ đợi anh từng đêm tối cô đơn lạnh lẻo . Anh hối hận và thèm được sống để phụng dưỡng cho mẹ già trong những năm tháng cuối cuộc đời . - " Diễm ơi ! Có lẽ chúng ta đă mang những tội t́nh từ kiếp trước , kiếp này là oán trả hay chăng…… . . nỗi ḷng anh đau buồn v́ mất em , sự đời thật vô cùng bi đát với hai ta nhưng mẹ anh vẫn c̣n và phải sống v́ điều này " Đường lẩm nhẩm nói một ḿnh như người điên . Khánh vừa về tới cơ quan , vừa bước vào pḥng th́ thấy Thành ngồi đó từ bao giờ với vẻ mặt đăm chiêu. - Anh Khánh mới về à ! Tôi có chuyện muốn bàn sơ với anh về chuyên án vừa qua . - Phạm nhân kư nhận rồi ! Chúng ta kết thúc điều tra thôi cho rồi , c̣n phải chuyển hồ sơ sang Viện công tố nữa . Khánh nói . - Nhưng khi năy bên pḥng giám định pháp y gửi biên bản giám định tôi thấy có mấy khoảng không rơ ràng lắm , anh nh́n này vết dao đâm vào nạn nhân không khớp với tang vật tuy có cùng kích thước . Vừa nói Thành vừa chỉ vào h́nh ảnh . - C̣n vết thương ngay tim do tuốc-nơ-vít như tang vật th́ chỉ khớp 85 % thôi ! mà anh cũng biết ngành chúng ta cần phải ch́nh xác trong công việc . Thành nói tiếp - Đối tượng đă nhận tội rồi ! Chúng ta đâu có ép cung ? Nghi phạm khi ấy để lại rất nhiều dấu tay và vết máu tại hiện trường , ng̣ai ra khi thử AND các mẩu tóc trong đó cũng có tóc của nghi phạm , như cây tuốc-nơ-vít trên h́nh này dấu tay rất rỏ và có dính nhiều máu của nạn nhân , đôi giầy vừa cở chân của nghi phạm . Khánh vừa nói vừa chỉ vào h́nh và lật biên bản cho Thành xem . - Anh có nghĩ rằng Đương sự muốn tự sát không ? Chúng ta là người làm công tác điều tra việc luôn luôn nghĩ đến sự công bằng là điều phải làm . - Thành này ! Tôi với cậu làm chung nhiều năm , không phải không biết tính của cậu và cũng biết nhiều về cách làm việc và hành xử với những vấn đề khó khăn , nhưng hôm nay là việc thực tế không có cái ǵ phản biện được , th́ thôi chấp nhận như vậy đươc rồi !. Khánh vừa nói vừa cao mặt tỏ vẻ không vui - Nói vậy thôi chứ tôi không có ư ǵ ? Và nếu anh có làm biên bản chuyển sang Công tố viện th́ anh đừng để tên tôi !. Thành nói - Cái đó th́ rơ rồi ! Tôi sẻ không đề cặp đến anh trong vụ án này . Khánh nói xong th́ xếp hồ sơ lại chuẩn bị đi sang Viện kiểm sát . Thành ngồi lại , anh rất buồn v́ sự việc và suy nghĩ về một viễn cảnh đen tối của phạm nhân . Anh lại nghĩ đến bà mẹ già của Đường , bà khóc thật nhiều v́ con . Lại nhớ khi tiếp xúc mẹ Đường , bà vừa nói vừa khóc : - Con tôi nó rất hiền và hiếu thảo , không ai trong cái xóm này mà không thương mến nó ! nó bị oan hay sao đó cậu ơi ! Giúp dùm mà cậu ơi ……….bà lại khóc lại kể lể đến những ngày mà Đường và Diễm c̣n quấn quít bên nhau , thương yêu nhau và họ sắp cưới nhau , hôn lễ sẽ cử hành không lâu lắm nữa . Thành rất đau ḷng nhưng anh không làm ǵ được v́ vật chứng và tang chứng hầu như đă có nhiều dính líu đến Đường , nhưng trong thâm tâm anh vẫn nghĩ là Đường muốn tự sát .Thành xoa vai bà cụ rồi an ủi nói - Bác yên tâm ! Rồi có lẽ sự thật vẫn đúng và có khi anh ấy được minh oan , c̣n rất nhiều chuyện ở phía trước , nhưng bác hăy làm một lá đơn tường tŕnh đem xin ư kiến và kết luận về nhân thân gửi đến cơ quan điều tra xem ! Có khi thấy như vậy việc điều tra vụ án sẽ được quan tâm hơn - Cháu ơi ! Bác ....thôi th́ trăm sự nhờ cháu vậy ? Nếu thấy người ngay mắc nạn th́ xin cháu cứu giúp giùm . Vừa nói vừa khóc nước mắt của bà tuôn rơi làm cho Thành thêm chua xót cho một số kiếp con người mà công lư đang nắm họ ! Tội , không chưa biết được . Thành trở về ḷng đầy nặng trĩu những ưu tư , đếm cơ quan thu xếp hồ sơ xong th́ thầy Khánh cũng vừa vào - Anh Khánh mới về à ! hôm nay có việc gỉ không ? - Hôm nay không có vụ án nào lớn chỉ linh tinh thôi ! Mấy đứa cũng làm hết rồi !Tôi mới từ Viện kiểm sát về . Khánh vừa nói vừa đút tập hồ sơ vào bàn - Anh đă tŕnh hồ sơ khởi tố vụ án rồi à ! Thành hỏi thêm - Xong rồi ! Và viện công tố đă thụ lư và đang hoàn tất hồ sơ xét xử . - Thật tội nghiệp ! Tôi vừa tiếp xúc mẹ đối tượng và công an khu vực với người dân nơi đối tượng sinh sống , nói chung nhân thân rất tốt ! Đương sự là người hiền lành . - Anh Khánh ! Anh rà soát lại xem có cái ǵ có thể biện hộ cho nghi phạm không ? Nếu có đó là con đường sống của anh ta . Thành vừa nói vừa suy nghĩ . - Tôi biết mà ! Chẳng lẽ làm án cả chục năm mà không nghỉ đến việc nàn hay sao ? Tôi cũng như cậu khác ǵ đâu ? Tất cả v́ công việc ! Chuyện đúng sai th́ do chứng cứ vụ án nói chứ ḿnh làm được cái ǵ đây ! Khánh nói nhanh Sau đó cả hai ra về , Khánh đi bên những lănh đạo và luôn nói về các vụ án , c̣n Thành Tha thẩn một ḿnh , anh đăm chiêu suy nghĩ về vụ án ! Nhưng càng nghĩ càng tối hơn , bế tắc hơn . Về đến nhà th́ nhà khoá cửa có lẽ vợ anh đă đi đón con . Cuộc sống vẫn b́nh yên và sinh hoạt vẫn như vậy không thay đổi , Thành suy nghĩ nếu trong một cuộc sống b́nh yên và vui vẻ th́ trên đời sẽ không có đau khổ cũng không thấy những cảnh xót ḷng , tâm tư và nỗi ḷng cứ xâu xé anh . Anh lại nhớ những tử tội trước lúc hành quyết không ăn nổi một bữa ăn cuối cùng , tay chân run lẩy bẩy , anh mới thấy giá trị của sự sống " Thật vô giá " |
The Following User Says Thank You to luuvinhhiep For This Useful Post: | ||
Nhím con (21-12-11)
|
|
|