|
#3
|
|||
|
|||
Anh chạy vội lại kêu :” Mẹ ơi …… mẹ ơi ……con đây !” Tiếng nói của anh như hút vào khoảng không cô tịch . Anh vội chạy lại nắm lấy song cửa ôm bóng dáng mẹ anh … . nhưng tất cả như tan trong không khí , choàng tỉnh anh thấy ḿnh đang nắm tay vào song sắt , tay anh bật máu tươi ! Anh chợt khóc .
Ôi ! Nước mắt của niềm uất hận và oan trái , nước mắt của số kiếp anh vương mang , nước mắt cho người mẹ chờ đợi anh từng đêm tối cô đơn lạnh lẻo . Anh hối hận và thèm được sống để phụng dưỡng cho mẹ già trong những năm tháng cuối cuộc đời . - " Diễm ơi ! Có lẽ chúng ta đă mang những tội t́nh từ kiếp trước , kiếp này là oán trả hay chăng…… . . nỗi ḷng anh đau buồn v́ mất em , sự đời thật vô cùng bi đát với hai ta nhưng mẹ anh vẫn c̣n và phải sống v́ điều này " Đường lẩm nhẩm nói một ḿnh như người điên . Khánh vừa về tới cơ quan , vừa bước vào pḥng th́ thấy Thành ngồi đó từ bao giờ với vẻ mặt đăm chiêu. - Anh Khánh mới về à ! Tôi có chuyện muốn bàn sơ với anh về chuyên án vừa qua . - Phạm nhân kư nhận rồi ! Chúng ta kết thúc điều tra thôi cho rồi , c̣n phải chuyển hồ sơ sang Viện công tố nữa . Khánh nói . - Nhưng khi năy bên pḥng giám định pháp y gửi biên bản giám định tôi thấy có mấy khoảng không rơ ràng lắm , anh nh́n này vết dao đâm vào nạn nhân không khớp với tang vật tuy có cùng kích thước . Vừa nói Thành vừa chỉ vào h́nh ảnh . - C̣n vết thương ngay tim do tuốc-nơ-vít như tang vật th́ chỉ khớp 85 % thôi ! mà anh cũng biết ngành chúng ta cần phải ch́nh xác trong công việc . Thành nói tiếp - Đối tượng đă nhận tội rồi ! Chúng ta đâu có ép cung ? Nghi phạm khi ấy để lại rất nhiều dấu tay và vết máu tại hiện trường , ng̣ai ra khi thử AND các mẩu tóc trong đó cũng có tóc của nghi phạm , như cây tuốc-nơ-vít trên h́nh này dấu tay rất rỏ và có dính nhiều máu của nạn nhân , đôi giầy vừa cở chân của nghi phạm . Khánh vừa nói vừa chỉ vào h́nh và lật biên bản cho Thành xem . - Anh có nghĩ rằng Đương sự muốn tự sát không ? Chúng ta là người làm công tác điều tra việc luôn luôn nghĩ đến sự công bằng là điều phải làm . - Thành này ! Tôi với cậu làm chung nhiều năm , không phải không biết tính của cậu và cũng biết nhiều về cách làm việc và hành xử với những vấn đề khó khăn , nhưng hôm nay là việc thực tế không có cái ǵ phản biện được , th́ thôi chấp nhận như vậy đươc rồi !. Khánh vừa nói vừa cao mặt tỏ vẻ không vui - Nói vậy thôi chứ tôi không có ư ǵ ? Và nếu anh có làm biên bản chuyển sang Công tố viện th́ anh đừng để tên tôi !. Thành nói - Cái đó th́ rơ rồi ! Tôi sẻ không đề cặp đến anh trong vụ án này . Khánh nói xong th́ xếp hồ sơ lại chuẩn bị đi sang Viện kiểm sát . Thành ngồi lại , anh rất buồn v́ sự việc và suy nghĩ về một viễn cảnh đen tối của phạm nhân . Anh lại nghĩ đến bà mẹ già của Đường , bà khóc thật nhiều v́ con . Lại nhớ khi tiếp xúc mẹ Đường , bà vừa nói vừa khóc : - Con tôi nó rất hiền và hiếu thảo , không ai trong cái xóm này mà không thương mến nó ! nó bị oan hay sao đó cậu ơi ! Giúp dùm mà cậu ơi ……….bà lại khóc lại kể lể đến những ngày mà Đường và Diễm c̣n quấn quít bên nhau , thương yêu nhau và họ sắp cưới nhau , hôn lễ sẽ cử hành không lâu lắm nữa . Thành rất đau ḷng nhưng anh không làm ǵ được v́ vật chứng và tang chứng hầu như đă có nhiều dính líu đến Đường , nhưng trong thâm tâm anh vẫn nghĩ là Đường muốn tự sát .Thành xoa vai bà cụ rồi an ủi nói - Bác yên tâm ! Rồi có lẽ sự thật vẫn đúng và có khi anh ấy được minh oan , c̣n rất nhiều chuyện ở phía trước , nhưng bác hăy làm một lá đơn tường tŕnh đem xin ư kiến và kết luận về nhân thân gửi đến cơ quan điều tra xem ! Có khi thấy như vậy việc điều tra vụ án sẽ được quan tâm hơn - Cháu ơi ! Bác ....thôi th́ trăm sự nhờ cháu vậy ? Nếu thấy người ngay mắc nạn th́ xin cháu cứu giúp giùm . Vừa nói vừa khóc nước mắt của bà tuôn rơi làm cho Thành thêm chua xót cho một số kiếp con người mà công lư đang nắm họ ! Tội , không chưa biết được . Thành trở về ḷng đầy nặng trĩu những ưu tư , đếm cơ quan thu xếp hồ sơ xong th́ thầy Khánh cũng vừa vào - Anh Khánh mới về à ! hôm nay có việc gỉ không ? - Hôm nay không có vụ án nào lớn chỉ linh tinh thôi ! Mấy đứa cũng làm hết rồi !Tôi mới từ Viện kiểm sát về . Khánh vừa nói vừa đút tập hồ sơ vào bàn - Anh đă tŕnh hồ sơ khởi tố vụ án rồi à ! Thành hỏi thêm - Xong rồi ! Và viện công tố đă thụ lư và đang hoàn tất hồ sơ xét xử . - Thật tội nghiệp ! Tôi vừa tiếp xúc mẹ đối tượng và công an khu vực với người dân nơi đối tượng sinh sống , nói chung nhân thân rất tốt ! Đương sự là người hiền lành . - Anh Khánh ! Anh rà soát lại xem có cái ǵ có thể biện hộ cho nghi phạm không ? Nếu có đó là con đường sống của anh ta . Thành vừa nói vừa suy nghĩ . - Tôi biết mà ! Chẳng lẽ làm án cả chục năm mà không nghỉ đến việc nàn hay sao ? Tôi cũng như cậu khác ǵ đâu ? Tất cả v́ công việc ! Chuyện đúng sai th́ do chứng cứ vụ án nói chứ ḿnh làm được cái ǵ đây ! Khánh nói nhanh Sau đó cả hai ra về , Khánh đi bên những lănh đạo và luôn nói về các vụ án , c̣n Thành Tha thẩn một ḿnh , anh đăm chiêu suy nghĩ về vụ án ! Nhưng càng nghĩ càng tối hơn , bế tắc hơn . Về đến nhà th́ nhà khoá cửa có lẽ vợ anh đă đi đón con . Cuộc sống vẫn b́nh yên và sinh hoạt vẫn như vậy không thay đổi , Thành suy nghĩ nếu trong một cuộc sống b́nh yên và vui vẻ th́ trên đời sẽ không có đau khổ cũng không thấy những cảnh xót ḷng , tâm tư và nỗi ḷng cứ xâu xé anh . Anh lại nhớ những tử tội trước lúc hành quyết không ăn nổi một bữa ăn cuối cùng , tay chân run lẩy bẩy , anh mới thấy giá trị của sự sống " Thật vô giá " |
The Following User Says Thank You to luuvinhhiep For This Useful Post: | ||
Nhím con (21-12-11)
|
|
|