|
|
Thông Báo |
#11
|
|||
|
|||
9. Có thằng Khánh
Con cô Tươi vào làng Ở xóm tôi Đi học cùng nhau Nó ngang Chúng tôi huưt le... Liên tục Nó cắn chúng tôi Về khoe anh chị Trưa nắng làm vè Giao khắp đồng quê. Đưa bạn học về chơi xóm Nghè Quảng bá đồng làng Mấy đứa tranh nhau căi cọ. |
The Following User Says Thank You to hieua For This Useful Post: | ||
Cá chuồn (19-06-14)
|
#12
|
|||
|
|||
10.Ngày ấy bố tôi mua bia về
Thả xuống bể nước mưa Trưa nắng chang chang Lôi lên để uống. |
#13
|
|||
|
|||
11. Chúng nó trêu không cổng làng
Tôi đặt viên gạch -Cổng làng ở đây. Cả lũ cười reo lên Nói ḿnh là ngu ngốc Tôi bảo: Cổng làng trong tiềm thức Dốc Đ́nh tôi chính là cái cổng làng Hội hè người đông Đồ đạc bày ngang Tôi lạc vào quan họ Xem tế nam, tế nữ Tiếng trống Tiếng chuông Giật ḿnh thon thót. Vào chùa cùng bác Thắp nén nhang thơm Lẩm bẩm theo mọi người. Một bà già bảo tôi: Thành tâm nhỉ Tôi cúi đầu Ú ớ vài câu. |
The Following User Says Thank You to hieua For This Useful Post: | ||
Cá chuồn (19-06-14)
|
#14
|
|||
|
|||
12. Tôi đă lớn men theo triền sông
T́m em gái lạc chiều xuân lá lộc Bên bờ sông Em đă lớn khôn Mắt em sáng như t́nh yêu em vậy Lạc vào quán nhấm chén rượu giao lưu Em ngượng nghịu không đồng ư. Lạc t́m em trong câu quan họ Giữa sân chùa Man mác yêu thương Thuyền rồng, liền anh, liền chị Câu hát à ơi! Em say t́m anh trong mộng mị Khát T́m anh Lạc vào hội tuồng đêm Em nh́n cảnh "Lớp Mai Sinh tiễn Hạnh Nguyên sang hồ" - thơ Nguyễn Bính Bỗng t́m anh Em sợ mất Rồi "Năm tao bảy tuyết" - Thơ Nguyễn Bính Sợ anh thấy em Em lại một lần ướt lạnh sương xuân Em về một ḿnh khóc ướt mi cong. T́m anh lạc vào làng chèo Anh nh́n em hát Anh t́m em thâu. Em con gái Mẹ đă sinh ra Có phải để tặng riêng anh? Đôi môi ướt Dọc từ hồi yêu em Anh không lúc nào ngủ Mà quên h́nh hài em trong mắt Hay anh yêu rồi Có lúc đă biết chiều cô đơn Có lúc đă thấy ḿnh bất chợt... Sợ v́ mất em. Em là con đ̣ chở anh về với niềm vui Là ḍng sông ngân nga câu hát Là quê hương và là quá khứ Là niềm vui và những con đường. Anh đưa em đi phố phường Hà Nội Mùa đông ăn kem Em biếc xinh xinh Ngượng nghịu má hồng Con đường xa - gần Gót bước theo chân. Ngày bị em bỏ rơi Đôi môi anh khô héo Anh đợi chờ muôn nẻo Anh đau khổ đường cùng. Tối hôm đó, bờ đê lộng gió Em đốt tim anh cháy lửa Cuồng điên Em cho anh t́nh yêu cuộc sống Bài thơ t́nh đọng bến Ngân nga. Nhưng hôm nay, buổi cuối Em chèo thuyền Sang bến, lái bên kia Em từ chối tôi không nói, không rằng Em khóc lên lời ca của lá Em t́m một t́nh yêu rộng lớn Dào dạt những nụ hôn. Em đă bỏ lại tôi bên bến đời Cùng chiếc móc ch́a khóa Anh vẫn giữ như đời anh chưa bao giờ có Anh mang nó bên ḿnh Rồi chợt ngă Mênh mông. Em chia tay anh Con mắt chợt trừng Cố để cho anh một ấn tượng không tốt Để anh nhanh chóng quên em. Nhưng làm sao quên nổi Mối t́nh đầu xanh xao Mối t́nh đầu Em là người mở trái tim anh Em là người đầu tiên khám phá tâm hồn anh. |
#15
|
|||
|
|||
13. Hôm nay con ra thăm mộ ông
Nấm cỏ dài Mọc dài trên mộ Ông đă mất từ ngày con c̣n bé Lần đầu tiên con một ḿnh đến mộ thăm ông. Ông ơi! Biển đời mênh mông sóng gió Ông ra đi sớm Con mất đi một điểm tựa Bà con nằm bên Họ hàng con đâu đó... Ông ơi! Con đă viết những bài thơ về ông Những bài thơ từ thời ông đă mất Nay con ra đốt cho ông tiền vàng và nhà cửa Giá trị hơn là bài thơ chan chứa Con đặt ḷng ḿnh Đọc cho ông nghe... Đất cho con rất nhiều Mà lại cướp mất của con là ông nội Ôi! Đau thương và xót xa Con trồng những bông hoa Trên nền đất Nơi ông đă đi xa. |
The Following User Says Thank You to hieua For This Useful Post: | ||
Cá chuồn (19-06-14)
|
#16
|
|||
|
|||
14. Em gái tôi ngồi bên bờ sông Đuống
Buồn thêm buồn Đỏ măi xuống ḷng sông Em đă lớn khôn Và có người chờ mong Mà thất t́nh giống anh Chiều lên nh́n rặng tre ngóng đợi Đợi cái ǵ? Đợi một niềm tin hấp hối Sẽ hít thở đều Để nhựa sống ngày mai Em tôi giấu cái ǵ đó bên ḍng sông Đống Nên ṃ t́m suốt mấy năm. Em nh́n bên kia ḍng sông Đă là nhà cao Đă là ánh điện Em cũng biết Đom đóm giờ rất hiếm Quán xa ồn ào Anh mất cả kỉ niệm. Về bên em gái Anh thấy ḿnh b́nh yên và lại muốn làm thơ. Em hăy vẽ một bức tranh Của buổi sáng b́nh minh Đừng nên tô thêm nét hoàng hôn Chim bay về tối Em hăy thấy tương lai đang mới Chúng ḿnh c̣n như đứa bé hồi xưa. Các anh, em ḿnh có người đă làm tiến sĩ, giáo sư Người th́ mang theo bằng cử nhân khoa học Người giám đốc Trong tay mang sự sống của hàng ngàn công nhân C̣n em là sinh viên đại học Anh cũng hết cấp ba Chẳng c̣n bé Mộng mơ. Nh́n sông Đuống hát khúc ầu ơ... Như ngớ ngẩn không nhận ra ḿnh nữa Những con diều tuổi thơ Giờ không c̣n bay nữa Chỉ mơ hồ quẫy động những thời gian. Xưởng đóm phơi kín hết bờ đê Nhà cao mọc như là tất cả Anh em ḿnh hăy với những v́ sao. |
The Following User Says Thank You to hieua For This Useful Post: | ||
Cá chuồn (19-06-14)
|
#17
|
|||
|
|||
15. Em đă thấy cô ta chưa?
Người con gái áo vá, quần vá chăn trâu Da bánh mật ngày xưa Xin cơm v́ nhà hết gạo Đói hốc hác mặt mày Chân tay thô ráp. Nhưng... Bây giờ cô ta như một nữ hoàng Da trắng trẻo, má hồng hào son phấn Những bộ váy kiêu sa Những đôi gốc mười phân, mười lăm phân Bộ tóc bay như tơ hồng trong gió. Cô ta đâu c̣n nhớ anh V́ anh c̣n là cậu bé V́ anh chưa giàu sang như thế Cô ta bước chân xuống Là hất gót chân Như đường nhựa giờ nay c̣n bẩn lắm Cô ta mất đi tính người Cô ta mất đi kỉ niệm Cô ta mất đi những mộng cũ Cô ta mất đi nhiều khoảng kí ức Giờ cô ta chỉ có những chiếc xe kiểu mới Cô ta chỉ có những bộ áo mốt Cô ta chỉ có những đồ trang sức Cô chỉ có những loại kem dưỡng da đắt tiền Và cô ta không thể thiếu khát khát vọng giàu sang và tiền bạc. Tiền bây giờ đối với anh là phù du là giấy Nhưng vài năm sau th́ chưa chắc vậy. Cô ta hơn anh nên đă từng trải Biết giá trị đồng tiền là nhiều hơn giá trị mọi cái Nhưng cô ta quên mất một điều Tiền không làm ra chân thật Hiền lành chất phát như xưa. Em đă nh́n thấy cô ta đối xử với những người xưa Một cách bạc bẽo Và giờ cô ta, đă bao người xa lánh Muôn người giàu chỉ sống người giàu được thôi! Mưu mẹo và tham vọng Nghèo khổ và đớn hèn Giàu sang và địa vị.... Vẫn muôn đời "Ngưu tầm ngưu mă tầm mă" mà thôi! Nhờ cô ta anh nhận ra rằng tất cả thay đổi muôn h́nh Anh học hỏi từ cô ta nhiều bài học của cuộc đời Anh biết xă hội nhiều mặt Khối rubic luôn xoay Và luôn đổi h́nh hài Anh mới thấy ḿnh và rất nhiều tâm hồn lạc lơng cô đơn. Nhưng em ơi đừng bao giờ trách họ Tính người đă đành Xă hội ép thôi. Em hăy nhớ ḷng từ bi muôn thở Sống yên b́nh như mặt sóng tuổi thơ Đời sẽ công bằng cho tất cả ước mơ....? |
#18
|
|||
|
|||
15. Em đă thấy cô ta chưa?
Người con gái áo vá, quần vá chăn trâu Da bánh mật ngày xưa Xin cơm v́ nhà hết gạo Đói hốc hác mặt mày Chân tay thô ráp. Nhưng... Bây giờ cô ta như một nữ hoàng Da trắng trẻo, má hồng hào son phấn Những bộ váy kiêu sa Những đôi gốc mười phân, mười lăm phân Bộ tóc bay như tơ hồng trong gió. Cô ta đâu c̣n nhớ anh V́ anh c̣n là cậu bé V́ anh chưa giàu sang như thế Cô ta bước chân xuống Là hất gót chân Như đường nhựa giờ nay c̣n bẩn lắm Cô ta mất đi tính người Cô ta mất đi kỉ niệm Cô ta mất đi những mộng cũ Cô ta mất đi nhiều khoảng kí ức Giờ cô ta chỉ có những chiếc xe kiểu mới Cô ta chỉ có những bộ áo mốt Cô ta chỉ có những đồ trang sức Cô chỉ có những loại kem dưỡng da đắt tiền Và cô ta không thể thiếu khát khát vọng giàu sang và tiền bạc. Tiền bây giờ đối với anh là phù du là giấy Nhưng vài năm sau th́ chưa chắc vậy. Cô ta hơn anh nên đă từng trải Biết giá trị đồng tiền là nhiều hơn giá trị mọi cái Nhưng cô ta quên mất một điều Tiền không làm ra chân thật Hiền lành chất phát như xưa. Em đă nh́n thấy cô ta đối xử với những người xưa Một cách bạc bẽo Và giờ cô ta, đă bao người xa lánh Muôn người giàu chỉ sống người giàu được thôi! Mưu mẹo và tham vọng Nghèo khổ và đớn hèn Giàu sang và địa vị.... Vẫn muôn đời "Ngưu tầm ngưu mă tầm mă" mà thôi! Nhờ cô ta anh nhận ra rằng tất cả thay đổi muôn h́nh Anh học hỏi từ cô ta nhiều bài học của cuộc đời Anh biết xă hội nhiều mặt Khối rubic luôn xoay Và luôn đổi h́nh hài Anh mới thấy ḿnh và rất nhiều tâm hồn lạc lơng cô đơn. Nhưng em ơi đừng bao giờ trách họ Tính người đă đành Xă hội ép thôi. Em hăy nhớ ḷng từ bi muôn thở Sống yên b́nh như mặt sóng tuổi thơ Đời sẽ công bằng cho tất cả ước mơ....? |
|
|