|
|
Thông Báo |
#111
|
||||
|
||||
Mừng cho chú..
Thấy chú về quê lấy vợ hiền Phen này, đời chú sướng như tiên Được người chăm bẫm từng cơn bệnh Có kẻ ủi an những lúc phiền Thời trẻ phong lưu nhưng kén ghệ Ngày xưa, kham khổ lại ham tiền Một tay lo lắng gia đ́nh măi... Xuất ngoại lâu rồi chẳng ấm yên... pd |
#112
|
||||
|
||||
Đời bảo: "Sao tui hiền quá à!"
Chuyện ǵ to nhỏ cũng cho qua Kệ người mạ lị, im thom thóp Mặc kẻ nhục lăng, nhịn hít hà Việc thế rối ren, đâu thể xử? Sự đời vướng víu, chẳng nên la Ngày công bộn rộn leo trèo măi Ai nói, ai chê, vẫn gật gà pd Lần sửa cuối bởi Phiêu Dao; 05-10-12 lúc 11:55 AM |
#113
|
||||
|
||||
Ngồi ngắm nhân gian, mở mắt gờm
Thói đời luôn thích giữ ḿnh thơm Tay đeo nhẫn đẹp mà quăng rác Miệng chét son tươi lại nhổ đờm Áo cẩm xuềnh xoàng nhờ kén bướm Mèo vương ngang ngổ cậy lông bờm Trần hoàn quấy đảo chân cuồng khấu Đâu hiểu phận ḿnh vốn rạ rơm pd |
#114
|
||||
|
||||
Em biết chuyện anh với chị Hào
"Thương nhau cho lắm, cắn nhau đau" Môi anh bầm tím vương ḍng máu Mắt chị sưng thâm rướm giọt đào Được lúc em về, nên chém, nhậu Mấy khi chị giận bởi chùi, lau? Có hờn, cũng chớ mà la cháu! Chị cứ rầy em, chị cứ ngầu! pd |
#115
|
||||
|
||||
Đơn giản là v́ chẳng thích em
Tánh t́nh ngang ngược, tiếng không êm Dịu dàng chưa thấy trên vai mỏng Đoan chính chả hay ở tóc mềm Lên miếu thắp hương nhằm gạt Phật T́m trai, gọi điện lúc về đêm Gian manh, độc ác là em đó! Anh đă viết xong những nỗi niềm pd |
#116
|
||||
|
||||
Vợ nói: "từ nay, anh tự do"
Trong ḷng, thoáng thấy nỗi âu lo Cũng mừng v́ ví không người quản Nhưng tủi cho thân chẳng kẻ ḍ Rường cột im ĺm, trơ tựa đá Canh thâu tịch mịch, lặng như tờ Chỉ c̣n đốm lửa vàng hiu hắt, Bên tiếng đọc bài của trẻ thơ pd |
#117
|
||||
|
||||
GỞI ANH
Mấy khi đỉnh đạt giống hôm nay! Anh trả cho đời bản viết tay Lời lẽ hùng hồn từ ngực cứng Tâm tư róc rách của thân gầy Mắt mờ cố thấy vài nhân ảnh Gậy chống gắng lê mấy bước giầy Thơ thẩn tràn trề, căng nhựa sống. Nhưng cơn bạo bệnh ít người hay. pd |
#118
|
||||
|
||||
Tớ chẳng giàu sang cậy nước ngoài
Xin đời đừng nói tớ ra oai Con trai du học xa bên Úc Đứa gái ṭng phu tận chốn Đoài Tiền có gởi về từng phút một Nhà chưa xây cất vẫn lầu hai Đó là thành quả người trồng trọt Lăi, vốn thu hồi chỉ vậy thoai! pd |
#120
|
||||
|
||||
Mẹ ghẻ, con chồng phải loét thôi!
Tiếng kêu thảm thiết vọng bên trời Yêu thương tùng tiện cho như thí Roi vọt dữ dằn đánh giống chơi Lệ vướng mi nḥa, trong hóa đỏ Máu văng gạch bể, nứt thành rời Từ nơi quán cóc, nghe xoang xoảng! Vội hỏi, nhằm nâng kiếp lẻ loi pd |
|
|