|
|
Thông Báo |
#91
|
||||
|
||||
Gửi bác Trần Nhuận Minh - Trần Đăng Khoa
Bỏ làng ra thành phố Hai anh em thợ cày Thân cũng như hoa cỏ Hồn gửi vào gió mây Người bảo bác theo Đỗ Em phải học Lư thôi Bác đă bay dưới đất Em đành đi trên giời Bác âm thầm ch́m nổi Cùng kiếp người lang thang Em lông nhông bầu bạn Với kiến đen chó vàng Bao nhiêu là giun dế Đă khiêng vác em lên Tên tuổi em xủng xoảng Những mơ ran trống rền Bác làm bông lau ngàn Thả hồn vào hoang vắng Khi buồn th́ hát ca Lúc vui th́ im lặng Em quẩy bầu trăng gió Bác gánh bao nỗi người Sóng đôi mà đơn độc Đi mang mang trong đời Giờ th́ em đă chán Những vinh quang hăo huyền Muốn làm làn mây trắng Bay cho chiều b́nh yên Trả niềm vui cho cỏ Trả nỗi buồn cho cây Lại áo tơi nón lá Ta về với luống cày Đất trời th́ chật hẹp Làng quê th́ mênh mông Thung thăng em với bác Ta cưỡi thơ ra đồng... |
#92
|
||||
|
||||
Đèo Cả - Hữu Loan
Đèo Cả! Đèo Cả! Núi cao ngút! Mây trời Ai Lao ....................sầu đại dương Dặm về heo hút Đá Bia mù sương Bên quán "Hồng quân" ..............................người ......................................ngựa .............................................mỏi Nh́n dốc ngồi than ..........................thương ....................................ai .......................................lên ............................................đường Chầy ngày ...............lạc giữa núi Sau chân .............lối vàng ........................xanh tuôn Dưới cây ............bên suối độc Cheo leo cḥi canh ..........................như biên cương Tóc râu ...........trùm vai rộng Không nhận ra ....................người làng Ngày thâu ..............vượn hú Đêm canh ..............gặp hùm lang thang Rau khe ...........cơm vắt Áo phai ...........màu chiến trường Gian nguy ..............ḷng không nhạt Căm thù ............trăm năm xa Máu thiêng .............. sôi dào dạt Từ nguồn thiêng ...................... ông cha "Cần xây chiến lũy ngất Đây h́nh hài niên hoa - Xâm lăng! Xâm lăng! Súng thèm ...............gươm khát..." Ai ngân lung lay .....................đêm quê nhà Nhớ lần thăm Đèo Cả Hậu phương từ rất xa Ăn với nhau bữa ......................heo rừng ..................................công thui ...............................................chấ m muối Trên sạp cây rừng Ngủ chung ...............nửa tối Biệt nhau .............đèo heo .........................canh gà Râu ngược ...............chào nhau .............................bên dốc núi. Giặc từ vũng Rô ...................... bắn tới Giặc từ trong ...................tràn ra Nhưng Đèo Cả ....................vẫn đứng vững Đèo Cả Nam .................máu giặc .............................mấy ...................................lần .......................................nắng ..............................................khô Sau mỗi lần thắng Những người trấn Đèo Cả Về bên suối đánh cờ Người hái cam rừng ......................... ăn nheo mắt Người vá áo ................thiếu kim ........................... mài sắt Người đập mảnh chai ............................vểnh cằm ........................................ cạo râu Suối mang bóng người ..............................soi ..................................những ..........................................về đâu? |
#93
|
||||
|
||||
Cô bộ đội ấy đă đi rồi - Phạm Tiến Duật
Cô bộ đội ấy đă đi rồi Chuyển đơn vị vào vùng rừng trong ấy Em gái đi, các anh ở lại Biết đến bao giờ mới được gặp nhau Lũng th́ thẳm mà rừng th́ sâu Để hun hút nhớ nhau biền biệt Bao nhiêu bạn bè, bao nhiêu bạn bè thân thiết Xa nhau như xa nhau hôm nay Thôi em đừng bẻ đốt ngón tay Nước mắt dễ lây mà rừng th́ lặng quá Anh biết rồi bao nhiêu vất vả Tháng năm dài cùng nhau đi qua Để sáu bảy năm em gái xa nhà Hăm bảy tuổi chuyện chồng con chưa nói Cả một thời trẻ trung sôi nổi Ở bên nhau bếp lửa giữa rừng xa Nhớ nhau, nhớ nhau ở giữa rừng già Ngón tay nóng cầm viên thuốc mát Cái đêm đói ngồi nghe chim đắp tát Con chó vàng cọ chân em đ̣i ăn Nhớ nhau, nhớ nhau những buổi mưa dầm Căn nhà dột tóc em ướt hết Anh ngồi nghĩ ǵ em chẳng biết Cứ hát tràn những câu hát bâng quơ Nhớ trưa đỉnh đèo ta đứng ngẩn ngơ Nh́n mây trắng chân trời ngỡ biển Biển Đông th́ xa, biết ta nh́n chẳng đến Nhưng em vui anh kể chuyện em nghe Trưa vác gạo ta dừng bên khe Một đoàn tù binh đi qua đang đứng ngó Bên những thằng người áo quần loang lổ Bóng em lồng bóng suối trong veo Lúc ấy ḷng anh biết mấy tự hào Tự hào v́ có em ở đây, tự hào v́ đất nước Ở đây màu hồng xiết bao thân thuộc Xao xuyến ḷng anh, xao xuyến bạn bè Đến chào anh sáng mai em đi Như ngày nào chào bà con hàng xóm Sự xa cách nhỏ trong sự xa cách lớn Một cuộc chia tay trong triệu cuộc chia tay Rồi ngày mai xa vắng nơi đây Em lại có bao nhiêu đồng đội mới Trong chiến tranh một khát khao sôi nổi Là nhân dân đoàn tụ muôn đời Cô bộ đội ấy đă đi rồi. |
#94
|
||||
|
||||
Quê hương - Nguyễn Bá Chung
Ba mươi năm xa cách quê hương Bảy lần về thôi cũng là tạm đủ Nhớ lần đầu - tóc tang trời ủ rũ Đến bây giờ ánh sáng đă bừng lên Có cái ǵ là lạ không thể quên Như nỗi nhớ không biết tên mà gọi Như nỗi đau không thể làm dịu vợi Như ngôi nhà vẫn măi măi đi t́m Như bầu trời nửa xám nửa không quen Mảnh đất vỡ bồi máu xương ta đó Đỉnh Yên Tử hoa đại c̣n vết đỏ Những người xưa v́ nước xả thân ḿnh Con đường quê vẫn măi măi gập ghềnh Bao năm tháng những người làng chịu đói Năm Ất Dậu tất cả làng tụ lại Ăn cháo hoa suốt cả mấy tháng trời Bát cháo hoa mà ngọt cả một đời Quư hơn cả bao ngọc vàng cộng lại Xa ngàn dặm để mà c̣n nhớ măi Vết thương đau chưa chôn đủ tháng ngày Để về đây nhận lại mặt người Để ḿnh biết ḿnh vẫn là ḿnh cũ Bao đổi thay thăng trầm bong lớp vỏ Nh́n quê hương để lại nhận ra ḿnh. |
#95
|
||||
|
||||
Mưa đêm lều vó - Trần Huyền Trân
Mưa lũa ao bèo mưa trắng đêm Cây bờ ngơ ngác nước đang lên Lều tôi kiến đă rời lên mái Bà lăo chài lo chửa có thuyền Vó nghèo được nước đă lê thê Đàn cá giang hồ nhảy nhót đi Cả cụm bèo xanh nằm cạn măi Cũng như cất cánh gọi không về Tôi ở lều gianh Cống Trắng này Chạnh ḷng cá nhảy với chim bay Đêm sầu kẽo kẹt ngư bà thức Giăng phải hồn tôi một lưới đầy. |
#96
|
||||
|
||||
Cổ lũy cô thôn - Phạm Thiên Thư
Một dăy trường thành trấn ải biên C̣n viền dương lạnh gác bên triền Cô thôn trúc lặng – sương nḥa khói Cổ Lũy thành trơ – gió thoảng nền Buồm cá nâu vênh – bờ bến đậu Đàn c̣ trắng nổi – cụm tùng lên “Cô thôn Cổ Lũy” hư mà thực Dù chỉ nghe qua cũng chạnh niềm. |
#97
|
||||
|
||||
Bông và mây - Ngô Văn Phú
Trên trời mây trắng như bông Ở dưới cánh đồng bông trắng như mây Có cô má đỏ hây hây Đội bông như thể đội mây về làng. |
#98
|
||||
|
||||
Mẹ - Nguyễn Ngọc Oánh
Cành bàng thả lá heo may Mẹ gầy, cái dáng khô gầy cành tre Gót chai nứt nẻ đông hè Ruộng sâu bấm măi đă ṭe ngón chân Mẹ ngồi vá áo trước sân Vá bao mong ước, tay sần mũi kim Bát canh đắng lá chân chim Lẫn vài con tép Mẹ t́m dành con Co ro một mảnh chăn ṃn Tàn đêm giấc ngủ hăy c̣n ngoài chăn Mẹ gom giẻ rách, giấy manh Mặc đôi quang thủng giữ lành tiếng rao Áo nâu phơi vẹo bờ rào Cái phận đă bạc c̣n cào phải gai Quả cà cơng mấy củ khoai Con thút thít, Mẹ nghẹn hai ba lần Tối về đến lớp b́nh dân I tờ nhặt được đôi vần lại rơi Cha con trời gọi về trời Chái nhà mưa dột, ướt lời ru thương Tiễn con ra chốn chiến trường Gạt thầm nước mắt mong đường con khô Hai tay hết sẻ lại cho C̣n phần Mẹ-một thân c̣ qua sông… |
#99
|
||||
|
||||
Nhớ - Hồng Nguyên
Lũ chúng tôi Bọn người tứ xứ Gặp nhau hồi chưa biết chữ Quen nhau từ buổi “một hai” Súng bắn chưa quen Quân sự mươi bài Ḷng vẫn cười vui kháng chiến Lột sắt đường tàu Rèn thêm dao kiếm Áo vải chân không Đi lùng giặc đánh Ba năm rồi gửi lại quê hương Mái lều gianh Tiếng mơ đêm trường Luống cày đất đỏ Ít nhiều người vợ trẻ Ṃn chân bên cối gạo canh khuya Chúng tôi đi Nắng mưa sờn mép ba lô, Tháng năm bạn cùng thôn xóm. Nghỉ lại lưng đèo Nằm trên dốc nắng. Kỳ hộ lưng nhau ngang bờ cát trắng, Quờ chân t́m hơi ấm đêm mưa. - Đằng nớ vợ chưa? - Đằng nớ? - Tớ c̣n chờ Độc Lập Cả lũ cười vang bên ruộng bắp Nh́n o thôn nữ cuối nương dâu. Chúng tôi đi mang cuộc đời lưu động, Qua nhiều nơi không nhớ hết tên làng. Đă nghỉ lại rất nhiều nhà dân chúng Tôi nhớ bờ tre gió lộng Làng xuôi xóm ngược mái rạ như nhau Có nắng chiều đột kích mấy hàng cau. Có tiếng gà gáy xóm, Có “khai hội, yêu cầu, chất vấn!” Có mẹ hiền bắt rận cho những đứa con xa. Trăng lên tập hợp hát om nhà Tôi nhớ Giường kê cánh cửa, Bếp lửa khoai vùi Đồng chí nứ vui vui, Đồng chí nứ dạy tôi dăm tối chữ, Đồng chí mô nhớ nữa, Kể chuyện B́nh Trị Thiên, Cho bầy tôi nghe ví, Bếp lửa rung rung đôi vai đồng chí. - Thưa trong nớ hiện chừ vô cùng gian khổ, Đồng bào ta phải kháng chiến ra ri. Đêm đó chúng tôi đi, Ṇng súng nghiêng nghiêng Đường ṃn thấp thoáng… Trong điếm nhỏ, Mươi người trai tráng, Sờ chuôi lựu đạn, Ngồi thổi nùn rơm Thức vừa rạng sáng, Nh́n trời sương nhẩm bước chúng tôi đi, Chúng tôi đi rất nhớ câu ni, Dân chúng cầm tay lắc lắc: “Độc lập nhớ rẽ viền chơi ví chắc!” |
#100
|
||||
|
||||
Tháp Chàm - Văn Lê
Ngút ngàn ở giữa rừng xanh Hiện lên ngọn tháp một ḿnh cô đơn Người xưa đă chọn mặt tường Để lưu giữ lấy tâm hồn thiêng liêng Nắng chiều ngọn tháp đổ nghiêng Thời gian ăn rỗng cả viên gạch hồng Vậy mà trong thớ đất nung Vẫn c̣n in đậm chân dung con người C̣n đây vũ nữ lả lơi Trăm năm vẫn múa không người lại xem Thần t́nh yêu nép bên thềm Mũi tên số phận chưa t́m đích bay C̣n đây một mẩu cánh tay Một bàn chân găy, một cây gươm cùn Một con ngựa mất yên cương Một cây cung cháy, lửa cồn xung quanh Những ǵ thuộc của chiến tranh Chẳng c̣n giữ được nguyên lành, lạ không! Bao năm gió táp mưa rừng Vẫn không xóa được chân dung con người Để chiều nay trước mắt tôi Một người múa với một người đứng xem Vô tư như một ngọn đèn Tháp Chàm lặng lẽ sáng lên giữa rừng. |
|
|